Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 176 : Cảm nhận được uy hiếp
Ngày đăng: 04:14 30/04/20
“Chúc Tường Đông! Em là bạn gái của anh! Anh bị thương, em ở đây có gì không đúng? Anh cứ luôn đuổi em đi, nhưng lại kêu Tiểu Viêm đi đón Tề Tiểu Tô tới! Anh rốt cuộc là ý gì? Anh có phải là thật sự thay lòng đổi dạ rồi không? Trước đây chị em của em từng nói, tự mình đưa tới cửa, đàn ông chắc chắn sẽ không quý trọng, em luôn nói với bọn họ anh sẽ không như vậy, nhưng thực tế lại tát mạnh cho em một cái rồi!”
Lâm Vũ Hi một tay cướp lấy tờ báo của hắn, hung hăng xé thành mảnh vụn, ném lên không trung, lại kéo chăn của hắn, lạc giọng gào lên: “Anh dậy đi! Chúng ta chuyển viện! Em tuyệt đối sẽ không để cho anh gặp con đĩ Tề Tiểu Tô đó! Mới bao nhiêu tuổi đã cướp đàn ông của người khác, ai dạy cô ta hả? Chúc Tường Đông, anh đứng dậy!”
“Đủ rồi!” Chúc Tường Đông dùng sức hất cô ta ra, vải xô trên vai lập tức rịn máu. Hắn nhìn chằm chằm Lâm Vũ Hi, lạnh lùng nói: “Lâm Vũ Hi, em bây giờ đâu còn là Lâm Vũ Hi trước đây nữa? Lúc đầu em nói muốn bỏ nhà đến thành phố K với anh, anh đã nói gì với em hả? Anh nói chúng ta đã nhiều năm không gặp rồi, trong thời gian đó xảy ra rất nhiều chuyện, anh không đáng cho em vứt bỏ gia đình, vứt bỏ thân phận chạy tới ở bên anh, là em kiên quyết muốn qua đây! Em còn nhớ không hả?”
Lâm Vũ Hi ngẩn ra, bị bộ dạng kia của hắn doạ, không tự chủ được lui về phía sau hai bước, nhưng rất nhanh lại phản ứng lại: “Anh bây giờ trách em không nên đến bên cạnh anh sao? Anh có phải là đàn ông không hả?”
“Anh không phải là đàn ông à?” Chúc Tường Đông quét qua cô ta một cái, hừ lạnh một tiếng, “Đúng, nhiều năm trước chúng ta từng có một khoảng thời gian bên nhau, lúc đó anh cảm thấy em dịu dàng trang nhã, rất hấp dẫn anh. Lúc ban đầu anh tới thành phố K còn từng hỏi em có muốn đi cùng anh không, em đã nói gì em quên rồi à?”
“Em…”
“Em nói anh đi con đường đó có khác gì đầu đường xó chợ, sẽ không có tiền đồ gì, em nói em không muốn ở bên một tên côn đồ.” Chúc Tường Đông đi về phía cô ta, “Lúc đó anh cũng không giận em, em có quyền lựa chọn của em, anh tưởng là lúc đó chúng ta nên coi là chia tay rồi mới đúng.”
“Không, em không nói muốn chia tay, hơn nữa em lúc đó cũng là lo lắng cho anh, em không muốn anh xảy ra chuyện…” Lâm Vũ Hi chột dạ lui về phía sau từng bước.
Tề Tiểu Tô đi theo hắn về phía sô pha.
“Chậc chậc, cuộc sống của Chúc lão đại xem ra cũng không được tốt lắm nhỉ, đây là có con chuột ẩn núp ở thành phố K, hay là từ chỗ khác đến tống tiền đánh nhầm lên đầu anh rồi?”
Nghe Tề Tiểu Tô pha trò, Chúc Tường Đông cũng có chút kỳ lạ là mình lại không tức giận chút nào, thậm chí, còn cảm thấy trong lòng ấm áp là sao?
Đúng như hắn vừa rồi nói, Lâm Vũ Hi ở bên cạnh hắn suốt một năm, nhưng cho tới bây giờ không nhìn rõ tình hình của hắn, luôn cảm thấy hắn bây giờ là vua thế giới ngầm, cô ta có thể ỷ vào hắn mà làm mưa làm gió, không để ý gì hết. Mà em gái nhỏ mới gặp hai lần này, lại trong bỗng chốc nhìn ra được tình cảnh thật sự của hắn không được tốt như bề ngoài.
Cô mặc dù là làm ra giọng pha trò trêu chọc, nhưng mơ hồ hắn có thể nhận ra chút quan tâm.
Nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng có một người phụ nữ nào dùng thái độ và địa vị bình đẳng như vậy nói chuyện với hắn, huống gì còn là một cô nhóc trẻ thế này, so với hắn thì có thể gọi là trẻ con.
Vệ Thường Khuynh ở bên cạnh khẽ híp đôi mắt vô cùng đẹp lại.