Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 190 : Thuốc tránh thai khẩn cấp

Ngày đăng: 08:41 18/07/20


Editor: Xám



Khu nghỉ dưỡng Vân Khởi.



Lý Khả Nghi chìm người xuống, ngâm mình trong suối nước nóng, nhắm mắt lại, vẻ mặt hưởng thụ.



"Chậc chậc, có tiền đúng là tốt mà. Đến đây thật là hưởng thụ."



Vào lúc trời lạnh thế này, ngâm mình trong suối nước nóng, là thoải mái nhất.



"Thích thì cứ đến thường xuyên." Diêu Hữu Thiên thẳng tay ban phát ân huệ: "Cho mỗi người các cậu một tấm thẻ VIP, lúc nào cũng có thể tới đây hưởng thụ."



"Đừng." Doanh Diễm Kiều cũng ngâm mình. Trên khuôn mặt diễm lệ hiện lên nụ cười hài hước: "Nếu bọn mình đến thường xuyên, thì sao cậu có thời gian thân mật với vị nhà cậu chứ?"



Vừa rồi khi các cô kéo Diêu Hữu Thiên đến ngâm mình ở suối nước nóng, Cố Thừa Diệu chỉ thiếu nước lườm thành cái lỗ trên người bọn họ.



Kéo tay Diêu Hữu Thiên, có chút lưu luyến không rời.



"Thiên Thiên, chồng cậu cũng quá buồn nôn rồi đấy? Các cậu vốn dĩ ở cùng nhau, ngày ngày gặp mặt. Dính chặt đến vậy sao?" Lý Khả Nghi huých vào vai Diêu Hữu Thiên: "Chắc là ngày nào các cậu cũng makelove (làm tình) phải không?"



"Khả Nghi, không phải cậu đang nói thừa sao?" Doanh Diễm Kiều lườm Lý Khả Nghi một cái: "Cậu xem bộ dạng của Cố Thừa Diệu. Mình nói chứ, nhìn thể hình của anh ta là biết, thuộc loại nhu cầu cực kỳ mãnh liệt. Nghiêm túc mà nói, Thiên Thiên cậu có chịu nổi không?"



Diêu Hữu Thiên thật sự bại dưới tay hai cô bạn thân của mình rồi.



Các cô đâu biết, mấy ngày trước "người bạn thân" đến thăm mình, cho nên sợ là Cố Thừa Diệu rất muốn, nhưng lại không thể làm gì.



Diêu Hữu Thiên mượn cái cớ này, khiến Cố Thừa Diệu không thể đụng vào cô mấy ngày.



Hôm nay lúc sắp đi đón Lý Khả Nghi, Cố Thừa Diệu còn cực kỳ không biết xấu hổ hỏi một lần trên xe: "Chắc là người bà con của em đã đi rồi chứ? Lát nữa chúng ta đến Vân Khởi, cùng ngâm suối nước nóng."



Anh đã nhịn mấy ngày rồi. Ngày ngày ôm vợ ngủ, nhưng lại không thể làm gì.



Sự trừng phạt này, cũng quá vô nhân đạo rồi.



Vậy nên khi Diêu Hữu Thiên tỏ ý mình muốn cùng các chị em tốt ngâm mình ở suối nước nóng, không đi cùng Cố Thừa Diệu, khuôn mặt anh lập tức kéo ra vừa xấu vừa dài.



Vừa nghĩ đến vẻ không cam lòng lúc đó của Cố Thừa Diệu, lại thêm dáng vẻ hết cách của anh, khóe môi Diêu Hữu Thiên nhếch lên, vẻ mặt rất vui sướng.



Mạc Dư Tiệp chống một cánh tay, quay đầu nhìn Diêu Hữu Thiên: "Em nói này chị họ, hai người ân ái như vậy, tốt thật đấy? Dù sao cũng nên chú ý một chút, bọn em vẫn là phụ nữ độc thân."



"Phải đó." Doanh Diễm Kiều lườm Diêu Hữu Thiên một cái: "Không có nhân tính."



"Mình thật sự phục các cậu rồi." Diêu Hữu Thiên thua mấy cô gái này: "Đừng nói mình là chị em mà không chiếu cố các cậu. Nhóm bạn từ nhỏ của Cố Thừa Diệu, hình như hôm nay cũng đến rồi, buổi tối mọi người sẽ cùng nhau ăn cơm. Đến lúc đó các cậu phải nắm chắc cơ hội. Theo mình biết, hai anh họ (đường ca), và cả một anh họ (biểu ca) nữa, ngoài ra cộng thêm ba người bạn từ nhỏ của Cố Thừa Diệu đều độc thân ."





"Cái này, là hôm trước Thiên Thiên không cẩn thận làm rơi." Lúc này cô ta thật sự vui mừng, lọ thuốc tránh thai khẩn cấp đó bị cô ta bỏ ở trong túi, cứ quên không lấy ra: "Nếu em không có việc gì cũng nên khuyên em ấy một chút, loại thuốc này nếu uống nhiều, rất hại người. Nghiêm trọng một chút, còn có thể dẫn đến vô sinh về sau."



"Chúng ta đều là người trẻ tuổi, muốn có thế giới của hai người, chị hiểu. Nhưng dì và dượng của chị vẫn chờ ôm cháu ngoại đấy."



Cố Thừa Diệu không nghe thấy câu nói kế tiếp của Mạc Tuyết Linh, sự chú ý của anh chỉ dừng lại trên lọ thuốc tránh thai kia.



Trong đôi mắt vốn sâu thẳm hiện lên chút kinh hãi, anh đột nhiên vươn tay ra, dùng sức túm chặt cổ tay Mạc Tuyết Linh: "Chị nói, lọ thuốc này là của Thiên Thiên?"



"Phải. Đúng vậy." Tay Mạc Tuyết Linh bị Cố Thừa Diệu nắm đến mức sinh đau, nhưng trên mặt vẫn đầy vẻ chỉ trích: "Nếu như em không muốn em ấy uống thuốc này, em hãy sử dụng các biện pháp đi. Phải biết, uống thuốc này thật sự không tốt cho sức khỏe."



Cô ta nói với giọng điệu trách móc, hoàn toàn giống như đang lo lắng cho Thiên Thiên.



"..."



Cố Thừa Diệu không đáp lời, nhưng vẻ mặt bắt đầu trở nên nghiêm trọng.



Thời gian ban đầu, mỗi lần ở cạnh Diêu Hữu Thiên, anh đều làm biện pháp phòng tránh.



Bởi vì mặc dù anh không có ý định ly hôn, nhưng cũng không dự định có con nhanh như thế.



Nhưng về sau, anh không làm biện pháp nữa.



Lúc anh nói muốn sinh con, Diêu Hữu Thiên không hề phản đối.



Vậy thì, vì sao cô phải uống thuốc?



... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

【 Hậu trường 】



Tam Thiếu: Nói đi, tại sao em phải uống thuốc?



Thiên Thiên: Không uống thuốc chẳng lẽ sinh con cho anh sao?



Tam Thiếu: Chẳng lẽ em không muốn sinh con cho anh?



Thiên Thiên: Tạm thời thì không muốn.



Tam Thiếu: Tại sao?



Thiên Thiên: Sinh con xong sẽ ngốc mất ba năm. Em còn lâu mới muốn biến thành ngốc nghếch.



Tam Thiếu: (Im lặng). Anh cảm thấy, em sinh con xong cũng sẽ không trở nên ngốc nghếch.



Thiên Thiên: Ý anh là, em là ngoại lệ?



Tam Thiếu: (Lắc đầu). Không phải. Em đã đủ ngốc rồi.



Thiên Thiên: ... %... &¥... &#%... #¥¥#... %#... -