Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 118 : Tôi ghét cô nhất

Ngày đăng: 16:45 27/05/20


5Cố Thừa Diệu híp mắt lại, anh đã không thèm để ý nữa nhưng tại sao vẫn thấy bực bội?



Vừa rồi anh bỏ mặc Diêu Hữu Thiên ở lại cứ thế mà đi, anh đột nhiên lại cám thấy hơi áy náy.



Áy náy cái gì chứ.



Loại phụ nữ ấy, hoàn toàn không cần khách khí với cô ta. Anh việc gì phải áy náy?



“ Không cần để ý đến cô ấy?”



“ Đúng vậy, không cần để ý đến cô ấy.”



Tiểu Mã  cho anh lời đề xuất, nghĩ một lúc lại cẩn thận nhắc anh: “ Nếu anh cảm thấy nhìn cô ấy làm anh không vui, vậy thì anh đừng nhìn cô ấy nữa là được rồi.”



“ Không nhin?” Cố Thừa Diệu không muốn nhìn thấy Diêu Hữu Thiên thật, nhưng dù sao cô cũng là vợ anh, hiện giờ anh lại không có cách nào ly hôn với cô: “ Không nhìn cũng không được, cô ấy cứ lượn đi lượn lại trước mặt tôi, tôi phải làm thế nào?”



Tiểu Mã cũng hết cách rồi. Đây là câu hỏi kiểu gì thế này? Tại sao anh chả hiểu gì hết?



Ai mà liều mạng đến mức biết rõ tam thiếu không ưa cô ta mà cô ta còn xuất hiện trước mặt tam thiếu chứ?



Lúc trước cũng có vài nghệ  sĩ hoặc thiên kim nhà danh giá có ý với Cố Thừa Diệu, nhưng anh đều trưng bộ mặt lạnh ra rồi ném người ta ra ngoài.



Bây giờ lại còn có người phụ nữ mắt mù đến vậy sao?



Anh thật sự muốn nghỉ quách việc cho xong. Không biết bây giờ còn kịp không…..



“ Vậy thì anh cứ đối đầu với cô ấy, để cô ấy ghét anh. Cô ấy ghét anh rồi thì đương nhiên sẽ không lượn đi lượn lại trước mặt anh nữa.”



Thần thánh ơi, tha tội cho con đi.



Anh thực sự là làm kẻ hầu rất khó khăn đấy.



Uống thêm một ly rượu vào bụng Cố Thừa Diệu ngồi bật dậy, quay mặt nhìn Tiểu Mã: “ Cậu nói cái gì?”



Ánh mắt thâm trầm sắc nhọn của anh khiến Tiểu Mã nguột ngụm nước miếng, cảm giác lãnh tê hết cả sống lưng.



“ ………….Tôi, tôi nói là, anh cứ làm trái ngược với cô ấy, để cô ấy ghét anh, thì cô ấy sẽ không lượn đi lượn lại trước mặt anh nữa.”



Ánh mắt của sếp kinh dị quá.



Trong lòng Tiểu Mã khóc thầm, bị sếp trợn mắt nhìn như vậy, anh thật sự muốn từ chức cho rồi.



“ ………………” Cố Thừa Diệu híp mắt, hơi men bốc lên đầu, lúc này trong đầu hơi hỗn loạn.



Nhưng ý kiến này của Tiểu Mã, tính ra cũng rất tốt.



Đối nghịch với Diêu Hữu Thiên, anh chắc chắn phải làm trái với cô, lẽ nào còn thuận theo ý của cô chắc?



Đứng bật dậy, dộng tác mạnh đến mức làm đổ cả cái ghế anh vừa ngồi.




Trong lòng rất rõ, đây mới chỉ bắt đầu, nếu bây giờ cô buông xuôi vậy thì thật sự sẽ không còn chút cơ hội nào nữa.



Dựa người vào ghế văn phòng, buổi tối có làm tiếp không?



Nếu cô nấu cơm xong, Cố Thừa Diệu không về vậy phải làm thế nào, hoặc anh lại không chịu ăn giống ngày hôm qua thì sao?



Thật sự cô không biết phải xử lý anh như thế nào mới đúng.



Cửa phòng làm việc có tiếng gõ, đánh thức Diêu Hữu Thiên vốn đang mất hồn.



“ Vào đi.”



Thư ký Tiểu Vi bước vào: “ Giám đốc, giám sát công trình Lưu ở công trường gọi đến nói là chỗ thép vốn phải giao đến hiện giờ vẫn chưa thấy đâu. Tôi có gọi cho bên nhà cung cấp thép, họ báo lại là muốn cùng giám đốc thảo luận thêm về phương thức hợp tác mới.”



Tập đoàn Chính Phát và Công ty vật liệu xây dựng Hồng Cảnh là bạn làm ăn rất lâu rồi.



Mấy năm nay, chỉ cần là công trình của tập đoàn Chính Phát thì đều là do Hồng Cảnh cung ứng.



Vì vậy lúc khởi công xây dựng khu nghỉ dưỡng của Cố Thị hợp tác với Chính Phát, dưới sự giới thiệu của Chính Phát vẫn tiếp tục sử dụng vật liệu xây dựng của Hồng Cảnh.



“ Phương thức hợp tác mới?” Đối phương đã ký hợp đồng với Chính Phát. Diêu Hữu Thiên thật sự không hiểu đối phương đang cố tình gây khó khăn gì: “ Lẽ nào họ muốn nâng giá?”



“ Cũng có khả năng này.” Tiểu Vi nhớ đến tin tức mà mình nghe ngóng được: “ Tôi nhận được tin, vật liệu xây dựng Hoognf Cảnh vào tuần trước bị một công ty khác thu mua. Nếu đối phương sát nhập Hồng Cảnh vào hệ thống của họ biến thành một công ty con, vậy thì việc công ty đổi tên, bản hợp đồng này đối phương kiên quyết không thực hiện, chúng ta mặc dù có thể tìm Hồng Cảnh để hỏi nhưng sẽ rất phiền phức.”



“ Giúp tôi lên hệ với người phụ trách bên Hồng Cảnh, tôi muốn gặp họ nói chuyện.”



Cho dù đối phương bị thu mua, nhưng cũng không thể thay nhân viên ngay lập tức chứ.



Giám đốc Lưu bên Hồng Cảnh bạn làm ăn lâu năm với Chính Phát, nếu không  quá bất đắc dĩ thì Diêu Hữu Thiên cũng không muốn cả hai đều  quá khó coi.



“ Vâng.” Tiểu Vi gật đầu: “ Còn nữa, tối nay là tiệc thường niên của Hứa Thị, có cần tôi chuẩn bị trang phục không?”



“ Tiệc thường niên của Cố Thị?” Tiểu Vi tuần trước đã nói với cô, nhưng cô đi Bắc Đô, quay về quên mất việc này.



“ Uhm, buổi sáng tôi có nhắc cô rồi.” Tiểu Vi  vừa nói vừa thấy bất ngờ. Đi theo Diêu Hữu Thiên làm vài tháng vừa qua, cô chưa từng thấy cô ấy quên bất kỳ việc gì của công ty.



“ Tôi biết rồi.”



Được rồi, tối nay không cần giằng co nữa rồi.



Cô đi tham dự tiệc thường niên của Hứa Thị, đương nhiên là không cần nấu cơm cho Cố Thừa Diệu nữa.



Nhưng tiệc thường niên của Hứa Thị, chắc sẽ mời Cố Thừa Diệu nhỉ?



Anh sẽ đi chứ?



…………………………………..