Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 102 : Anh đưa vợ tôi đi đâu
Ngày đăng: 16:45 27/05/20
Triệu Bách Xuyên vẫn không đi, đứng im tại chỗ.
Diêu Hữu Thiên bị trẹo chân thì ngồi, anh ta thì đứng.
Hôm nay cô mặc một bộ váy cổ ngang. Vì thiết kế chiếc váy ôm sát cơ thể.
Đứng từ vị trí của anh vừa vặn có thể nhìn thấy khe ngực giữa hai ngọn đồi đầy đặn.
Ánh mắt tuấn mỹ của Triệu Bách Xuyên hơi nheo lại.
Diêu Hữu Thiên chú ý đến hướng nhìn của anh ta, trong lòng nổi giận, đem chiếc ví nhỏ che trước ngực mình.
“ Anh đang nhìn đi đâu vậy?
Triệu Bách Xuyên thu hồi ánh mắt của mình, khóe miệng dường như đang nhếch lên.
“ Cô ngồi đây đợi một lúc, tôi đi gọi bác sỹ giùm cô.”
Bữa tiệc như ngày hôm nay thường sẽ có bác sỹ, thông thường những ngày trời quá nóng, bất kỳ hoạt động nào nhà tổ chức đều sắp xếp một hai người bác sỹ đề phòng trường hợp bất trắc.
Diêu Hữu Thiên không trả lời, ngay khi Triệu Bách Xuyên định rời đi, cô đột nhiện gọi anh lại.
“ Không cần đâu.” Cô cũng không phải bị thương nặng, về nhà xoa ít dầu là được rồi.
Điều mà cô quan tâm hiện giờ là một chuyện khác. Diêu Hữu Thiên chìa tay về phía Triệu Bách Xuyên: “ Đưa điện thoại cho tôi.”
Điện thoại?
Triệu Bách Xuyên ngơ ngác, lại nhìn cô một cái. Đang định đưa điện thoại cho cô thì nhìn thấy chiếc ví màu bạc mà cô đang che trước ngực.
Mắt chuyển động, giọng nói của Triệu Bách Xuyên lạnh lẽo vô cùng: “ vết thương nhỏ này, không cần phải gọi cho bênh viện đâu nhỉ?”
Diêu Hữu Thiên ngẩng đầu, cổ chân rất đau nhưng cô không có tâm trạng để nghĩ đến nữa: “ Ngôi sao điện ảnh Triệu Bách Xuyên không quên chứ? Trong điện thoại của anh có món đồ không thuộc về anh mà.”
Triệu Bách Xuyên không hiểu lắm, hơi nghiêng đầu: “ Đồ gì vậy?”
Giả ngu. Diêu Hữu Thiên thấy anh không chịu ra tay, cũng không khách khí, đứng bằng một chân, sau đó đưa tay ra.
“ Đưa điện thoại cho tôi”
Cô muốn xóa tấm hình đó đi để trừ hậu họa.
“ Cố nếu là đang muốn tìm tấm hình đó. Xin lỗi nhé, tôi xóa mất rồi.”“ Triệu Bách Xuyên cũng không dài dòng nữa.
Diêu Hữu Thiên khựng lại, trong mắt hiện lên sự nghi hoặc, nhưng Triệu Bách Xuyên lại mỉm cười: “ Tôi còn sợ scandal hơn cô nhiều.”
Hả.
Diêu Hữu Thiên lập tức im lặng. Xết từ khía cạnh nào đó, quả thật là như vậy.
Nếu tấm hình Triệu Bách Xuyên hôn cô bị truyền ra ngoài. Chỉ sợ những ngày tháng yên bình của anh ta cũng kết thúc rồi.
Triệu Bách Xuyên không nhận được câu trả lời, mặc kệ cô mà quay người bước đi.
Trong vườn hoa, chỉ còn lại Cố Thừa Diệu và Diêu Hữu Thiên.
Cố Thừa Diệu quay mặt nhìn vào Diêu Hữu Thiên, ánh mắt đậm màu sâu thẳm.
Gió mùa hè tỏa ra từng hơi nóng, cho dù đã là ban đêm nhưng Cố Thừa Diệu mặc đồ Tây cũng vẫn cảm thấy nóng bức.
Nhưng anh cũng không vội vàng gỡ bỏ cà vạt, cởi áo khoác ra.
Anh cứ đứng yên bất động, nhìn vào khuôn mặt của Diêu Hữu Thiên.
Mà cô lại đang cúi đầu, dung đỉnh đầu để chống lại anh. Anh chỉ nhìn thấy lông mi cô rất dài hắt bóng xuống hốc mắt.
“ Bị trẹo chân à?”
Thật ra Diêu Hữu Thiên chưa biết phải đối diện với Cố Thừa Diệu như thế nào.
Thời gian một tuần qua, anh không ở nhà, cô sống rất thoải mái.
Không hề ngờ rằng hôm nay anh sẽ xuất hiện ở đây, lại còn thái độ giống như là bắt gian ngay tại trận nữa.
Cô đột nhiên thấy mình chưa thích ứng được.
Vì vậy nghe được câu hỏi của Cố Thừa Diệu, cô thậm chí không trả lời, chỉ nhìn vào anh với ánh mắt vô hồn.
Cố Thừa Diệu chau mày nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Diêu Hữu Thiên, lặp lại lần nữa: “Cô bị trẹo chân rồi à?”
“ Uhm” Lấy lại lý trí, Cố Thừa Diệu liếc qua chân cô, lại nhìn cô một cái, vươn tay ra định bế cô lên.
“ Cố Thừa Diệu.” Diêu Hữu Thiên hét lên: “ Anh làm cái gì vậy? ”
Anh bất ngờ bế cô lên, mà còn là kiểu bế ngửa như công chúa. Dựa vào ngực anh, cô chỉ cảm thấy mặt mình sắp bốc cháy rồi.
“ Bỏ tôi xuống.”
……&……………………………………………………………………
Hết chương 102.
Lời của editor: Ngày mai lại tiếp tục nhé các mem, nay đủ 3 chương cho các mem đỡ ghiền rồi đó nhoa.
Mắt mở hết lên rồi.
p/s lời của tác giả:
Người Trung Quốc cho rằng Tây quá tùy tiện, lần đầu gặp nhau đã lên giường, Tây thì lại cho rằng người Trung Quốc mới tùy tiện, lên giường một lần là phải cưới!!!
Vậy thật ra ai mới là người tùy tiện???