Hôn Nhân Giả

Chương 31 : Lẩn tránh – P2

Ngày đăng: 15:36 19/04/20


Bị cô ôm chặt từ phía sau, Lâm Trình chỉ cảm thấy trái tim mình đập thình

thịch loạn nhịp không ngừng, thật kỳ lạ, lúc này anh không còn chút cảm

giác buồn ngủ.



Cũng không biết qua bao lâu, Cố Ái nằm sau lưng anh bỗng nói mớ: “Mẹ, con

yêu mẹ.” Khi nghe Cố Ái nói mấy chữ này, cô còn cười khúc khích hai

tiếng.



Mẹ, con yêu mẹ….



Lâm Trình nhíu mày, Cố Ái yêu mẹ mình như vậy, nếu cô biết cô không phải là con gái do chính bà ấy sinh ra, cô sẽ như thế nào? Nghĩ vậy, anh nhẹ

nhàng tách cánh tay đang ôm bên hông mình ra, xoay người lại nhìn cô,

nhìn vẻ an tĩnh trên gương mặt đáng yêu, Lâm Trình bất giác vươn tay khe khẽ vuốt ve hai má của cô.



“Mặc kệ chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ luôn ở bên em.”



***************



Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua khe hở của bức rèm cửa sổ chiếu vào phòng ngủ, một đêm mộng đẹp, tâm tình thật thư sướng.



Trên mặt Cố Ái tràn đầy vẻ hạnh phúc mỹ mãn, chậm rãi mở mắt ra.



Thế nhưng, hình ảnh đầu tiên trong ngày đập vào mắt khiến ý cười trên môi cô lập tức cứng lại.



Tối hôm qua rõ ràng cô đã dịch ra sát cạnh giường để ngủ, nhưng sao lúc này cô lại nằm gọn trong lòng Lâm Trình thế này?



Nhớ lại tối hôm qua hai người bọn họ cùng nằm một giường, Cố Ái theo bản

năng xem xét lại quần áo trên người mình, hoàn hảo, vẫn còn nguyên, cô

liếc mắt sang Lâm Trình bên cạnh, anh cũng mặc đồ của ngày hôm qua.



Không loạn tính là tốt rồi, Cố Ái thở phào nhẹ nhõm, cô cựa mình muốn thoát

khỏi lồng ngực của anh, thế nhưng càng ngọ nguậy, anh lại càng ôm chặt

lấy cô hơn, khiến cô không thể động đậy gì được nữa.



Mà lúc này, Cố Ái cảm giác chân của mình hình như bị cái gì đó đè lên, rất nặng, cúi đầu nhìn xuống dưới, cô thật muốn xỉu, thì ra chân của cô

đang bị kẹp ngay chính giữa hai chân Lâm Trình.



Đây rốt cuộc là loại tình cảnh gì?
năm được trút ra ngoài, trong lòng bà ta cũng cảm thấy dễ chịu hơn. Hơn

nữa, bà ta vô cùng chắc chắn một điều, rằng Cố Hành tuy ra tay đánh bà

ta, nhưng hắn cũng sẽ giữ kín bí mật này, bởi vì dù sao thì hắn cũng là

cha ruột của Noãn Noãn.



Và cả chuyện gian tình trái đạo đức giữa hai người.



Phải biết rằng, Cố Hành là người được Cố lão gia nhận nuôi từ nhỏ, trong

lòng hắn vẫn luôn mang ơn Cố lão gia. Thậm chí hắn đối với Cố lão gia

còn hiếu thuận hơn cả Cố Du. Một đứa con hiếu thảo như vậy, chắc chắn sẽ không đời nào để Cố lão gia biết được chuyện vô đạo đức kia, bởi vì hắn biết Cố lão gia sẽ không thể chịu nổi.



“Lâm Trình, đường đến công ty con cũng thuận tiện đi qua Ái Dược của nhà chúng ta phải không?”



Người hỏi là Cố Hành, Lâm Trình nhìn ông ta trả lời: “Dạ đúng vậy.”



“Thế thì sau này mỗi lần Ái Ái muốn đi làm, con tiện thể chở con bé đi luôn

đi. Bây giờ ô nhiễm môi trường càng ngày càng nghiêm trọng, bớt đi được

một chiếc xe thì cũng đỡ được chút khí độc hại.”



Không còn nghi ngờ gì nữa, Diệp Mĩ Lâm nhất định sẽ còn nghĩ cách để đón Hàn Noãn Noãn về đây.



Cho nên, ông hy vọng Lâm Trình có thể bảo vệ cho Cố Ái thật tốt, để con bé không xảy ra chuyện gì đáng tiếc.



Ông cũng không phải vị thánh vĩ đại bao dung gì, ông chỉ không muốn làm ra chuyện trái với lương tâm mình.



Tối qua khi biết được mình có một đứa con gái, ông cũng rất kích động, đương nhiên cũng muốn đón con về nhà.



Nhưng dù sao Cố Ái mới là huyết mạch ruột thịt của Cố gia, Cố lão gia lại có

ân dưỡng dục với ông, còn Cố Du khi còn sống cũng đối xử với ông như anh em ruột.



Lương tâm nói cho ông biết, không thể để Diệp Mĩ Lâm làm ra chuyện gì nguy hại tới Cố gia.



Khi ở trong phòng Diệp Mĩ Lâm đến tận nửa đêm, ông cũng đã bàn với bà ta:

không thể để Noãn Noãn bước chân vào nhà này, chỉ có thể cho con bé tình yêu thương và thật nhiều tiền để nó lo cho cuộc sống của mình.



Diệp Mĩ Lâm đương nhên không đồng ý, bởi vì bà ta cũng từng cho Hàn Noãn Noãn tiền, nhưng lại bị con bé từ chối hoàn toàn.