Hoạt Sát
Chương 53 : Kiếp họa ẩn tàng
Ngày đăng: 15:53 18/04/20
Tiết Mạc Chược chấp một tay sau lưng bước theo Thượng Quan Nghi. Mụ bất ngờ dừng bước trước vòm cửa đá, gắt giọng nói:
- Thượng Quan bang chủ, lão định đưa bổn nương xuống tuyệt địa à.
Thượng Quan Nghi quay lại, khúm núm nói:
- Nương nương nói không sai.
Mạc Chược gằn giọng nói:
- Tại sao phải xuống địa tuyệt.
- Chỉ có ở địa tuyệt, nương nương mới có thể gặp Chu Kiến Văn.
Lão vừa thốt dứt câu thì trảo công của Mạc Chược chớp động đặt vào yết hầu của lão.
Mạc Chược nói:
- Lão nói vậy có ý gì?
- Nương nương đừng hiểu lầm lão nô. Lão tuyệt nhiên có ý tốt cho nương nương. Lão nói như thế hàm ý Kiến Văn đã hoàn toàn thay đổi. Kiến Văn trước đây đã chết, và Kiến Văn hiện tại phải trung thành với nương nương. Lão nô đưa nương nương xuống đấy để người thẩm chứng lời của lão nô và có thể rước Kiến Văn quay trở lên.
Mạc Chược rút tay lại:
- Bất cứ sự gian trá nào của lão không qua được mắt của bổn nương đâu.
- Nương nương, lão nô tuyệt đối trung thành với nương nương.
- Lão không thiết biện minh lời nói đó. Lão có thể xuống tay giết ái nữ để lấy lòng bổn nương thì có chuyện gì lão không dám làm chứ.
Thượng Quan Nghi lắc đầu, buông tiếng thở dài, rồi quỳ xuống lão ngẩn mặt nhìn lên Tiết Mạc Chược:
- Nương nương... Lúc này lão nô hại nương nương là tự hại bản thân mình. Nếu như nương nương không tin lão nô thì người cứ phát lạc cho lão nô sớm ra đi mà.
Mạc Chược nhìn thẳng vào mặt Thượng Quan Nghi:
- Đứng lên đi.
Thượng Quan Nghi từ từ đứng lên, lão khúm núm nói:
- Mời nương nương.
Lão nói rồi bỏ đi trước, Mạc Chược tiếp tục theo sau. Cặp mắt ngời hung quang của mụ như thể đóng đinh vào đại huyệt thiên linh cái của Thượng Quan Nghi.
Thượng Quan Nghi dừng bước trước một cánh cửa hình vòm nữa. Lão quay lại nói với Tiết Mạc Chược:
- Nương nương... Mời nương nương.
Tiết Mạc Chược nhìn lão.
Mụ bước đến bên ô cửa hình vòm nhìn vào gian mật thạch thất. Mụ nhận ra Kiến Văn đang quỳ phủ phục dưới sàn đá, hướng mặt ra ô cửa hình vòm. Nhân dạng lẫn dung diện khôi ngô tuấn tú của Kiến Văn bất giác khiến cho Tiết Mạc Chược rung động trong lòng.
Mụ mênh mang hồi tưởng lại những thời gian đã qua. Đồng thời Tiết Mạc Chược cũng quên bẳn đi Thượng Quan Nghi.
Mụ bước vào thạch thất:
- Kiến Văn.
Kiến Văn nhìn Mạc Chược rồi từ từ sụp lạy:
- Nương nương quang lâm. Kiến Văn khấu đầu bái kiến.
Gã nói rồi liền sụp lạy.
Mạc Chược vội bước đến đỡ lấy gã.
- Đừng đừng... Đứng lên đi... Đứng lên đi.
Mụ vừa đỡ Kiến Văn lên thì vòm cửa sau lưng cũng sập xuống.
- Ầm...
Tiết Mạc Chược quay ngoắc lại:
- Thượng Quan Nghi.
Thượng Quan Nghi xuất hiện trên một vòm cửa tò vò phía trên thạch thất. Lão nói:
- Nương nương, lão nô đóng cửa để nương nương tâm sự với Kiến Văn cho thoải mái.
Khi nào tâm sự xong, lão nô sẽ mở thạch môn cho nương nương cùng Kiến Văn quay trở ra.
Tiết Mạc Chược thở phào một tiếng. Mụ gằn giọng nói:
- Lão đừng tưởng thạch thất này có thể giam được bổn nương đó.
- Lão nô không dám nghĩ như vậy.
- Nương nương sẽ để mắt đến lão đó.
Mụ nhìn lại Kiến Văn khi vòm cửa tò vò sụp xuống.
Thượng Quan Nghi buông tiếng thở dài rồi nói:
- Đạo trưởng hẳn đã biết chuyện gì xảy ra với Đoàn Bất Quân Môn chủ rồi.
Lão lắc đầu:
- Môn chủ Đoàn Bất Quân đã bị Tiết Mạc Chược đem đi vào tuyệt địa U Linh. Đạo trưởng thấy đó, tất cả các bang hội trên giang hồ đều phải thuần phục Tiết Mạc Chược. Mụ ma đầu này võ công cực kỳ cao siêu lại giết người chẳng gớm tay. Thượng Quan Nghi ta chẳng còn cách nào khác hơn là phải cúi đầu thuần phục mụ. Nay đạo trưởng đã đến đây, lão phu mừng lắm. Có thể đạo trưởng sẽ giúp võ lâm vượt qua kiếp họa trùng trùng này.
Chân diện của Huyền Không đạo trưởng phấn khích ra mặt:
- Bần đạo vì chuyện đó mà phải rời Võ Đang.
- Đạo trưởng, chuyện đối phó với Tiết Mạc Chược không dễ chút nào. Lão hủ phải bặm gan, nén giận hầu hạ mụ để chờ cơ hội. Nhưng cơ hội chưa đéen, đành phải cúi đầu thôi.
Nếu đạo trưởng nghĩ đến võ lâm, muốn cho võ lâm vượt qua kiếp họa này, xin đạo trưởng hãy chờ lão hủ tìm kiếm cơ hội... rồi báo với đạo trưởng để người phát động võ lâm tróc nã ma nữ Tiết Mạc Chược.
- Hiện giờ Tiết Mạc Chược đang ở đâu.
- Lão hủ chỉ nghe mụ đó nói đến tuyệt địa U Linh gì đó để lấy Huyết lệnh tử, đặng thu tóm võ lâm quần hùng trong nay mai.
- Huyết lệnh tử?
Thượng Quan Nghi gật đầu.
Huyền Không chân nhân lẩm nhẩm:
- Huyết lệnh tử là báu vật vô trần vô lại của võ lâm thiên tôn. Nếu mụ kia có huyết lệnh tử tất sẽ độc bá quần hùng.
Thượng Quan Nghi gật đầu:
- Đạo trưởng nói rất đúng! Chính vì huyết lệnh tử mà lão hủ phải nằm gai nếm mật, khuất phục mụ... Khi nào có được huyết lệnh tử trong tay, lão hủ sẽ đến báo cho đạo trưởng.
Huyền Không chân nhân nhìn Thượng Quan Nghi:
- Bần đạo những tưởng đâu bang chủ đã về cùng phe với ma nữ Tiết Mạc Chược mà định...
Thượng Quan Nghi ôm quyền xá:
- Thượng Quan Nghi không biết làm gì ả, ai cũng nghĩ xấu cho Thượng Quan Nghi. Nay đạo trưởng hẳn đã rõ tâm của lão hủ. Như thế lão hủ mãn nguyện lắm rồi. Được đạo trưởng thông hiểu, xem như Thượng Quan Nghi đã hóa giải được phần nào sự hiểu lầm của thiên hạ.
Mong rằng Thượng Quan Nghi sẽ được đạo trưởng cho góp một phần công sức vào đại cuộc tiêu diệt ma nữ sát nhân.
- Bần đạo vô cùng hoan hỷ khi nghe bang chủ thốt câu này.
Lia mắt nhìn qua cục trường, Huyền Không đạo trưởng nói:
- Những gì bần đạo đã lở gây ra tại đây, Thượng Quan bang chủ miễn thứ cho bần đạo.
- Thuộc hạ vô lễ với đạo trưởng, Thượng Quan Nghi đúng ra phải tạ tội với đạo trưởng, không dám trách đạo trưởng... không dám trách đạo trưởng.
Lão nói rồi liền ôm quyền xá.
Huyền Không chân nhân lúng túng:
- Bang chủ... Bần đạo áy náy lắm...
- Đạo trưởng, để lão hủ cho người dọn dẹp lầu để tiếp đãi đạo trưởng.
- Bần đạo không dám làm phiền bang chủ. Hẹn khi khác sẽ gặp lại.
- Cung kính không bằng phụng mạng. Nhứt định lão hủ sẽ đến Võ Đang thỉnh cầu cao kiến của chân đạo.
- Bang chủ nói quá khiến bần đạo hổ thẹn...
- Đạo trưởng vì võ lâm chính đạo mà phải thân hành quá bước vào chốn giang hồ bụi bặm. Đáng để cho lão hủ phải hành bái.
- Bang chủ, đừng quá nhún nhường như vậy. Bần đạo hẹn gặp lại bang chủ.
- Lão hủ cung thỉnh tiễn đạo trưởng.
- Không cần đâu, bần đạo đến được thì có thể đi được.
- Vậy lão hủ không dám tiễn đạo trưởng.
Huyền Không khẽ gật đầu vuốt râu rồi cùng với hai người kia đi thẳng ra cửa. Thượng Quan Nghi tiễn lão các đạo sĩ Võ Đang đến cửa đại điện dừng bước. Lão ôm quyền nói:
- Đạo trưởng bảo trọng.
- Bang chủ bảo trọng.
Khi Huyền Không đạo trưởng đi rồi, Thượng Quan Nghi quay lại đại đường. Năm gã môn hạ Kim Tiền bang nằm dài dưới đất vì bị điểm tịnh huyệt. Thượng Quan Nghi chấp tay sau lưng nhìn năm gã đó, gằn giọng nói:
- Một lũ ăn hại, chẳng làm được gì cả. Suýt chút nữa thì mấy đạo sĩ mũi trâu làm loạn cả đại đường Kim Tiền giáo.
Lão hừ nhạt một tiếng rồi rút ngọc trủy thủ dấu trong tay áo, đi đến từng người. Thượng Quan Nghi dùng ngay ngọc trủy thủ đó đánh thẳng vào yết hầu bọn môn hạ của mình mà chẳng một chút thương xót gì.
Thực hiện xong công việc giết người, Thượng Quan Nghi chấp tay sau lưng nhìn xác năm gã thuộc hạ, gắt giọng nói:
- Các ngươi đi trước mở đường cho mấy tên đạo sĩ thúi đó.