Lão Công Cứ Mãi Xuyên Nhanh

Chương 9 : Tin tức tố ABO

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


*Thế giới ABO:



Trong quá trình tiến quá lâu dài của vũ trụ, thân thể nhân loại đã xảy ra biến dị ( đột biến gen) rất lớn. Trừ ra đặc tính nam nữ tự nhiên bên ngoài, toàn bộ nhân loại lại tiến hóa thành ba loại giới tính ——Beta, Alpha, Omega. Ba loại giới tính đó lấy "tin tức tố" – mùi hương đặc trưng, để phân chia.



Beta(chiếm 80%): các phương diện năng lực trung bình, có thể mang thai, nhưng khả năng mang thai thấp, đứa trẻ sinh ra dễ chết non. Bọn họ cũng không bị "tin tức tố" ảnh hưởng, tuy là thuộc nhóm người thường, nhưng cũng là nhóm trọng yếu của nhân loại.



Alpha(chiếm 15%): người lãnh đạo bẩm sinh, người gây giống, bọn họ được di truyền gen cực tốt, chỉ số thông minh siêu đẳng, thể chất mạnh mẽ. Bọn họ bị ảnh hưởng bởi "tin tức tố" Omega, thậm chí bởi vậy mà đánh mất lý trí, chỉ còn giữ lại hành động bản năng.



Omega(chiếm 5%): số lượng hiếm hoi nhất, người gây giống, thân thể mềm mại, dễ dàng mang thai, đứa trẻ sinh ra khỏe mạnh, hơn nữa sau khi 18 tuổi bắt đầu xuất hiện những khoảng thời gian không định kỳ- " thời kỳ tự động phát tình không thể kiểm soát ", thời điểm phát tình sẽ sản sinh ra " tin tức tố" làm nhóm Alpha mất đi lý trí, đồng thời, bản thân Omega cũng bị " tin tức tố" ảnh hưởng mà mất đi lý trí.



Alpha và Omega giống như hai đầu nam châm, hấp dẫn lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau.



Alpha lúc giao hoan sẽ đánh dấu lên Omega, một khi dấu hiệu hoàn tất, sẽ trung trinh với nhau, sống chết không rời!



Bất luận nam nữ, chỉ có Omega mới có thể sinh ra đứa trẻ vĩ đại, Omega huyết thống càng tinh thuần khả năng sinh đứa trẻ vĩ đại càng lớn.



Trong đó Omega nam lại càng hiếm, chỉ chiếm 1%.



Nói một cách đơn giản, mặc kệ nam nữ, Alpha( tổng công), Beta( vừa công vừa thụ, có thể mang thai, nhưng khả năng cực kỳ thấp), Omega( tổng thụ, thời gian phát tình không cố định, có khả năng sinh hậu duệ vĩ đại, thật ra chính là người mang t*ng trùng không thể thụ thai)



Chú thích từ Phù Dung Các



Tính toán thời gian một chút, cuối cùng cũng tới ngày Mục Thu Dương tiếp nhận nhiệm vụ cấp S đầu tiên trong hành trình.



Đó là thế giới ABO.



Nhiệm vụ cấp A trở xuống đều được phát ngẫu nhiên, phải tận tới lúc xuyên nhanh thì mới biết cái thế giới kia tròn méo ra sao.



Nhưng nhiệm vụ cấp S có độ khó rất cao, vì vậy sẽ biết được một chút thông tin trước khi bắt đầu.



Ví dụ như lần này, trong thế giới ABO có sáu loại giới tính.



Chúng tôi bí mật bàn bạc trước, mở ra một buổi thảo luận xem mỗi người sẽ đóng vai nào.



Trước mắt chúng tôi chỉ có thể chọn hai giới tính sau: nam Alpha và nam Omega.



Dĩ nhiên là tôi muốn được làm Alpha. Bất kể là từ cấp bậc của gen, tố chất cơ thể, các phương diện của tin tức tố, Alpha đều hoàn toàn cao hơn Omega.



Nhưng cân nhắc tới lần đầu tiên làm nhiệm vụ cấp S của Mục Thu Dương, tôi sợ cậu ấy không ứng phó được. Vì vậy tôi chủ động chọn làm Omega.



Với lý do là: Chán làm Alpha rồi, muốn đổi khẩu vị một chút.



Đương nhiên Mục Thu Dương không tin cái lý do này rồi, cậu ấy chắc chắn đã nhìn ra việc tôi nhường cậu ấy.



Trước ngày xuyên nhanh một đêm, thiếu chút nữa cậu ấy làm cho tôi một bàn đầy thức ăn.



Một bàn đầy thức ăn mua từ cửa hàng, đủ cho tôi ăn ba ngày.



Như thường lệ Mục Thu Dương nắm tay tôi, xuyên nhanh vào thế giới để làm nhiệm vụ.



Từ lần đầu tiên có chút khẩn trương, giờ đây cậu ấy đã hoàn toàn bình tĩnh.



Cậu ấy trưởng thành lên không ít, người làm thầy như tôi cực kỳ vui vẻ và yên tâm.




Tôi ngước mắt nhìn về phía Mục Thu Dương đang mặc âu phục trước mặt, trong tay cậu ấy vẫn còn khẩu súng kia.



Tôi nhìn khẩu súng ký ức, ồn ào nửa ngày, cuối cùng thứ này vẫn là do tôi tạo ra.



Mục Thu Dương thấy tôi tỉnh táo lại sau khi nhớ ra, đứng một bên muốn nói gì đó lại thôi.



Thì ra mọi chuyện là như vậy.



Mặc dù sau khi chết tôi không còn nhớ gì cả, nhưng tôi có thể đại khái đoán được vì sao tôi lại sống lại ở thế giới này.



Đã từng có lần làm nhiệm vụ ở thế giới, Mục Thu Dương nhặt được một con chó nhỏ sắp chết. Cậu ấy dùng mọi khả năng của mình để chăm sóc nó, nuôi được gần một năm con chó nhỏ lại chết ngoài ý muốn.



Tôi không đành lòng nhìn dáng vẻ ủ rũ cúi đầu của cậu ấy liền lén đi sửa lại dữ liệu của thế giới kia.



Đem con chó nhỏ một lần nữa sống lại, mặc dù nó không còn nhận ra Mục Thu Dương nữa, nhưng cậu vẫn rất vui vẻ.



Vui thì vui, nhưng tôi nghiêm khắc ra lệnh cho cậu ấy ngàn vạn lần không được bắt chước tôi, tự ý thay đổi dữ liệu nhiệm vụ sẽ bị Tổng cục xuyên nhanh trừng phạt.



Giờ đây cậu ta không chỉ sửa dữ liệu, còn coi tôi như con chó nhỏ kia, một lần nữa sống lại.



Đúng là bản lĩnh của Mục Thu Dương!



Tôi hỏi cậu ấy: "Cậu sợ khi tôi nhớ ra chắc chắn sẽ hận cậu?"



Biểu cảm Mục Thu Dương ngưng lại chờ tôi nói.



"Tôi sẽ hận cậu vì cái gì? Hận tôi vì cậu mà chết sao?"



"Đó là do tôi tự nguyện đỡ đạn cho cậu, chết cũng là vì mạng tôi không may."



"Hay là sợ tôi hận cậu đã sửa lại dữ liệu, mang tôi trốn ở thế giới này?"



"Vậy thì càng không phải cậu sai, chiêu này là do tôi dạy cho cậu."



"Là tôi thượng bất chính, hạ tất loạn*."



*Thượng bất chính, hạ tất loạn: người trên mà làm bậy thì kẻ dưới tất sẽ làm càn



Mục Thu Dương thấy tôi sau khi khôi phục lại kí ức cũng không giận dữ hay bực mình bỏ đi.



Trước thái độ bình tĩnh của tôi, dường như cậu ấy thấy chút hi vọng, định đến gần thăm dò.



"Dù thế tôi vẫn có chút không hiểu, cậu rõ ràng biết tôi có súng ký ức, tại sao phải giấu, không phải nên để tôi sớm nhớ ra một chút sao?"



Mục Thu Dương bị tôi chất vấn đến mức á khẩu không đáp lại được.



"Chúng ta rõ ràng là thầy trò."



Cậu như đoán được tiếp lời tôi muốn nói, sắc mặt đã cực kỳ ảm đạm.



"Nhưng cậu đã ngủ cùng tôi suốt ba năm."