Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 131 : Nhưng anh là chồng em
Ngày đăng: 03:29 30/04/20
Nôn xong, dạ dày nhẹ nhõm nhưng vẫn đói. Cố Thành Kiêu múc nửa bát cháo, đút từng thìa cho cô ăn. Cô biến hình thành con sâu lười ngồi im há miệng chờ thức ăn.
Buổi chiều Cố Thành Kiêu đưa Lâm Thiển đi dạo siêu thị, vẫn nắm tay cô một phút không buông.
Cố Thành Kiêu phong độ ngời ngời, đi đến đâu tỏa sáng đến đó, không khỏi thu hút ánh mắt người khác. Lâm Thiển đi cùng anh có cảm giác như bị chiếu tướng từ bốn phương tám hướng.
“Cố Thành Kiêu, toát cả mồ hôi tay rồi, anh đừng lôi kéo nữa được không?”
“Gọi anh là gì?”
“Gọi tên đó, không lẽ anh không phải tên Cố Thành Kiêu sao?”
“Anh nghĩ đến lúc em gọi anh cho đứng đắn rồi đấy”
“Thủ trưởng? Thiếu gia? Lão Đại?”
Cố Thành Kiêu biết cô cố ý, tay khoác ngang lưng cố ép vào ngực mình, sau đó cố hôn cô qua hai lớp khẩu trang.
“Đừng có làm loạn được không, ở nơi công cộng thế này có bao nhiêu người nhìn... Được rồi được rồi, em nhận thua, ông xã, ông xã...”
Cố Thành Kiêu hài lòng gật đầu, còn nghiêm túc dặn: “Từ nay về sau phải gọi anh như vậy, biết chưa?”
Nửa mặt Lâm Thiển ẩn dưới khẩu trang, chỉ lộ ra cặp mắt đen to như hai hạt nhân. Mắt cổ chợt lóe lên đảo một vòng, “Cố... A!”
Mới mở miệng, Cố Thành Kiêu đã cắn có một cái, cách hai lớp khẩu trang mà anh cũng cắn được thật quá hung bạo.
“Nếu không muốn bị phạt thì sau này phải chấp hành nghiêm chỉnh. Lần đầu vi phạm còn phạt nhẹ, phạt mãi không sửa được thì sẽ dùng đại hình”
“Đại hình gì?”
“Muốn biết thì cứ thử đi.”
Chẳng dè Cố Thành Kiêu không những không trêu lại cô, còn rất nghiêm túc nói: “Đúng vậy, đúng là vì quá em yêu, yêu bao nhiêu cũng không đủ”
“Ai da, thì ra sức hấp dẫn của em lớn như vậy, bảo sao bạn học ở trường cũng đã tỏ tình. Xem ra em nên tự đánh giá lại mình một chút, để xem có thể trở thành ngôi sao lớn được không?”
Bầu không khí ấm áp lúc này đột nhiên lạnh đi, “Em nói gì?” Sắc mặt Cố Thành Kiêu cứng lại.
“Có trở thành đại minh tinh được không đó?”
“Câu trước đó”
“...” Thôi xong, nguy rồi, đúng là không thể đắc ý được, vênh váo chả có gì tốt lành.
“Ở trường có người tỏ tình với em? Lúc nào? Là ai?”
Ba câu hỏi liên tiếp chứng tỏ thủ trưởng Cố đang vô cùng ghen tức, Lâm Thiển vội vàng giải thích: “Cái ngày em bị bắt cóc, có một sinh viên nam xấu xí đến tìm em tỏ tình, em trả lời bạn trai em đẹp trai hơn gấp nghìn lần”
“Thật sao?”
“Em đâu dám nói dối, em còn nói em rất yêu bạn trai để cho anh ta hoàn toàn từ bỏ hi vọng.”
Chân mày đang nhíu chặt của Cố Thành Kiêu hơi giãn ra nhưng vẫn chưa vui hằn: “Bạn trai... Nhưng anh là chồng em”
Lâm Thiển nhón chân lên, hai tay ôm cổ anh mổ một cái, cố nhịn nhưng không được lại bật cười, “Phải phải phải, ông xã ôm bình giấm chua, em đảm bảo ở trường rất nghiêm túc, không trêu hoa ghẹo nguyệt. Chờ em tốt nghiệp rồi sẽ công khai thân phận ông xã, được không?”
Cố Thành Kiêu vẫn nghiêm sắc mặt.
“Nếu giờ mà công khai, thân phận anh cao quý như vậy, liệu em còn yên ổn đi học được không? Hơn nữa em thi trượt rất nhiều, công khai anh, chẳng phải là làm anh mất mặt sao? Giờ em đang cố gắng học tập, muốn thoát khỏi danh hiệu học sinh cá biệt, muốn giành được học bổng. Chờ em đạt được chút thành tích khẳng định mình rồi sẽ công khai, như vậy anh cũng được nở mày nở mặt mà, đúng không?”
Lâm Thiển nhìn khuôn mặt lạnh như băng của anh, bĩu môi nũng nịu, “Anh xem kìa, vừa rồi cười còn đẹp trai, giờ nghiệm mặt chẳng đáng yêu chút nào. Bà xã anh hấp dẫn như vậy, làm sao cản được người ta thích mình, đúng không?”