Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 169 : Ly hôn or không ly hôn

Ngày đăng: 16:46 27/05/20


Editor: Xám



Cơ thể Cố Thừa Diệu, vào lúc nghe thấy tên Diêu Hữu Thiên, cuối cùng đã có phản ứng.



Anh đứng bật dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Cố Thừa Kỳ: "Anh nói cái gì? Anh nói cô ấy tìm em cả một buổi tối?"



Giọng nói có chút khàn, hậu di chứng của uống rượu rất nhiều, đầu cũng đau đớn kịch liệt. Nhưng không thể cướp đi tâm trạng khi anh nghĩ đến Diêu Hữu Thiên.



“Phải.” Cố Thừa Diệu gật đầu, thật ra cũng chưa tới cả một buổi tối, chỉ là đã gọi mấy cuộc điện thoại.



Có điều thấy dáng vẻ hỗn loạn này của Cố Thừa Diệu, anh cũng không định nói thật: "Điện thoại của em reo liên tục, kết quả em cũng không nhận. Cuối cùng cô ấy gọi điện thoại khắp nơi. Mới tìm đến anh. Anh nói với cô ấy em ở cùng với anh. Cô ấy mới yên tâm."



Trong đầu anh hiện lên một chuyện quan trọng, không phải gì khác, mà là anh lại phạm quy rồi.



Anh đã đồng ý với Diêu Hữu Thiên, nếu như buổi tối không về nhà, sẽ nói với cô.



Nhưng bây giờ chẳng những anh không nói, hơn nữa còn không nhận điện thoại của cô.



Không chút nghĩ ngợi, anh lập tức [email protected]//n muốn rời đi. Cố Thừa Kỳ ngăn anh lại, không để anh đi.



"Anh nói, nếu như em đã về Bắc Đô rồi, có phải sẽ vào công ty làm việc không?"



"Tránh ra." Anh không rảnh rỗi nói chuyện phiếm với anh ấy, trước tiên anh muốn đi tìm Diêu Hữu Thiên.



"Thừa Diệu." Cố Thừa Kỳ nghiêm mặt, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn: "Anh hi vọng em vội như vậy, là vội vàng về tìm Diêu Hữu Thiên. Còn nữa, bất kỳ lúc nào, đừng quên em đã kết hôn rồi."



Anh sẽ không quên đêm qua, sau khi uống say Cố Thừa Diệu ôm cánh tay anh khóc nức nở không ngừng.



Cậu ấy liên tục nói: "Yên Nhiên, thật sự xin lỗi. Thật sự xin lỗi."



Cậu ấy đau lòng như vậy, khổ sở như vậy, khóc giống như một đứa trẻ.



Tình cảm của cậu ấy và Bạch Yên Nhiên, Cố Thừa Kỳ cũng biết. Nhưng anh càng biết, cậu ấy đã kết hôn rồi.



Nhìn biểu hiện của Diêu Hữu Thiên cùng với phản ứng của bác gái và bà nội, anh đã biết bọn họ thích Diêu Hữu Thiên đến mức nào.



Nếu như đến cuối cùng Cố Thừa Diệu thật sự sẽ ly hôn với Diêu Hữu Thiên để ở bên cạnh Bạch Yên Nhiên.



Anh có thể khẳng định đó là một con đường trải đầy chông gai.



Anh càng nhìn ra được tình ý của Diêu Hữu Thiên đối với Cố Thừa Diệu. Nếu như không phải yêu một người đàn ông, tuyệt đối sẽ không muốn lấy lòng người nhà của anh ta.



Bởi vì yêu, bởi vì trong lòng có Thừa Diệu, cho nên Diêu Hữu Thiên mới mua quà cho mỗi một vị trưởng bối, hi vọng ba mẹ, ông bà Cố Thừa Diệu đều hài lòng.



Cho nên mới có thể có thời gian ở cùng mấy người già, dỗ bọn họ vui vẻ.



Cho nên mới gọi điện thoại cho Cố Thừa Diệu hết lần này đến lần khác, chính là muốn biết cậu ấy ở đâu.
Lồng ngực hơi trào lên chút chua xót, Diêu Hữu Thiên cũng không tài nào ngủ trưa tiếp nữa. Ngồi dậy, nhìn cây hoa quế bên ngoài sân.



Bọn họ, ngay từ đầu đã nói chỉ là vì quan hệ của gia tộc, duy trì hôn nhân một năm.



Hiện giờ, chưa đến một năm, bọn họ đã phải ly hôn rồi sao?



Nếu anh muốn ly hôn thì sao? Cô phải đồng ý sao?



Diêu Hữu Thiên đột nhiên muốn cười, rõ ràng lúc này cô hoàn toàn không thể cười được.



Cô vẫn nhớ rõ. Khi cô nhìn thấy Triệu Nhân Uyên và người phụ nữ kia xuất hiện ở cửa khách sạn, cô hoàn toàn không do dự chút nào, chỉ muốn chia tay.



Nhưng bây giờ thì sao?



Bạn gái cũ của Cố Thừa Diệu, hơn nữa là bạn gái cũ anh “yêu thương sâu sắc” đã quay về rồi, không phải cô nên phủi tay rời đi, nhường chỗ cho bạn gái cũ của anh sao?



Nghĩ là một chuyện, nhưng thật sự làm, lại là một chuyện khác. 



Cho tới bây giờ cô không phải một người dông dài dây dưa.



Lúc này rối rắm như vậy, cũng chỉ vì người đó là Cố Thừa Diệu. 



Người đàn ông cô thật sự yêu, người đàn ông khiến cô có cảm giác, còn là ân nhân cứu mạng của cô.



Cố Thừa Diệu, có lẽ bản thân anh cũng không nhớ phải không?



Thật ra những điều này đều không phải lý do khiến cô do dự.



Không hiểu sao cô không bỏ được, cô nhớ đến sự vui vẻ Cố Thừa Diệu mang đến cho cô mỗi buổi tối.



Cô nhớ sự dịu dàng dù đơn giản, nhưng lại thẳng thắn của anh.



Anh là người đàn ông duy nhất khiến cô động lòng khi lớn thế này rồi. 



Ly hôn ——



Hai chữ vô cùng nặng nề, chỉ nghĩ đến thôi, đã khiến tâm trạng người ta trở nên rất tệ.



Nếu như thật sự phải ly hôn với Cố Thừa Diệu, cô cũng muốn nói ra trước tiên.



Cô không muốn để anh có cơ hội không cần mình.



Mà chính vào lúc này, Cố Thừa Diệu đã tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo ra ngoài.



Bốn mắt nhìn nhau, vào lúc này cảm xúc trong mắt hai bên không che giấu chút nào, đã rơi vào trong mắt đối phương.