Hồn Ma Theo Dâm Phụ

Chương 8 :

Ngày đăng: 21:57 21/04/20


Luận tới thăm Hoa được mấy lần thì một buổi chiều

cuối tuần, nàng lại được "Mụ Phù Thủy" giám thị tới phòng làng cho hay

có người nhà tới thăm. Hoa mừng rỡ, nhất định là Luận tới thăm nàng.

Những vuốt ve, mơn trớn hôm nằm trong vòng tay chàng ở bãi đậu xe coi

hát ngoài trời chợt tới thực nhanh. Tự nhiên người Hoa tê đi, nàng vội

vâng thay đồ thực nhanh. Cốtình mặc chiếc váy rộng thùng thình, không

quần lót bên trong. Nàng cũng không thèm mặc áo lót mà chỉ bận một chiếc áo sơ mi bằng vải thực dày hơi rộng.



Trông bề ngoài Hoa như một nữ sinh thật hiền thục, vì với quần

áo này, mọi ngttời thấy nàng có vẻ đứng đắn. Chứ có biết đâu thâm ý của

nàng. Chiếc váy rông thùng thình kia chỉ vén nhẹ một chút lên là có thể

làm bất cứ chuyện gì không cần cởi bỏ một chiếc nút nào. Cũng như chiếc

áo sơ mi, luồn tay vô là đụng tới da thịt nàng rồi.



Với trang phục này, Hoa nhưmột thôn nữ quê mùa vào thếkỷ trước,

thậtkín đáo và đàng hoàng. Mụ Phù Thủy nhìn cách ăn mặc của Hoa có vẻ

hài l~ng lắm. Mụ gật gù ra vẻ vừa ý và cò.n mỉm cười với nàng.



Nhưng khi Hoa xuống tới phòng khách thì người thăm nàng không

phải là Luận mà lại là mẹ nàng. Bây giờ trông mẹ nàng đã khác hẳn. Bà

trẻ và đẹp hơn những ngày qua rất nhiều. Tuy thất vọng vì người tới thăm không phải là Luận, nhưng Hoa cũng rất thương mẹ. Nàng mừng rỡ la lên:



- Mẹ, hôm nay mẹ đẹp quá. Càng ngày mẹ lái càng trẻ ra nữa.



Mẹ Hoa mỉm cười.



- Thế à có lẽ tại mẹ.bây giờ ít buồn hơn trước kia.



Hoa nhí nhảnh hỏi:



- Bây giờ chắc má thấy yêu đời rồi phải không?



Bộ con thấy má như vậy sao?



- Đúng vậy, má tươi thắm và trẻ trung hơn trước nhiều. Chú Luận có thăm má thường xuyên như trước không?



Mẹ Hoa không trả lời mà hỏi lại:



- Con thấy má trẻ lắm phải không. Trẻ như thế nào?



- Cỡ như là chị con là cùng.



Mẹ Hoa mỉm cười, nét mặt lộ vẻ hài lòng:



- Con nhỏ này học được cách ăn nói cho người ta vui mừng từ bao

giờ thế không biết. Vậy con xem má có thể trẻ như một cô dâu được không?



Hoa ngạc nhiên vì câu hỏi của mẹ. Tự nhiên linh tính cho nàng

biết mẹ nàng có ẩn ý gì trong câu nói đó. Hoa chưa kịp trả lời thì mẹ

nàng đã hỏi:


- Dạ, con đi tắm chó khỏe. Chắc látnữa chú Luậ.n mới mới hả mẹ?



- Ừ đi tắm đi con.



Hoa chạy vội lênlầu. Nàng phải sửa soạn và trang điểm thực đẹp

trướckhi chàng đến. Đã lâu rồi, nàng và chàng không được gần nhau. Những rạo rực và nôn nóng dâng trào khủng khiếp trong thân thể. Lần này nhất

định Hoa sẽ chứng tỏ cho chàng biết rằng; nàng đã trở thành một người

đàn bà thực sự chứ không thể nhút nhát, trẻ con, nhưnhững ngày tháng qua nữa.



Pha đầy mộtbồn nước vừa ấm. Hoa nhẩy vô ngâm mình trong nước.

Nàng nhìn lên tấm gương treo đối diện. Tấm klếng này hình nhưmới được

treo ở đó. Hồi cha nàng chưa mất, Hoa không thấy tấm gương này. Thân thể nàng lồ lộ trong gương làm chính Hoa cũng phải ngẩn ngơ. Nàngkhông ngờ

thể xác mình ngày hôm nay lại có thể nẩy nở tới như vậy.



Ai có thể nói bộ ngực nung núc vương cao kia là của một cô bé

gái nữa chứ. Chưa chắc gì ngực mẹ nàng đã lớn hơn ngực Hoa bây giờ. Hơn

nữa, làn da căng đầy và ngỏng cao không một mếp nhăn này lại không làm

cho đàn ông ngây nhất được hay sao? Hoa rà tay lên vùng da thịt đó. Nàng càng cảm thấy rạo rực và thèm muốn bàn tay Luận như hôm nào. Chàng đã

mò mẫm, vầy vò, mơn trớn tới tê cả ruột gan.



Những ngày nghỉ hôm nay, nhất định thân thể này phải được bàn

tay Luận nâng niu, ấp ủ. Nàng sẽ cắn vô da thịt chàng như hôm nào. Sẽ

rên rỉ và chà sát cho rã rời chân tay mới thỏa lòng mong đợi bấy lâu

nay. Bước ra khỏi b.ồn tắm, Hoa lấy khăn lau mình và đi về phòng mình.

Nàng biết chắc mẹ đang ở dưới nhà và trong nhà chỉ có hai mẹ con nên Hoa rất tự hiên. Nàng không cần mặc quần áo gì khi di chuyển tử phòng này

qua phòng kia như ở trong nhà nội trú nữa. Hoa thẩy thoải mái lạ lùng.

Gió lùa qua bộ ngực rung rinh theo từng bước đi. Hoa hát ke kẽ một bài

tình ca ngoại quốc.



Về tới phòng ngủ, nàng đã không biết tốn hết bao nhiêu thì giờ

để trang điểm. Hoa mặc lên một chiếc áo dài sang trọng và cột tóc lên.

Nàng ngắm nghĩa chiếc gáy trắng nõn lồ lộ phía sau gương phản chiếu.

Chiếc cổ thon dâi này đã được Luận hôn vô đó không biết bao nhiêu lần.

Hoa để ý, Luận thích nhất hôn trên cổ và ngực nàng. Không hiểu những cho đó đã làm chàng say mê nhưthế nào, nhưng khi đó Hoa đã phải rên lên vì

bị kích thích tới cùng tột. Xịt một chút nước hoa lên mình, Hoa xoay một vòng, mỉm cười với hình dáng trong gương. Bỗng tiếng mẹ gọi nàng từ

dưới nhà:



- Hoa ơi, chú Luận đến rồi kìa.



Hoa phóng xuống lầu thực nhanh, nàng thấy Luận đang cầm một bó

bông đứng bên cây giáng sinh. Trông chàng mới tươi thắm và hấp dẫn làm

sao. Nàng phóng tới, ôm chầm lấy chàng như một cô bé ôm mẹ đi chợ về.

Chàng cũng ôm lấy Hoa, nhấc bổng nàng lên và quay một vòng Hoa hôn lên

má chàng thực mạnh.



- Cháu lớn hơn trước nhiều quá rồi.



Luận buông nàng ra, hơi nghiêng nghiêng đầu nói tiếp:



- Bây giờ cháu đã trở thành một thiếu nữ hoàn toàn rồi.