Hồn Pháp Vô Song
Chương 11 : Chiến đấu
Ngày đăng: 00:45 27/06/20
"Các hạ, nếu đã biết chúng ta là người của hoàng quân, vậy liệu chúng ta có thể đi..."
Anh Vũ tướng quân dè chừng hỏi.
"Khanh khách, có lẽ nếu là lúc trước khi ta cần đột phá thì có thể..."
Nữ yêu kia cười nhưng rồi lạnh giọng nói.
"...Nhưng bây giờ thì không!"
Nói rồi một làn sương mù cô đọng trên tay nữ yêu kia, sau đó những luồng sương ấy tách ra làm đôi, làm bốn, làm tám... cuối cùng lên tới hàng trăm luồng sương, sau đó mỗi luồng sương ngưng tụ lại và hóa nhọn ở đầu thành những mũi tên bắn về phía Hoàng quân.
Vù! Phập!
"Aaaaa!"
Những âm thanh đau đớn vang lên, binh lính không một ai có thể chịu được một lượng sát thương khủng khiếp như vậy đến từ đối thủ có tu vi vượt trội hơn mình. Điều đáng nói ở đây là không chắc các binh lính có chết hay không nhưng chỉ thấy họ đã bị đông cứng thành băng.
"Nguy rồi, là Linh thú Thủy hệ!"
Thanh Hiên tả sứ vượt lên rồi dùng một cây trường thương loại bỏ những mũi tên đang phóng tới.
"...Mau bảo vệ tướng quân"
An Cát hữu sứ đang hết sức chật vật với đám băng tiễn này vì cứ chém trúng thì chúng lại tách ra làm đôi và tiếp tục tấn công.
"Tướng quân, cẩn thận..."
Anh Vũ cũng không mấy dễ chịu gì, nhưng khi nghe thấy tiếng hô của Thanh Hiên phía sau thì nàng lập tức quay đầu lại.
Phập!!
Một cái bóng đã lao vụt tới và đỡ một mũi tên suýt chút nữa găm vào đầu Anh Vũ.
"Khôngggggg! Thanh Hiênnnnn!!!!!"
Anh Vũ hét to lên khi chứng kiến vị tả sứ thân cận nhất với nàng.
Quá muộn! Thanh Hiên đã ngã xuống vì mũi băng tiễn đã xuyên qua ngực trái của y. Kinh khủng hơn là chiến giá của y đang bị bọc bởi một lớp băng sương phía trên.
"Tiểu thư... ta xin lỗi... từ giờ ta sẽ không thể... c...cùng nàng sinh tử... n...nữa... r"
Thanh Hiên chỉ kịp trăn trối vài câu.
"Aaaaaahhh!"
Anh Vũ gào lên, những giọt nước mắt trên má tuôn rơi. Thanh Hiên giống như vừa là thầy, vừa là cha của nàng vậy. Ngay từ khi nàng chân ướt chân ráo bước vào quân đội, chính Thanh Hiên đã là nguời dìu dắt bảo ban nàng, hơn nữa đã đừng cùng nàng đi chinh phạt khắp nơi. Mất đi một người như vậy, bảo sao nàng không thể đau lòng chứ.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Giọng Anh Vũ như hạ tông xuống nhưng vẫn nghe như xót xa căm hận.
Bùngg!
Anh Vũ rút ra một thanh kiếm. Thoạt nhìn vô cùng tinh xảo. Lưỡi kiếm màu bạc với họa tiết hình chim phượng, ở cuối lưỡi kiếm hơi cong lên cùng chuôi kiếm hình bán nguyệt.
"Phong Nguyệt Kiếm - Là bảo kiếm chấn tộc của Nam Cung gia tộc."
Phong Khải từ xa đã kích hoạt Thiên Lý Nhãn để xem thông tin. Quên mất không nói, hắn đã tỉnh sau đòn tra tấn của Anh Vũ đã lâu nhưng vì bị trói bởi sợi dây mang Pháp lực Ngân cấp nên hăn không thể nào nhúc nhích được mà chỉ có thể quan sát.
"Nam Cung gia tộc?"
Phong Khải hỏi lại Hệ thống.
"Là một trong Lục hoàng tộc, Nam Cung gia tộc là gia tộc sở hữu thiên phú bẩm sinh về Phong thuộc tính."
Hệ thống truyền thông tin vào đầu Phong Khải.
"Lục hoàng tộc? Ta tưởng cả Tinh Bích đại lục chỉ có 3 hoàng tộc đứng đầu?"
Phong Khải ngạc nhiên hỏi lại.
"Đó là HOÀNG GIA thưa kí chủ. Hoàng tộc là một gia tộc sở hữu thiên phú bẩm sinh của một trong chín thuộc tính."
Hệ thống trả lời.
"Ồ, vậy hiện có những hoàng tộc nào?"
Phong Khải tò mò hỏi lại.
"Xin lỗi, kí chủ chưa đủ khả năng để biết."
Hệ thống đáp lại
...
Một ngọn lửa màu lam bùng lên trên thanh kiếm, Anh Vũ xé gió lao tới nữ yêu kia.
"Hỏa thuộc tính... Phong thuộc tính. Thì ra là Pháp giả song hệ..."
Nữ yêu kia liếm liếm môi nói.
"...Thể hiện cho ta xem nào."
Nữ yêu vừa dứt lời, một luồng hỏa kiếm khí bay tới.
"...Có thể kết hợp hai loại thuộc tính, không tồi."
Nữ yêu vừa né tránh vừa cười.
"Thanh Liên Ảnh Kiếm Quyết!"
Anh Vũ hô. Ngọn lửa trên thanh kiếm bùng lên dữ dội rồi hóa ra vô số cánh hoa sen rơi xuống, đột nhiên Anh Vũ biến mất rồi chớp mắt đã thấy một kiếm bắn về phía đối phương
"Tầm thường."
Nữ yêu kia nói, rồi thủ ấn lại kết, những luồng băng sương ngưng tụ lại thành một bức tường ngăn chặn đòn bạo tấn công của Anh Vũ. Sau đó,bức tường băng sương tan rã, lại hóa thành vô số mũi băng tiễn bắn về phía Anh Vũ nhưng lần này những băng tiễn dường như có ý thức, chúng bay vòng vèo uốn lượn vòng cung rồi bắn về phía Anh Vũ
"Aahh!"
Anh Vũ khẽ kêu, một mũi tên đã đâm vào vai phải, thanh kiếm trong tay nàng rơi ra.
"Không tự lượng sức mình, fu fu~, Dám phá ta sao, ngươi phải chết..."
Nữ yêu tay kết thủ ấn nhưng chưa kịp ra tay thì dừng lại vì trước ngực có một lỗ thủng mang theo vài vệt gió khẽ tan trong không khí
"Là một cao thủ Phong hệ, thật mạnh!"
Phong Khải chứng kiến hít mạnh.
Anh Vũ tướng quân dè chừng hỏi.
"Khanh khách, có lẽ nếu là lúc trước khi ta cần đột phá thì có thể..."
Nữ yêu kia cười nhưng rồi lạnh giọng nói.
"...Nhưng bây giờ thì không!"
Nói rồi một làn sương mù cô đọng trên tay nữ yêu kia, sau đó những luồng sương ấy tách ra làm đôi, làm bốn, làm tám... cuối cùng lên tới hàng trăm luồng sương, sau đó mỗi luồng sương ngưng tụ lại và hóa nhọn ở đầu thành những mũi tên bắn về phía Hoàng quân.
Vù! Phập!
"Aaaaa!"
Những âm thanh đau đớn vang lên, binh lính không một ai có thể chịu được một lượng sát thương khủng khiếp như vậy đến từ đối thủ có tu vi vượt trội hơn mình. Điều đáng nói ở đây là không chắc các binh lính có chết hay không nhưng chỉ thấy họ đã bị đông cứng thành băng.
"Nguy rồi, là Linh thú Thủy hệ!"
Thanh Hiên tả sứ vượt lên rồi dùng một cây trường thương loại bỏ những mũi tên đang phóng tới.
"...Mau bảo vệ tướng quân"
An Cát hữu sứ đang hết sức chật vật với đám băng tiễn này vì cứ chém trúng thì chúng lại tách ra làm đôi và tiếp tục tấn công.
"Tướng quân, cẩn thận..."
Anh Vũ cũng không mấy dễ chịu gì, nhưng khi nghe thấy tiếng hô của Thanh Hiên phía sau thì nàng lập tức quay đầu lại.
Phập!!
Một cái bóng đã lao vụt tới và đỡ một mũi tên suýt chút nữa găm vào đầu Anh Vũ.
"Khôngggggg! Thanh Hiênnnnn!!!!!"
Anh Vũ hét to lên khi chứng kiến vị tả sứ thân cận nhất với nàng.
Quá muộn! Thanh Hiên đã ngã xuống vì mũi băng tiễn đã xuyên qua ngực trái của y. Kinh khủng hơn là chiến giá của y đang bị bọc bởi một lớp băng sương phía trên.
"Tiểu thư... ta xin lỗi... từ giờ ta sẽ không thể... c...cùng nàng sinh tử... n...nữa... r"
Thanh Hiên chỉ kịp trăn trối vài câu.
"Aaaaaahhh!"
Anh Vũ gào lên, những giọt nước mắt trên má tuôn rơi. Thanh Hiên giống như vừa là thầy, vừa là cha của nàng vậy. Ngay từ khi nàng chân ướt chân ráo bước vào quân đội, chính Thanh Hiên đã là nguời dìu dắt bảo ban nàng, hơn nữa đã đừng cùng nàng đi chinh phạt khắp nơi. Mất đi một người như vậy, bảo sao nàng không thể đau lòng chứ.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Giọng Anh Vũ như hạ tông xuống nhưng vẫn nghe như xót xa căm hận.
Bùngg!
Anh Vũ rút ra một thanh kiếm. Thoạt nhìn vô cùng tinh xảo. Lưỡi kiếm màu bạc với họa tiết hình chim phượng, ở cuối lưỡi kiếm hơi cong lên cùng chuôi kiếm hình bán nguyệt.
"Phong Nguyệt Kiếm - Là bảo kiếm chấn tộc của Nam Cung gia tộc."
Phong Khải từ xa đã kích hoạt Thiên Lý Nhãn để xem thông tin. Quên mất không nói, hắn đã tỉnh sau đòn tra tấn của Anh Vũ đã lâu nhưng vì bị trói bởi sợi dây mang Pháp lực Ngân cấp nên hăn không thể nào nhúc nhích được mà chỉ có thể quan sát.
"Nam Cung gia tộc?"
Phong Khải hỏi lại Hệ thống.
"Là một trong Lục hoàng tộc, Nam Cung gia tộc là gia tộc sở hữu thiên phú bẩm sinh về Phong thuộc tính."
Hệ thống truyền thông tin vào đầu Phong Khải.
"Lục hoàng tộc? Ta tưởng cả Tinh Bích đại lục chỉ có 3 hoàng tộc đứng đầu?"
Phong Khải ngạc nhiên hỏi lại.
"Đó là HOÀNG GIA thưa kí chủ. Hoàng tộc là một gia tộc sở hữu thiên phú bẩm sinh của một trong chín thuộc tính."
Hệ thống trả lời.
"Ồ, vậy hiện có những hoàng tộc nào?"
Phong Khải tò mò hỏi lại.
"Xin lỗi, kí chủ chưa đủ khả năng để biết."
Hệ thống đáp lại
...
Một ngọn lửa màu lam bùng lên trên thanh kiếm, Anh Vũ xé gió lao tới nữ yêu kia.
"Hỏa thuộc tính... Phong thuộc tính. Thì ra là Pháp giả song hệ..."
Nữ yêu kia liếm liếm môi nói.
"...Thể hiện cho ta xem nào."
Nữ yêu vừa dứt lời, một luồng hỏa kiếm khí bay tới.
"...Có thể kết hợp hai loại thuộc tính, không tồi."
Nữ yêu vừa né tránh vừa cười.
"Thanh Liên Ảnh Kiếm Quyết!"
Anh Vũ hô. Ngọn lửa trên thanh kiếm bùng lên dữ dội rồi hóa ra vô số cánh hoa sen rơi xuống, đột nhiên Anh Vũ biến mất rồi chớp mắt đã thấy một kiếm bắn về phía đối phương
"Tầm thường."
Nữ yêu kia nói, rồi thủ ấn lại kết, những luồng băng sương ngưng tụ lại thành một bức tường ngăn chặn đòn bạo tấn công của Anh Vũ. Sau đó,bức tường băng sương tan rã, lại hóa thành vô số mũi băng tiễn bắn về phía Anh Vũ nhưng lần này những băng tiễn dường như có ý thức, chúng bay vòng vèo uốn lượn vòng cung rồi bắn về phía Anh Vũ
"Aahh!"
Anh Vũ khẽ kêu, một mũi tên đã đâm vào vai phải, thanh kiếm trong tay nàng rơi ra.
"Không tự lượng sức mình, fu fu~, Dám phá ta sao, ngươi phải chết..."
Nữ yêu tay kết thủ ấn nhưng chưa kịp ra tay thì dừng lại vì trước ngực có một lỗ thủng mang theo vài vệt gió khẽ tan trong không khí
"Là một cao thủ Phong hệ, thật mạnh!"
Phong Khải chứng kiến hít mạnh.