Khi Em Mỉm Cười
Chương 28 :
Ngày đăng: 09:30 18/04/20
Eidt: thuY
Người đang được Lục Tư Thành nâng mông đầu lắc như trống bỏi:”Không xuống! Trong trụ sở có quỷ!”
Lục Tư Thành trầm giọng: “Mau cút xuống.”
Đồng Dao: “Em không!”
Lục Tư Thành cắn răng: “Anh buông tay đây, em vừa ngực phẳng vừa lùn tại sao cơ thể lại nặng hơn trăm cân, thật giống như lợn chết……Một, hai–”
Cô gái thét lên một tiếng ôm chặt lấy cổ anh: “Anh dám!”
Lục Tư Thành: “……”
Trong lúc ôm đường giữa đội nhà mình còn run bần bật bẳng tư thế ôm trẻ con trở về, trong lòng đội trưởng chiến đội ZGDX yên lặng thề: Sau này, người gọi là “Lục phu nhân” hoặc là một tiên nữ không uống rượu; hoặc là Lục Tư Thành anh làm một mĩ nam tử đồng tính–nếu là người sau, thì đầu sỏ gây nên nhất định chính là người hiện tại đang treo trên người anh mang gương mặt “Cục cưng gặp quỷ, cục cưng sợ” này.
“Đồng Dao.”
“Hả?”
Người trong lòng quay đầu làm đuôi tóc chọc vào cổ người đàn ông hơi ngứa–đây là một hình ảnh đẹp đẽ trong trí tưởng tượng của những cô gái ngày nay biết chừng nào, nếu không phải cô gái đang say rượu cố gắng mở mắt ra thì…..Lục Tư Thành không kiên nhẫn ngoéo môi: “Hứa với anh, từ ngày mai sau khi tỉnh rượu sẽ ngàn vạn không cần nhớ đến những gì em làm hôm nay.”
“Nhớ ra thì sao?”
“Anh có thể thanh tịnh một tháng.” Lục Tư Thành nhìn cửa trụ sở mở một nửa, vẫn còn nguyên dạng khi cô gái đào tẩu, anh nâng chân đá văng cánh cửa, “Nghĩ đến anh sẽ không nhịn được mà ném em vào sông.”
Đèn sáng lên, khiến người đang đứng đối diện cửa phòng bếp hiện ra, anh ta dừng lại, xoay người, đối diện với hai người đang ở cửa lớn, cùng với anh như một khuôn đúc ra, anh dừng lại.
“Này.”
Người đang đứng trước tủ lạnh gợi lên khóe môi, lộ ra nụ cười bất cần đời, từ trong tủ lạnh anh ta lấy ra một lọ sữa chua, cổ tay cong lên đóng lại cửa tủ lạnh—
Một tiếng vang nhỏ.
“Tôi còn tưởng là cái gì, tiểu chú lùn kêu to gọi nhỏ này, là bạn gái của anh à?”
Lục Tư Thành: “Em gửi thử xem.”
Lục Nhạc cất di động đi, vẻ mặt vui đùa cũng thu lại: “Các anh cũng hiểu rõ sớm hay muộn rồi cũng sẽ gặp lại chiến đội kia–tôi nói thật, nếu kí thác hi vọng vào đường giữa chính thức—chính là chị gái này–có thể tin tưởng toàn phần tại trận đấu chính thức quật khởi đánh bại người đã khiến mình tuyệt vọng….Không bằng thông minh chút, chuẩn bị trước một chút để an tâm, có thể cho A Thái kia một chiêc lốp dự phòng không đoán trước—-chính là tôi.”
“Giấc mộng là rất quan trọng, đúng vậy, trong nghịch cảnh đứng lên cũng đủ khiến người ta rơi lệ.”
Tươi cười trên mặt Lục Nhạc trở nên rõ ràng hơn–
“Nhưng mà con người, có đôi khi cũng nên đối mặt với sự thật, dù khẩu hiệu có mạnh mẽ như thế nào, cúp S6 cũng chưa chắc đã rơi vào tay.”
Trong lúc nhất thời không ai nói chuyện.
Lục Tư Thành cau mày, nhìn cũng không phải thực sự đồng ý với tên giả quỷ này– nhưng mà anh không nghĩ tới anh im lặng lại ở trong mắt người khác là cam chịu, vì thế người từ đầu đến cuối giả vẻ bình tĩnh cuối cùng “oa” lên một tiếng liền khóc.
Lục Tư Thành ngồi bên cạnh nghe thấy tiếng động không đúng liếc mắt nhìn một cái, sau đó bị dọa từ chỗ đang ngồi nhảy xuống.
“Em phải có người thay thế bổ sung sao? Em sẽ bị thay thế bổ sung sao? Em vốn muốn làm tuyển thủ duy nhất cuối cùng vì sao chưa đánh lần nào đã bị trở thành người thay thế bổ sung? Em vĩnh viễn không thể lên trên sân khấu sao? Thật là, chỉ thua một lần mà thôi, vì sao liền đưa em đi xuống? Em không muốn ngồi xem uống nước….Hức–” tiếng nói đứt quãng trong tiếng khóc, nước mắt trào ra, “Em muốn làm tuyển thủ, em muốn báo thủ, em rất mạnh, các anh không thể để em đi uống nước được.”
“…………” Tiểu Thụy ngỡ ngàng, “Hôm nay em ấy uống bao nhiêu?”
Lục Tư Thành cau mày, xoay người rút ra hai chiếc khăn giấy, dùng sức lực mới có thể nhét được khăn giấy lên mặt người đang khóc: “Không biết, ngày mai đi báo cảnh sát quán rượu kia đi, nói rằng bọn họ cung cấp đồ uống có cồn cho trẻ em vị thành niên, có thể lấy bằng chứng từ video theo dõi–”
Tiếng lau nước mũi của người bên cạnh cắt đứt lời anh định nói.
Một bàn tay nhỏ bẻ lạnh lẽo vươn lại, tách hai tay của người đàn ông ra, sau đó đem khăn giấy lau nước mũi nhét vào tay anh–
“Cho anh, Thành ca.” Cô cúi đầu nhỏ giọng nói, “Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng em dùng thân phận là đường giữa chính thức tặng quà cho anh.”
Mọi người: “……”
Lục Tư Thành: “……”
“Thấy không?” Người đàn ông ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi nhìn em trai của mình, “Một đội có một tên điên là đủ rồi, số người của đội bọn anh đã đầy, em có thể đến chiến đội hàng xóm hỏi xem họ có cần hay không.”