Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 119 : Lừa quỷ à
Ngày đăng: 16:45 27/05/20
Tiệc thường niên của Hứa Thị mỗi năm đều tổ chức rất náo nhiệt.
Không chỉ vì ông chủ của Hứa Thị là Hứa Chính Long thích náo nhiệt mà ngày này còn là sinh nhật của Hứa Chính Long, cũng là ngày thành lập công ty.
Năm xưa Hứa Thị mở cửa công ty, những công ty khác thường là nhờ người xem ngày, chỉ riêng Hứa Chính Long nói là sinh nhật ông chắc chắn là một ngày tốt.
Những trung tâm thương mại, ngành điện tử dưới trướng Hứa Chính Long những năm nay đều phát triển thịnh vượng. Mặc dù không có nhiều việc liên quan đến tập đoàn Chính Phát nhưng thỉnh thoảng cũng có hợp tác.
Cũng chính ví Hứa Chính Long thích náo nhiệt, mỗi năm Diêu Đại Phát đều chuẩn bị sẵn quà tặng, đích thân đến chúc mừng.
Năm nay Diêu Hữu Thiên ở thành phố Y đương nhiên là để cho cô đi rồi.
Diêu Hữu Thiên mặc bộ lễ phục màu vàng, tà váy xẻ cao, thết kế bó sát người khiến cô nhận được rất nhiều sự chú ý.
Tiệc thường niên của Hứa Thị không giống những bữa tiệc thông thường khác, địa điểm đều đặt tại biệt thự nhà họ Hứa.
Biệt thự này của nhà họ Hứa năm xưa còn là miếng đất khai thác do Diêu Dại Phát mua, năm ấy Diêu Đại Phát rất thích sự hào phòng của Hứa Chính Long vì vậy đặc biệt đặt mua hai tòa biệt thự hợp lại thành một, chỉ để dành cho ông.
Mối quan hệ giữa Hứa Thị và tập đoàn Chính Phát cũng được coi là không tệ.
“ Bác Hứa, sinh nhật vui vẻ.” Diêu Hữu Thiên đưa tặng món quà của mình, trên mặt còn mỉm cười lễ phép: “ Chúc bác mạnh khỏe, hạnh phúc.”
“ Được được, cảm ơn con.” Hứa Chính Long đã hơn năm mươi tuổi, vác cái bụng bia lớn, lúc cười nhìn rất hiền hòa, có chút giống với phật Di Lặc: “ Thiên Thiên à, nghe nói chồng con cũng ở thành phố Y, sao không thấy cậu ấy đi cùng con vậy?”
Lần trước gặp Diêu Hữu Thiên là lúc đến Bắc Đô tham gia hôn lễ của cô vì vậy Hứa Chính Long rất có ấn tượng.
“ Công ty của anh ấy còn chút việc bận, chắc là muộn mới đến dduwwocj.” Diêu Hữu Thiên không biết Cố Thừa Diệu có đến hay không, trả lời như vậy không dễ bị phát hiện: “ Con sợ đến muộn quá thì lại thất lễ nên vừa tan sở liền chạy đến đây.”
“ Con có lòng quá.” Hứa Chính Long cười rạng rỡ, khóe mắt liếc về bên cạnh: “ Cha mẹ con cùng với Tiểu Ngữ ở bên kia, con đi chơi đi không cần ở bên cạnh lão già này đâu.”
“ Bác Hứa đâu có già đâu, bác so ra còn trẻ hơn cả ba con vài tuổi ấy chứ.”
Diêu Hữu Thiên nói câu này không phải là nịnh hót. Hứa Chính Long làm người vô cùng rộng lượng, lại có nhiều mối quan hệ, chăm sóc bản thân không tồi, nhìn trẻ hơn tuổi thực nhiều.
Ngược lại Diêu Đại Phát khi còn trẻ bôn ba vất vả, cộng thêm có phần thô lỗ, nhìn già hơn Hứa Chính Long một chút.
“ Con là có cái miệng rất biết nói chuyện đấy.” Hứa Chính Long cười rộ lên.
Khóe miệng nhếch lên hơi bỡn cợt. Nhưng trong mắt hiện rõ việc đứng nhìn kịch hay.
Diêu Hữu Thiên hoàn toàn không thể ngờ được, Chiến Li sẽ ra chiêu này.
Anh ta đang trả thù phải không?
“ Thừa Diệu, anh đến rồi à?” Không thèm để ý đến Chiến Li, Diêu Hữu Thiên bước đến trước mặt Cố Thừa Diệu, đưa tay vòng lấy tay anh.
Nhưng Cố Thừa Diệu không hề khách khí mà đẩy tay cô ra, nhướng cao chân mày, nhìn chằm chằm vào hai người: “ Vừa rồi hai người đang làm gì?”
Người phụ nữ này có vấn đề à?
Buổi sáng mới nhiệt tình với anh như vậy tối đến đã ôm ấp người khác?
Cô đói khát đến mức đó, hay là vì cô ta cố ý bày ra trò này?
“ Tôi cùng cô Diêu chỉ là hỏi thăm nhau thôi không có gì hết.” Lời giải thích của Chiến Li rất tùy tiện, trong mắt không hề coi sự việc đó là gì.
Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào mặt Diêu Hữu Thiên, ánh mắt hiện rõ rất nhiều suy nghĩ,sự tiếc nuối, đấu tranh, yêu thương.
Cố Thừa Diệu mím chặt môi.
Hỏi thăm? Hỏi thăm thì phải ôm nhau để hỏi? Hỏi thăm thì phải hôn trán?
Lừa quỷ à.
Nếu đây không phải sảnh tiệc người qua người lại, cái tên này còn định làm gì?
Trong lòng nổi lên cảm giác khó chịu mà chính anh cũng không hiểu.
Cảm giác khó chịu ấy khiến xung quanh anh toát ra hơi thở nguy hiểm làm người ta không dám đến gần.
…………………………………………………………
Lời tác giả: Đoán thử xem cái tên Chiến Li này định làm gì?