Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 256 : Ác linh âm mưu

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Vân Chính Thiên hàng lông mày hơi nhướng, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt làm hắn không thể nào tin được.



Đám chiến sĩ ác linh cùng kỵ sĩ không đầu ác linh kia dừng chân tại một bãi đất trống. Mà tại chỗ này đã có rất nhiều nhóm kỵ sĩ không đầu ác linh đang đợi sẵn, mỗi con bọn chúng đều dẫn theo từ chín tới mười con chiến sĩ ác linh sau lưng.



Đây chính là hội quân tình huống!



Vân Chính Thiên há miệng hớp một ngụm khí lạnh. Rõ ràng là hội quân, đám ác linh vậy mà lại có thể làm ra hành động mang tính chiến thuật như vậy. Không lẽ linh trí của ác linh đã vượt xa sức tưởng tượng của nhân loại ngay từ đầu.



Vậy là đã rõ khi hắn nấp ở trên cây bắt gặp con kỵ sĩ không đầu cùng con chiến sĩ ác linh nọ giao tiếp, thì ra là muốn con chiến sĩ ác linh này đi về chỗ tập kết. Nhưng mà bọn chúng tập kết để làm cái gì mới được.



Đột nhiên vào lúc này, Vân Chính Thiên trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh. Hắn minh bạch rồi.



Ngẩng đầu lên cao, ánh mắt rơi xuống vị trí một tòa di tích không lồ tọa lạc ở phía xa xa kia. Tuy rằng để đi đến di tích này còn một quãng đường không ngắn, như tại vị trí của hắn lại có thể nhìn thấy bóng dáng tòa di tích ẩn hiện dưới lớp sương mù màu đen dày đặc, đủ để biết nó khổng lồ đến nhường nào.



Đó chính là Hạo Thiên Điện, là đích ngắm của mọi người khi tiến nhập Hạo Thiên Trì này.



Bên trong tòa đại điện đó là nghi thức Hạo Thiên Truyền Thừa đang đợi bọn hắn, chỉ cần tích lũy đầy đủ ác linh châu, liền có thể thử tiến vào thu hoạch truyền thừa.



Nhưng mà hiện tại, đám ác linh có tổ chức này lại tập kết tại khu vực cách Hạo Thiên Điện không xa và theo Vân Chính Thiên phán đoán thì toàn cõi Hạo Thiên Trì hạch tâm này không chỉ có một vị trí tập kích trước mắt.



Nói cách khác, đám ác linh này đang thiết lập một vành đai bao vây, đồng thời chặn đường phục kích các tuyển thủ đi tới Hạo Thiên Điện. Cũng chỉ có làm như vậy mới có nhiều nhân loại tự chui đầu vào rọ, không cần bọn chúng đi loanh hoanh tìm kiếm làm gì.



Ngàn năm qua, mỗi lần Hạo Thiên Trì xuất thế, đều sẽ có không ít ác linh chết trong tay nhân loại, hóa thành ác linh châu nhưng cũng có không ít nhân loại chết đi trở thành ác linh. Vòng tròn này cứ lặp đi lặp lại cho đến khi ác linh sở hữu linh tính như bây giờ.



Ác linh giết chết càng nhiều tuyển thủ thì số lượng ác linh càng gia tăng, nếu như may mắn đánh chết những tuyển thủ có tu vi Hồn Đế trở lên, rất có thể lại đản sinh một con kỵ sĩ không đầu ác linh a, chỉnh thể thực lực lại đại tăng trưởng.



Không rõ đến cuối cùng bọn chúng có âm mưu nào, nhưng hiện tại mà nói hồn sư muốn tiến vào Hạo Thiên Điện nhận truyền thừa đã phi thường khó khăn.



Chính vào lúc Vân Chính Thiên chìm trong suy tư, ở đằng xa đột nhiên vang lên vô số tiến nổ lớn.



Ầm! Ầm!



Tiếng nổ làm đám ác linh đang đóng quân ở chỗ này nhao nhao cả lên, thế nhưng dưới sự chỉ huy của kỵ sĩ không đầu ác linh, bọn chúng không có nhao nhao phá vỡ đội hình. Chỉ thấy một đạo ác linh gồm mười con chiến sĩ và hai con kỵ sĩ không đầu tách khỏi nhóm, trực tiếp đi tới nơi phát ra tiếng nổ.



Vân Chính Thiên cũng bám theo sau.


“Cổ huynh đã quá lời rồi.” Vân Chính Thiên cười đáp.



Bên cạnh Cổ Lãnh Phong, vị Vô Cực Tông đại sư huynh Vô Khuyết vào lúc nào cất giọng:



“Nếu được ngươi cùng bọn ta kết thành liên minh đi, chúng ta cùng xông vào Hạo Thiên Điện. Tiên sư nó nhắc tới lại bực mình. Lũ ác linh khốn nạn kia không biết tại sao lại tụ tập với nhau đông như vậy, làm chúng ta không cách nào xông vào bên trong.”



Ngân Nguyệt Môn đại tiểu thư Nguyệt Linh Nhi cũng lên tiếng:



“Đúng là rất khó chịu. Xem chừng bọn chúng linh trí phát triển vượt bậc, đã biết hồn sư chúng ta mỗi lần tiến vào Hạo Thiên Trì liền cần đi tới Hạo Thiên Điện, vì vậy thiết lập vòng vây bảo vệ cho nơi này.”



Cổ Lãnh Phong sắc mặt suy tư, hắn xoay người nhìn về một tiểu cô nương ở phía sau lưng, nói:



“Cổ Dạ, muội lúc nãy dò xét kết quả như thế nào?”



Tiểu cô nương tên Cổ Dạ kia có vẻ hơi rụt rè bước tới, chậm rãi nói:



“Lúc nãy muội đã dò xét chu vi năm trăm mét, quả thực như mọi người suy đoán. Ngoài đám ác linh chặn đường chúng ta khi nãy, còn có trên dưới năm mươi vị trí tập kết như thế, các vị trí này đều nằm gần các con đường chính tiến vào Hạo Thiên Điện.”



Mã Thiên Hoa lại nói nhỏ: “Cổ Dạ tiểu cô nương này am hiểu tinh thần lực dò xét a, nàng cũng đạt tới Linh Uyên Cảnh cấp bậc rồi đó.”



Vân Chính Thiên gật đầu. Hắn trong tiểu đội này là người mới, tự nhiên không muốn nói quá nhiều.



Cổ Lãnh Phong nghe Cổ Dạ báo cáo, trầm giọng nói:



“Nếu để như vậy, hồn sư tuyển thủ một khi tiến về Hạo Thiên Điện sẽ bị đám ác linh này chặn giết. Thảm rồi.”



Cổ Lãnh Phong lời nói rất chính xác, không phải tiểu đội nào cũng mạnh mẽ như bọn hắn. Bị ác linh vây công, lành ít dữ nhiều a. Lấy sức của bọn hắn, liều mạng tiến tới vẫn có cơ hội thành công, nhưng những tuyển thủ còn lại liệu có cơ hội như vậy không thì thật khó nói.



Ngay lúc này, Vân Chính Thiên ánh mắt chợt lóe, sau đó kêu lên:



“Ta có ý này.”