Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 67 : Chàng kích (va chạm)

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


Trên núi chiến đấu rất kịch liệt.



Diệp Kỳ Ngũ đối phó với Vô Tình, giống như đánh một ván cờ.



Hắn bắn một quân cờ về phía Vô Tình.



Vô Tình vẫn ngồi yên bất động trên xe, không phải là bất động

như núi, y không trầm ổn như vậy, chỉ là vô cùng bình tĩnh, hơn nữa còn

mang theo một chút chế nhạo lạnh lùng.



Quân cờ bắn thẳng về phía Vô Tình.



Vô Tình không tránh, chỉ nhìn vào quân cờ. Cho đến khi quân cờ

còn cách người năm thước, một tiếng "bụp" vang lên, một vật thể nhanh

chóng bay ra, đụng vào quân cờ.



Quân cờ rơi xuống, đó là một quân Tốt.



Vật thể này bay đến rất nhanh, ngay cả Diệp Kỳ Ngũ cũng không nhìn ra được nó từ đâu ra.



Vật thể kia đánh rơi quân Tốt, sau đó bay lên giữa không trung, biến mất không còn nhìn thấy, không hề rơi xuống.



Diệp Kỳ Ngũ cảm thấy rất kích động. Hắn đang đối mặt với Thịnh

Nhai Dư đứng đầu Tứ Đại Danh Bổ, ngoại hiệu là "Vô Tình", là người nổi

danh nhất về ám khí trong võ lâm ngoại trừ Thục Trung Đường môn.



Một người dùng ám khí có một không hai trong võ lâm, đồng thời

còn đổi ám khí thành "Minh khí", nhưng lại không có cả khả năng đi đứng.



Hắn muốn thăm dò người này, cho nên phát ra một quân Tốt.



Nhưng không có tác dụng, Tốt đã bị "ăn mất", trong khi đối phương ra tay như thế nào hắn cũng không thấy rõ.



Hắn đã từ phấn khích trở nên có phần khẩn trương.



Hắn không phục, hắn quyết định phải thử thêm một lần, cho nên hắn lại phát ra hai quân cờ, một quả là Mã còn một quân là Pháo.



Vô Tình vẫn ngồi yên nhìn quân cờ bay tới.



Cho đến khi hai quân cờ bay đến trước người năm thước, Vô Tình vẫn không nhúc nhích, cũng không có bất kỳ hành động nào.



Chẳng lẽ y muốn chờ chết?


trán Diệp Kỳ Ngũ.



Diệp Kỳ Ngũ lập tức ra Xe, hắn dùng Xe để cản tên.



Lúc này hắn đã hoàn toàn không dám kinh thường kẻ địch trước mắt nữa.



Nhưng mũi tên này của Vô Tình bay được nửa đường, đột nhiên có mũi tên thứ hai đuổi theo, đụng vào đuôi của mũi tên thứ nhất.



Mũi tên thứ nhất lập tức rung lên, lượn một vòng lớn giữa không trung, bắn vào sau gáy Diệp Kỳ Ngũ.



Mũi tên thứ hai này vốn thay mũi tên thứ nhất bắn vào giữa trán Diệp Kỳ Ngũ, nhưng đột nhiên lại xuất hiện mũi tên thứ ba.



Mũi tên thứ ba cũng đụng vào đuôi của mũi tên thứ hai, mũi tên thứ hai lập tức trầm xuống, bắn vào ngực Diệp Kỳ Ngũ.



Mũi tên thứ ba mới là bắn vào giữa trán đối phương.



Tuy chỉ có ba mũi tên, nhưng biến hóa lại rất nhanh, rất tốc,

rất mạnh, rất kỳ. Trong nháy mắt Diệp Kỳ Ngũ đã bị tập kích từ ba hướng, quyết không thể ngăn cản, ứng phó và giải quyết được.



Nếu như lúc này không có ba miếng thẻ trúc, Diệp Kỳ Ngũ có lẽ đã chết.



Ba miếng thẻ trúc phân biệt đụng vào ba mũi tên nhỏ, hơn nữa còn đánh bay chúng đi.



Thẻ trúc chính là thẻ sách, bởi vì ngày xưa chữ vốn được khắc lên trúc.



Người phát ra ba miếng "sách" này đương nhiên chính là Lỗ Thư

Nhất. Hắn chẳng những lược trận cho Triệu Họa Tứ và Truy Mệnh so tài

khinh công, hơn nữa còn chú ý đến tình hình quyết đấu giữa Diệp Kỳ Ngũ

và Vô Tình.



Cho nên hắn kịp thời phát ra thẻ trúc cứu Diệp Kỳ Ngũ.



Hắn cứu Diệp Kỳ Ngũ, còn Tề Văn Lục lại tấn công Vô Tình.



Trong nháy mắt này Tề Văn Lục đã liên tục tấn công Vô Tình năm lần, thế công của hắn rất kỳ lạ.



Vô Tình đương nhiên không phải là người dễ chọc, y cũng phản kích năm lần.



Nhưng năm lần này đều không có hiệu quả, cho nên y đã bị thua thiệt.



Tề Văn Lục xuất kích năm lần, Vô Tình cũng đánh trả năm lần, hẳn là hai bên ngang nhau mới đúng, tại sao lại là Vô Tình bị thiệt?