Lang Âi Tự Hỏa + Lang Hậu Truyền Kỳ

Chương 15 :

Ngày đăng: 20:40 21/04/20


Đã một ngày một đêm trôi qua, hai anh em Hoàng Kỳ vẫn không nhìn ra dấu hiệu thành công nào của kế hoạch…



“Kỳ ghê, ca, sao thân thể của Phong chả thay đổi gì hết a?”



“Ta cũng thấy kỳ kỳ, chúng ta rõ ràng làm y như sách mà ” Lãng Hoàng cầm một quyển sách cổ rất chi là cũ nát lật lật lên xem:



“Ngươi xem Kỳ, canh giờ, địa điểm, nghi thức, còn cả tư thế cơ thể, tất cả đều làm theo đúng, sao mà cơ thể không có nhúc nhích động tĩnh gì a?”



“Ai nha, ca, ngươi xem, hình như thiếu một tờ!”



“Đúng a, hình như bị ai xé rách… Kỳ quái, sao trước đây không để ý tới a? Chờ chờ một chút, để ca ca coi…”



Lãng Hoàng tay liên tục vuốt góc tờ giấy bị xé, trong miệng lầm bầm đọc thần chú, đột nhiên ngón tay trong không trung ngoắc một cái, quát khẽ một tiếng—



“Hiện!”



Trong không trung đột nhiên như có một màn ảnh vô hình, chiếu ra một dãy văn tự kì quái…



Hai huynh đệ cẩn thận dòm dòm coi tới coi lui.



“Ô… ca, sao lại còn cả cái thứ quy định kiểu này a? Đúng là bày trò làm khó nhau mà, Phong làm sao có thể cam tâm tình nguyện mang thai cục cưng cho chúng ta được?”



“Ái, đúng là cực kì hao tâm tổn trí a”



“Tính cách của Phong ngươi không không phải không biết, hắn tâm cao khí ngạo, sao có khả năng cam tâm tình nguyện như giống cái mang thai con của chúng ta được?”



“Nhưng mà để Phong vĩnh viễn thuộc về chúng ta, bất kể dùng thủ đoạn gì, chúng ta đều phải khiến Phong vui vẻ mà sinh con cho chúng ta!”



“Nói quá hay!” Kỳ nhiệt tình vỗ tay bốp bốp.



Lãng Hoàng vô cùng đắc ý gật đầu.



“Hắc hắc, ca, ngươi thật đúng là thông minh nhất, nhiệm vụ đơn giản kia đành giao cho ngươi vậy.”



“Ngươi đó, đồ tiểu quỷ, chỉ biết bày mưu hại ca của ngươi.” Lãng Hoàng cười cười gõ đầu đệ đệ.



Một đêm kì dị, Lê Diệu Phong thấy ánh trăng bên ngoài cửa sổ nhìn dường như cổ quái thêm mấy phần.



Dường như có một chuyện gì không ổn sắp xảy ra, trong lòng Lê Diệu Phong bắt đầu nảy sinh một dự cảm bất an, hắn thấp thỏm nôn nóng nằm xuống giường.



Kỳ ghê, sao hôm nay không thấy hai tên sắc lang đó đâu?



Hay là gần đây ta lạnh nhạt với bọn họ, bọn họ không dám tới chọc ta nữa?



“Hừ, coi như các ngươi thức thời.”



Ngoài miệng tuy là nói vậy, nhưng Lê Diệu Phong lại không thể ức chế một tia lạc lõng trong lòng. Quả nhiên là quen thói rồi mà…



Quen bị hai tên sắc lang ghê tởm kia lúc nào cũng bên cạnh quấy rầy, quen bị bọn họ chẳng để ý thời gian địa điểm ôm dính lấy không buông…



Thói quen… đúng là một điều đáng sợ…



A a a! Đừng có như thế nữa! Lê Diệu Phong tựa như một tiểu hài tử cáu kỉnh vùi mặt vào trong chăn.



Đáng ghét! Đừng có mơ Lê Diệu Phong ta nhớ các ngươi! Các ngươi thích chạy đi đâu vui vẻ thì chạy! Tốt nhất là chết luôn đừng có về!



Đang chửi bới giữa chừng, Lê Diệu Phong bất tri bất giác chìm vào một giấc mơ đẹp…



Không khí thật là nóng bức, nóng đến toàn thân dường như phát hỏa…


“Ô a a—thao chết ta đi!” Khóe miệng vẫn còn chảy xuống dịch thể màu trắng chưa nuốt hết, Phong mặt đẫm lệ khóc lớn:



“A a tuyệt quá… tuyệt quá… mạnh hơn nữa… mạnh hơn nữa a”



Cự đại nhục bổng của dã thú mà nhân loại không thể nào bằng được một vào một ra, phi thường ăn ý mãnh lực xuyên qua tiểu huyệt *** đãng đang sung sướng muốn chết, phát ra âm hưởng *** mỹ khiến Lê Diệu Phong nghe càng thêm hưng phấn…



“Thích không? Tiểu Vương phi tối *** đãng của chúng ta.”



“Đã thao tới cái chỗ hư hỏng nhất của ngươi chưa?”



“A a rồi! Rồi! Tuyệt quá tuyệt quá trời ạ trời ạ! Vương… vương của ta! Là nơi đó! Mạnh chút nữa! Thao ta mạnh nữa vào! Thao chết ta đi” Lê Diệu Phong lắc đầu lung tung, lớn tiếng *** đãng kêu.



Hai vị Lang vương thấy dáng dấp *** đãng của tâm can bảo bối, cũng sảng khoái đến gào lớn, vươn đầu lưỡi cùng hắn điên cuồng hôn môi, lưỡng căn cự bổng bên dưới tại tiểu huyệt vừa chặt vừa nóng đấu đá lung tung, điên cuồng loạn kiền một trận, đem *** thủy từ tiểu huyệt chảy ướt hết một mảng giường lớn…



“Ô… thích chết ta… a a ta lại muốn bắn” Lê Diệu Phong mê muội lắc đầu, lớn tiếng khóc.



“Bắn đi, chúng ta cũng muốn bắn! Phong, muốn chúng ta bắn ở bên trong không?”



“Nói đi, Phong, có muốn dịch thể của Lang vương tưới đầy tiểu huyệt của ngươi không?”



“Muốn! Ta muốn! Bắn cho ta!”



“Nếu vậy ngươi mang thai cũng được chứ?”



“Sẽ mang hài tử của Lang vương chúng ta, ngươi nguyện ý sao?”



“Hài tử…?” Lê Diệu Phong cả kinh thanh tỉnh một chút.



“Đúng, Phong, mang hài tử cho chúng ta nhé!” Hai Lang vương giảo hoạt liền phát động công kích, lần thứ hai mãnh kiền!



“Ô a a”



“Nói, nói ngươi nguyện ý mang con cho chúng ta, nói mau!”



Tử huyệt trên cơ thể dường như bị đâm nát, khoái cảm dâng lên mạnh mẽ khiến Lê Diệu Phong lần thứ hai mất đi thần trí, khóc tức tưởi.



“Ta nguyện ý! Ta nguyện ý! Vương vương của ta- ta muốn mang hài tử cho các ngươi! Bắn cho ta! Bắn bên trong ta! Toàn bộ đều bắn cho ta!”



Nghe được người trong lòng cuối cùng cũng cho phép, hai vị Lang Vương mừng như điên lớn tiếng hoan hô:



“Ya thành công rồi! Thành công rồi! Phong, chúng ta yêu ngươi chết mất!”



Hai cái nút cực lớn nhục cầu từ phía dưới hai vị Lang Vương nhanh chóng bắn ra, nút lấy tiểu huyệt phía dưới, khiến Phong hóa thân thành mẫu thú truy cầu nhục dục phía dưới thống khổ khóc òa!



“Ô… A a”



“Phong, tâm can bảo bối, vì cục cưng của chúng ta, chịu khó một chút, chúng ta sẽ bắn cho ngươi!”



Làn sóng dịch thể cực nóng xâm nhập ở bộ phận cực kì mẫn cảm phía dưới, vỗn chưa từng chịu qua nhiệt độ cao như vậy Lê Diệu Phong nóng đến cuồng loạn thét chói tai…



“A a ta muốn chết”



Bụng dưới có một nỗi khoái cảm đến tan chảy cả người khiến Lê Diệu Phong nhịn không được điên cuồng co quắp cả người, khóc lóc phun trào trên ngực hai vị Lang vương…



———-



tửu hậu thổ chân ngôn: rượu vào lời ra =))



Ầy dồ =))))))) iem Phong cuối cùng cũng lộ mặt nha rõ ràng là *** phụ mừ =))))))))))))))))))))