Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần
Chương 35 : Thay đổi quyền sở hữu
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Tốc độ quay bộ phim của Dung Khanh Khanh vô cùng nhanh chóng, thứ nhất là vì Vệ Hồng muốn hành động có hành động, muốn chăm chỉ có chăm chỉ, đa số phân cảnh chỉ cần quay một lần liền thông qua, không cần quay lại; Về phương diện khác, rất nhiều phân cảnh đều cẩu thả vô cùng, không thể so sánh với sự hiện đại tỉ mỉ của những bộ phim thần tượng.
Xét cho cùng Dung Khanh Khanh cũng không phải muốn nghiêm túc quay bộ phim kiếm tiền. Nàng chỉ muốn quay để giành riêng cho mình coi, hoặc dành tặng đám bạn bè tiểu thư nhà giàu xem giải trí.
Sau khi đã quay hơn phân nửa, Dung Khanh Khanh bắt đầu chính thức họp chợ ngay trong phim trường mời mọi người cùng thưởng thức. Mấy người bạn tốt ngọt ngào đáng yêu của nàng thường xuyên đến thăm, cả đám đi xe cao cấp, chân bước trên giày cao gót, váy ngắn cũn cỡn, thổi vào lòng người từng trận gió mát lành.
Đám tiểu cô nương kia dĩ nhiên không phải đến xem phim, chỉ là họ cảm thấy Dung Khanh Khanh quay phim rất tàn bạo rất đặc trưng, so với việc đem tiền đi tiêu xài hoang phí ở Paris nhất định ý nghĩa hơn, cho nên muốn đến nhìn thử, vừa xem vừa cười khanh khách: “Khanh Khanh, sao cậu để hình tượng mọi người dơ bẩn như thế, thấy ghê quá đi!”
“Nhưng nó rất mới lạ. Nè, cậu tránh ra một chút, người ta muốn xem!”
“Khanh Khanh, cậu tìm ở đâu ra nam chính thứ hai vậy? Oai phong quá đẹp trai quá, mau giới thiệu cho mình!”
Dung Khanh Khanh kiêu ngạo nhếch cằm lên, hướng về phía Vệ Hồng gật gật đầu. Chiếc xe tăng thiết giáp đạo cụ của đoàn phim bị hỏng, nhân viên đạo cụ lại đi ăn cơm trưa, Vệ Hồng đành phải ở trần, mồ hôi ướt đẫm chui dưới gầm xe sửa chữa.
Trên mặt hắn lem luốc vết dầu, cánh tay cường tráng dính đầy dầu máy đen tuyền, thô ráp rắn chắc, mang theo loại gợi cảm dã man của đàn ông. Mồ hôi theo hai bên thái dương từng giọt rơi xuống, khi sắp chảy đến mắt liền bị hắn tùy tiện dùng tay chùi đi, sau đó tiếp tục chuyên chú cầm cờ-lê xoay xoay vặn vặn dưới gầm xe.
Mấy tiểu cô nương nhìn ngây ngốc hết nửa ngày, đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa: “Đẹp trai quá ~~~ Đẹp trai quá đẹp trai quá ~~~”
“Khanh Khanh, mau giới thiệu cho người ta!”
“Đê tiện thật, Khanh Khanh đừng nghe cậu ấy! Cậu ấy sắp lên máy bay đi mua sắm rồi!”
Quá hạ lưu — đây là sự đau đớn sâu sắc nhất mà đám tiểu cô nương nhất trí cảm thụ.
–thế nhưng hai nam nhân chết tiệt ấy, cũng quá gợi cảm quá quyến rũ!
Vệ Hồng không hề hay biết hình tượng của mình trong suy nghĩ của những cô gái kia đã từ một đại soái ca* khiến cho người ta phải thèm nhỏ dãi cả thước biến thành “vật sở hữu của Đoàn Hàn Chi đáng sợ chết tiệt kia”. Hắn chỉ thấy kỳ quái, ánh mắt mấy tiểu cô nương nhìn hắn lúc chuẩn bị rời đi vì sao lại bi thương như vậy, tiếc nuối như vậy, buồn bã như vậy.
*đại soái ca: đại khái là 1 anh chàng siêu cấp đẹp trai, siêu cấp men-lỳ =))
Vệ Hồng vừa quay đầu đã thấy Dung Khanh Khanh mặt tươi như hoa bước đến gần: “Tôi muốn tranh thủ cho nhóm khán giả đầu tiên xem thử bộ phim”
“…Các cô ấy?” Vệ Hồng hoang mang hỏi.
Dung Khanh Khanh ý tứ sâu xa vỗ vai Vệ Hồng, trong mắt bắn thẳng ra tia sáng: “Vệ Hồng a~~”
“Hả? Vâng!”
“Phần tiếp theo, có khả năng cậu phải xuất hiện nhiều một chút, ở trần nhiều một chút, mặc quần đùi gì gì đó, thời điểm cần thiết còn lõa thể ra trận. Cậu nên chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé~~”
Vệ Hồng bị nàng hù đến sửng sốt, mà Dung Khanh Khanh lại chỉ ngửa mặt lên trời cười vang, phơi phới mà đắc ý lướt đi.