Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn
Chương 75 : Giã a giã ~ nghiền a nghiền ~
Ngày đăng: 11:18 30/04/20
Editor: Ngạn Tịnh.
"Kim Mộc Lân, anh làm gì vậy?"
"A, không có gì! Một nụ hôn chào buổi sáng thuần khiết thôi, cách hai tầng khẩu trang mà!" Kim Mộc Lân đưa hai ngón tay ra làm một cái "Hai", để biểu hiện thuần khiết cỡ nào.
"Càng nhìn càng thấy anh hai(*)!" Cung Tiểu Kiều đồng tình liếc mắt nhìn hắn một cái.
(*) Hai= nhị= ngu.
Kim Mộc Lân liếc mắt nhìn chiếc Porsche màu xanh da trời rời đi, cười hì hì ôm vai cô đi về phía siêu thị.
Vừa nghĩ tới có thể không chút kiêng kỵ sỉ vả Cố Hành Thâm, hơn nữa đối phương còn tuyệt đối sẽ không đánh lại, Kim Mộc Lân liền tỏ vẻ khá là hưng phấn, vừa rồi chẳng qua chỉ là thử nghiệm dao mổ trâu một chút mà thôi.
Nhớ năm đó, mỗi lần hắn tìm tiểu sư muội thân yêu đi hẹn hò, luôn sẽ gặp cái bản mặt hung thần ác sát kia, thế cho nên tạo thành thương tổn cùng bóng ma rất lớn đối với tâm hồn nhỏ bé mong manh dễ vỡ của hắn.
Ai, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh...
-
Trong siêu thị rất nhiều người, Cung Tiểu Kiều chen chúc không ngừng xuyên qua một đám bác gái, thế cho nên không cẩn thận quên đi sự tồn tại của Kim Mộc Lân.
Lúc trăm đắng ngàn cay tìm được Cung Tiểu Kiều, Kim Mộc Lân quả thật là ủy khuất vô cùng.
"Tiểu sư muội, em cố ý bỏ anh lại, quả nhiên là muốn len lén bán đứng anh sao?"
Khóe miệng Cung Tiểu Kiều có chút co rút, "Ai bảo anh không theo sát em! Em trái lại cũng rất muốn bán đứng anh, chỉ là cũng phải bán được chứ! Ai sẽ mua một tên cả ngày chỉ biết ăn, chuyện gì cũng không biết làm như anh!"
Kim Mộc Lân tự luyến lập tức online, "Cắt, tiểu sư muội, em cũng thật không hiểu biết giá thị trường rồi, phụ nữ muốn bao nuôi anh xếp từng hàng dài đấy!"
"Chưa từng nghe qua câu lòng hiếu kỳ hại chết mèo sao? Đừng cả ngày chỉ biết tò mò chuyện không nên biết!" Cung Tiểu Kiều thẹn quá hóa giận đỏ mặt trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.
Lần này sở dĩ Cung Tiểu Kiều giữ Kim Mộc Lân lại thật ra thì còn một nguyên nhân quan trọng, đó chính là để tránh lúc mình đang huấn luyện ngất đi lại không có người giải quyết cho.
-
Tất cả đạo diễn cần dùng đều được mua đủ.
Cung Tiểu Kiều trở lại phòng trọ, lấy cà chua vừa được mua ra chọn hai quả, dùng dao cắt thành từng khối từng khối, sau đó bỏ tất cả vào một cái tô thủy tinh, rồi bắt đầu dùng chày cán bột giã nát...
Giã a giã...
Nghiền a nghiền...
Chỉ chốc lát sau cà chua liền bị giã đến nát bét, một tô đầy chất lỏng màu đỏ rực...
Kim Mộc Lân ngồi ở trên ghế sa lon vừa xem ti vi vừa gặm cà chua, nhìn thấy cũng phải giật mình...
Bộ dạng này của bé con thật đúng là rất giống như đang bầm thây, có chút chút dọa người!
Kim Mộc Lân yên lặng bỏ nửa trái cà chua đang ăn dở xuống dĩa, khụ khụ một tiếng, thật sự nhìn xong ăn không vào nữa.
Chậc chậc, quá tàn bạo, quá tàn bạo, cà chua đáng thương, tớ mặc niệm cho cậu...
Bên này Kim Mộc Lân đang muốn mặc niệm, liền nghe được từ phòng bếp truyền đến một tiếng "bịch bịch"----
Cung Tiểu Kiều ngất xỉu rồi.