Hôn Nhân Giả

Chương 25 : Chân tướng [1]

Ngày đăng: 15:35 19/04/20


Bởi vì suốt buổi chiều đổ mưa, thế nên sau khi tạnh bầu trời vô cùng quang đãng.



Đèn neon hai bên đường không ngừng nhấp nháy, ánh sáng đủ màu sắc ấm áp, sưởi ấm lòng người.



Cố Ái đi về phía trước, Lâm Trình lại lẳng lặng bước đi phía sau để nhìn

theo bóng lưng của cô. Trông cô như một cô gái nhỏ đáng yêu, thích thú

với trò nhảy qua những vũng nước dọc đường.



Đơn thuần thật tốt, khóe miệng Lâm Trình hơi hơi gợi lên, Cố Ái từ nhỏ đã

được người nhà bảo bọc rất kĩ, cho nên thế giới của cô mới thanh thuần

trong sáng đến thế. Từ khi được ở bên cô tới nay, anh chưa từng nhìn

thấy cô phải oán hận điều gì, cặp chân mày, đuôi mắt của cô luôn tươi

vui rạng rỡ.



Anh thật sự hy vọng cô có thể sống nhẹ nhàng như vậy suốt đời, không lo

chuyện áo cơm, không nghĩ đến phiền não. Nhưng…nhưng ai sẽ là người may

mắn, được nắm tay cô đi hết quãng đời đây? Là Thẩm Luật Ngôn sao? Lâm

Trình lắc đầu, không hiểu thế nào, trong đầu anh luôn tự nói với mình,

Thẩm Luật Ngôn kia không phải là người tốt.



Con đường sau mưa sạch sẽ hơn, Cố Ái đang mải vui với trò chơi riêng của

mình thì không may giẫm phải một hòn đá nhỏ, cả người bất chợt loạng

choạng.



Vốn tưởng rằng sẽ ngã ngay khi đó, nhưng không nghĩ tới, ngay tại lúc cô

cảm giác mình sắp nằm đo đường, thắt lưng của cô được một đôi tay mạnh

mẽ rắn chắc ôm lấy, hai bàn tay thật lớn mà ấm áp, rồi sau đó giúp cô

đứng vững lại.



Ngẩng đầu nhìn lên liền thấy người đỡ mình là Lâm Trình, Cố Ái vỗ vỗ ngực:

“Làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng mình sắp ngã xuống rồi cơ chứ.”



Lâm Trình không đáp, chỉ im lặng mỉm cười nhìn cô.



Nụ cười của anh thực dịu dàng, đến mức làm cho Cố Ái có chút luống cuống

chân tay. Lại nghĩ lại trong thời gian hai người ở chung qua, Lâm Trình

săn sóc cô thực cẩn thận, Cố Ái nháy mắt mấy cái: “Lâm ca ca, bạn gái

của anh nhất định sẽ rất hạnh phúc.”



Bạn gái?



Lâm Trình nhíu mày: “Tôi vẫn chưa có bạn gái.”



Cố Ái nghi hoặc: “Vậy người mà anh thích kia bây giờ còn chưa phải là bạn gái anh sao?”



Người anh thích? Lâm Trình suy nghĩ một hồi, giống như trước kia cô từng hỏi

anh có phải anh thích người nào rồi, hình như anh đã trả lời là cô, nên

lúc này đành phải gật đầu: “Còn chưa theo đuổi được cô ấy.”



Nghe Lâm Trình nói như vậy, Cố Ái kinh ngạc: “Trên đời này còn có người mà anh không theo đuổi được sao?”



Cô nói những lời này thật sự khiến anh cảm giác thật thoải mái, nhìn sang

bộ dạng ngốc nghếch của cô, Lâm Trình nhướng mày: “Cô ấy rất kiêu ngạo.”



“Kiêu ngạo?” Cố Ái làm bộ nghiêm túc mà vỗ vai Lâm Trình: “Hôm nào anh hẹn cô ấy ra gặp tôi một lần, tôi sẽ giúp anh hiến kế.” Nói xong, cô lại vỗ

ngực mình: “Anh đừng quên tôi chính là nữ MC chương trình tư vấn tình

cảm.”



Tư vấn tình cảm…
Lâm Trình gật đầu: “Nói tiếp đi,”



“Sau khi anh ta tốt nghiệp học viện thiết kế Parsons, anh ta trở về thành

phố S, sau đó thế nhưng lại mở được một phòng làm việc cực kì xa xỉ. Cho nên, tôi nghĩ, sau lưng anh ta hẳn có người giúp đỡ, thế nhưng….”



“Nhưng cái gì?”



“Vẫn chưa điều tra được người đó là ai.”



“Vậy điều tra tiếp đi.”



“Vâng.”



***



“Trời ơi, đi đâu mượn được 200 vạn bây giờ. Mình đã nhận lời trong vòng hai

ngày là sẽ có tiền cho anh ấy mượn.” Cố Ái vừa lái xe, vừa sầu não than

thở, nhớ tới Lâm Trình, cô không khỏi nhằn nhằn môi hậm hực: “Uổng công

tôi mời anh bữa trưa! Tôi cũng không phải mượn tiền không trả!”



Đang lúc buồn bực, đột nhiên điện thoại cô đổ chuông, đeo tai nghe vào rồi nhận máy, trong điện thoại là một người phụ nữ xa lạ.



“Cô Ái Ny phải không?”



“Vâng, là tôi.” Cố Ái nhíu mày: “Xin hỏi cô là ai?”



“Dạo trước tôi có gọi đến tiết mục của cô. Chồng tôi mở một phòng thiết kế

nội thất, lần trước là do tôi hoảng hốt quá nói thành thiết kế trang

phục, không biết cô còn nhớ tôi không?”



Là người phụ nữ kia sao, Cố Ái trả lời: “Tôi vẫn còn nhớ, nhưng tại sao cô lại biết số điện thoại cá nhân của tôi?”



“Đối với tôi mà nói, muốn biết số điện thoại của ai đó là chuyện rất dễ

dàng.” Bên đầu bên kia điện thoại, ngữ khí của người phụ nữ có phần hơi

kiêu ngạo, Cố Ái cười cười, có lẽ thân phận của cô ta cũng không bình

thường.



“Cô hôm nay gọi điện thoại đến cho tôi, là muốn kể chuyện của cô cho tôi nghe sao?”



“Không, tôi chỉ muốn kể về kết quả thôi.” Thanh âm của người phụ nữ có chút bi

thương: “Tôi chẳng còn ai, ngay lúc này chỉ muốn có một người để chia

sẻ, giúp tôi quyết định.”



Cố Ái gật đầu: “Cô nói đi.”



“Ngày hôm qua, tôi chủ động đòi ly hôn. Nhưng tôi nói muốn 600 vạn phí ly

hôn. Anh ta đã đồng ý, nói trong năm ngày nữa sẽ gom tiền cho tôi…”



600 vạn phí ly hôn, bối cảnh gia đình của người phụ nữ này quả không tầm thường. *khoảng 18 tỷ VND



Bởi vì buổi chiều còn phải làm việc, cho nên Cố Ái từ công ty của Lâm Trình đi ra liền lái xe về công ty của mình. Trên đường đi, có một đoạn đường xuống dốc. Khi chạy đến sườn núi, Cố Ái chuẩn bị đạp phanh giảm tốc độ, nhưng chân phanh của cô dường như không còn tác dụng.



Cố Ái kinh hãi, chỉ thấy xe của cô lảo đảo, càng lúc càng chạy nhanh, sợ

đụng phải người khác, Cố Ái chỉ còn cách lao vào cây đại thụ bên đường,

cô thét lên một tiếng, rồi sau đó xung quanh cô chỉ còn một mảnh tối đen như mực…



Bên kia điện thoại, người phụ nữ dường như nhận ra bên này không ổn, không ngừng gọi cô: “Cô Ái Ny, Ái Ny….”