Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 10 : Nguy cục

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Thiên Y Cư Sĩ lo lắng đi đến kinh thành.



Trước tiên y đến Lạc Dương tìm một người, một bằng hữu lâu năm.



Ôn Vãn Ôn Tung Dương.



Y đã nhiều năm không ra giang hồ, bây giờ muốn đi lại con đường

xa xôi đó, tốt nhất nên đi thỉnh giáo một vài bằng hữu vẫn còn đang hô

mưa gọi gió trên đường.



Có loại bằng hữu, Thiên Y Cư Sĩ không muốn nhờ giúp đỡ; có loại

bằng hữu, căn bản là nhờ không được; có loại bằng hữu, y lại không xem

là "bạn bè". Y luôn tự cao nhưng bản tính lại ôn hoà, cho nên mới dựng

nhà núi sâu, không hỏi thế sự, thanh thản tự tại, đó là hạnh phúc.



Muốn tìm bằng hữu như vậy, y đương nhiên trước hết nghĩ đến "Đại Tung Dương Thủ" Ôn Vãn.



Ôn Vãn không hề ngạc nhiên vì sự viếng thăm của Thiên Y Cư Sĩ.



Từ khi tin tức về cái chết của Thiên Y Hữu Phùng truyền ra, y đã biết có ít nhất ba người từ lâu không nhúng tay vào chuyện kinh thành

sẽ không kiềm chế được.



Người thứ nhất đương nhiên là Thiên Y Cư Sĩ, bởi vì Ôn Vãn biết Hứa Thiên Y là con của Thiên Y Cư Sĩ.



Người thứ hai dĩ nhiên là Thần Châm Bà Bà, cũng là Chức Nữ năm

đó danh chấn thiên hạ, con trai của bà chính là "Thiên Y Hữu Phùng" Hứa

Thiên Y.



Người thứ ba chính là Ôn Vãn.



Bởi vì Thiên Y Hữu Phùng là trợ thủ đắc lực của y, cũng là ái tướng của y, thậm chí còn là con rể yêu quý trong lòng y.



Y hiểu rõ hơn ai khác, "Thiên Y Hữu Phùng" rất yêu đứa con gái bảo bối đanh đá Ôn Nhu của mình.



Y cũng chưa già, ánh mắt sáng như tuyết, trong lòng minh mẫn.



Thần Châm Bà Bà nhờ y "chiếu cố" Hứa Thiên Y, thực ra là đứa nhỏ này "chiếu cố" Ôn gia ở Lạc Dương mới đúng.



Bất kể công việc lớn nhỏ rườm rà, Thiên Y Hữu Phùng đều thu xếp

gọn gàng ngăn nắp, từng li từng tí, vô cùng chu đáo. Hứa Thiên Y tuyệt

đối là "rể hiền" trong suy nghĩ của Ôn Vãn. Nếu như đứa con gái đanh đá

kia được gả cho cho Hứa Thiên Y, Ôn Vãn cũng có thể yên tâm.



Cũng không biết Thiên Y Hữu Phùng có vội hay không, nhưng Ôn Vãn lại còn vội hơn. Thiên Y Hữu Phùng luôn chôn giấu tình cảm ở đáy lòng,

còn Ôn Nhu tính tình mạnh mẽ thì lại không hiểu phong tình.



Do đó, Ôn Vãn quyết định thổi một cơn gió, châm một mồi lửa cho Thiên Y Hữu Phùng.



Y bày tỏ muốn gả con gái cho con trai bảo bối của Lạc Dương Thiên Vương là Kim Đại Thập.



Lần này thật sự là không thể làm ngơ, Hứa Thiên Y vò đầu suy

nghĩ một phen, cuối cùng lựa chọn "hành động", nói rõ tất cả với Ôn Nhu.



Những chuyện này đều rơi vào mắt Ôn Vãn.



Nhưng không biết là Ôn Nhu không hiểu tâm ý của Hứa Thiên Y đối

với nàng, hay cho rằng Ôn Vãn thật sự muốn gả nàng cho Kim công tử, nàng cũng lập tức lựa chọn "hành động".



Nàng đào hôn bỏ đi, chạy trốn đến kinh thành.




- Đợi ta đến kinh thành, nhất định sẽ tìm được cháu gái khuyên

nó về nhà. Nhưng ta cũng không thể nói với nó rằng cha của nó muốn đánh

gãy chân nó, nếu không thì chắc nó lại không dám về nhà.



- Vô ích thôi, nha đầu kia không nghe khuyên, không chịu bảo.



Ôn Vãn giận đến thổi chòm râu bay lên:



- Không cần nhọc lòng, huynh có khuyên cũng chỉ uổng công thôi.



- Chưa chắc, ta chỉ cần nói…



Thiên Y Cư Sĩ cười cười:



- Nói dối một câu là được. Có điều, nếu như nó nghe lời khuyên

của thế bá này mà trở về, huynh cũng không nên trách phạt quá nghiêm, để tránh cho ta mất hết thể diện trước mặt cháu gái, sau này không dám vác bộ xương già tới làm thế bá nữa.



- Nói dối à?



Ôn Vãn ngạc nhiên hỏi:



- Nói dối chuyện gì?



- Nói rằng huynh bị bệnh.



Thiên Y Cư Sĩ đã có dự tính, nói:



- Nó nhất định sẽ lập tức trở về.



- Nó có lòng hiếu thảo như vậy thì tốt…



Ôn Vãn thở dài nói:



- Ta cũng không phải lo lắng chuyện này.



Thiên Y Cư Sĩ ngạc nhiên hỏi:



- Vậy thì huynh lo lắng là…



- Ta thật không rõ, cao thủ nhất lưu đại trí đại tuệ như Gia Cát tiên sinh và Nguyên Thập Tam Hạn, mọi người đã cũng đấu đá mấy chục năm rồi, sao lại còn náo loạn đến mức tạo thành nguy cục như vậy.



Ôn Vãn nói:



- Mầm họa này rốt cuộc là từ đâu ra?



Thiên Y Cư Sĩ thở dài một tiếng.



Ôn Vãn vội nói:



- Nếu như không tiện thì thôi, ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, quyết không…



Thiên Y Cư Sĩ cắt lời:



- Huynh muốn biết sao?



Không đợi Ôn Vãn trả lời, y liền kể lại vắn tắt cuộc tranh đấu

khốc liệt giữa Gia Cát tiên sinh và Nguyên Thập Tam Hạn, kéo dài trong

mấy chục năm qua.