Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào
Chương 55 : Thiện ác có báo!
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
“Hà tất phải khổ như vậy.” Lục Yêu nhìn hắn, “Đúc lại Diêm La Hồn, đối với ngươi mà nói quan trọng như vậy sao?”
“Từ xưa đến nhiều năm nay, người của Bái Kiếm Sơn Trang không một ai không muốn đúc lại Diêm La Hồn, bao gồm cả cha ta.” Phong Vân Liệt thản nhiên nói, “Ngươi không muốn, cho nên mệnh lý chú định ngươi không thể nữ chủ nhân làm nơi này.”
“Lúc trước khi phát hiện dị thường, ta nên tiếp tục tra xét, mà không phải chỉ rời đi.” Lục Yêu ngồi đối diện với hắn, “Nói không chừng ngươi sẽ không rơi xuống kết cục hôm nay.”
“Nếu ngươi tiếp tục tra, sợ là không sống đến bây giờ.” Phong Vân Liệt cười khổ thở dài, “Mà thôi, một hồi phu thê, tốt xấu gì thì cuối cũng còn có người nguyện ý đến gặp ta.”
“Vốn dĩ khi ta ở Vân Lam Thanh nghe được tin tức Bái Kiếm Sơn Trang gặp chuyện không may, đã từng nghĩ tới sẽ đến mang ngươi đi.” Thanh âm Lục Yêu rất nhạt.
“Ngươi muốn cướp ngục?” Phong Vân Liệt bật cười, “Bất quá là thiếu nữ tay trói gà không chặt, sao lại nghĩ đến điều này?”
“Ta không muốn cướp ngục, thầm nghĩ cầu Tần cung chủ bỏ qua cho ngươi.” Lục Yêu nhìn hắn, “Đáng tiếc đến lúc trở lại Bái Kiếm Sơn Trang mới phát hiện, lại có nhiều dân chúng vô tội uổng mạng trong tay ngươi như vậy.”
“Cho nên ngươi không còn muốn cứu ta ?” Phong Vân Liệt hỏi.
“Không phải không muốn cứu, là ta cứu không được.” Lục Yêu vì hắn rót một chén rượu, “Chỉ có thể ở bên cạnh ngươi trong thời gian còn lại.”
Phong Vân Liệt tiếp nhận chén rượu, tự giễu lắc đầu, vừa định uống một hơi cạn sạch, cổ họng lại đột nhiên dâng lên một trận tinh ngọt.
“Ngươi làm sao vậy?” Lục Yêu nhíu mày.
Phong Vân Liệt khoát tay, há miệng còn chưa kịp nói chuyện, khóe miệng đã tràn ra một tia máu tươi.
Lục Yêu đưa tay giúp hắn xem mạch, phát hiện mạch đập cực kỳ hỗn loạn, trong lòng có chút chấn kinh, vì thế nhanh chóng gọi thủ vệ đi thông truyền.
Khi mấy ám vệ nghe được tin tức, vốn tưởng rằng là odo Phong Vân Liệt diễn trò, kết quả đi vào trong lao kiểm tra một hồi, mới phát hiện quả nhiên có chút không thích hợp, vì thế một bên đỡ hắn đến khách phòng, một bên chạy đi tìm Diệp Cẩn.
“Phong Vân Liệt hộc máu?” Diệp Cẩn vốn đang ăn cơm, sau khi nghe được sửng sốt một lát.
“Vâng.” Ám vệ đạo, “Thuộc hạ kiểm tra qua, không giống như giả vờ.”
Thẩm Thiên Phong nghe vậy cũng có chút kinh ngạc, vì thế cùng Diệp Cẩn đi đến khách phòng tìm hiểu nguyên do.
Phong Vân Liệt nằm trên giường, sắc mặt bất thường vàng như nến.
“Sao lại thế này?” Diệp Cẩn hỏi Lục Yêu ngồi ở bên giường.
“Nhẹ một chút!” Trong phòng ngủ, Diệp Cẩn đang một bên cắn lê một bê phê bình Thẩm minh chỉ.
“Thủ pháp nhẹ thì không có hiệu quả.” Thẩm Thiên Phong nói, “Ngoan, nhịn một chút.”
“Vậy ngươi đem ta đánh ngất đi.” Diệp Cẩn đưa ra yêu cầu.
Thẩm Thiên Phong càng bất đắc dĩ, “Sao ngươi lại luôn muốn ta đánh ngất ngươi vậy.” Khi hai người ôn tồn cũng thế, hiện tại chân bị thương cũng thế.
“Bởi vì chịu đau đều là ta!” Diệp Cẩn giận, “Đứng nói chuyện thắt lưng không đau (*)!”
Thẩm Thiên Phong tự biết đuối lý, tiếp tục giúp y nhu ấn cổ chân.
“Người như ngươi mà làm đại phu, ba ngày sau chắc chắn bị người ta đạp nát y quán!” Diệp Cẩn lải nhải. (Vậy nên mới đi làm Minh chủ đó~)
Thẩm Thiên Phong cúi đầu, hôn nhẹ cổ chân trắng nõn kia.
“Đăng đồ tử, hôn cái gì mà hôn!” Diệp Cẩn đạp đạp hai má hắn, “Nếu là đổi thành người bình thường bị như thế, nhất định sẽ đi quan phủ tố cáo ngươi.”
Thẩm Thiên Phong dở khóc dở cười, “Ta cũng không phải đầu có bệnh, người thường sinh bệnh có liên quan gì tới ta.”
“Không ăn.” Diệp Cẩn vô cùng ngạo kiều, đem trái lê mình cắn được một nửa đưa qua, “Không cần lãng phí.”
Thẩm Thiên Phong thức thời há miệng.
Vì thế chờ khi Thẩm Thiên Lăng ôm Mao Cầu đến đây, đẩy cửa chỉ thấy được hình ảnh tẩu tử y đang uy cho đại ca y ăn!
“Thu.” Mao Cầu ánh mắt cơ khát, rất muốn ăn a.
“Ta đi nhầm cửa.” Thẩm Thiên Lăng quyết đoán xoay người rời đi —— khó được ấm áp như vậy a, nhất định không thể làm phiền.
Chỉ có Mao Cầu vô cùng sốt ruột, sao lại ôm đi a, lê còn chưa có ăn mà.
Quả thực buồn bực.
Hết