Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 307 :
Ngày đăng: 13:32 30/04/20
Thôi Nguyệt Lam tóm lấy Vưu Tâm Nguyệt hỏi: “Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện, người năm đó giết Lâm Vũ Tường là mẹ đúng không?”
Thấy ánh mắt mong chờ của Thôi Nguyệt Lam, đầu Vưu Tâm Nguyệt bỗng căng thẳng: “Sao con biết chuyện này?”
“Mẹ, đừng hỏi cái đó. Mẹ trả lời đi! Có phải không?” Thôi Nguyệt Lam ép hỏi.
Vưu Tâm Nguyệt lắc đầu nói: “Là người khác làm, khi đó mẹ không thể nhận nên đã đưa giao cho người khác. Cụ thể là ai thì phải tra thêm mới biết. Dù sao cũng qua lâu rồi!”
Ánh mắt Thôi Nguyệt Lam hiện lên tia thất vọng, nhưng lập tức lấy lại vẻ hung hăng.
Dù Vưu Tâm Nguyệt không phải hung thủ giết Lâm Vũ Tường, thì cô ta sẽ khiến Vưu Tâm Nguyệt thành hung thủ!
Dù có tự hại mình thì cô ta cũng phải lôi Thẩm Thất xuống âm phủ cùng!
“Mẹ, nghe nói lão phu nhân Hạ gia không muốn thừa nhận mẹ, đến quyền quản gia cũng không cho, còn cấm cửa, bắt mẹ quỳ dưới bài vị tổ tiên.” Thôi Nguyệt Lam thêm dầu vào lửa: “Mẹ thật sự không hận Thẩm Thất sao? Nếu không phải do Thẩm Thất, chắc chắn không có chuyện này!”
Vưu Tâm Nguyệt nhíu mày: “Sao con biết chuyện này?”
Thôi Nguyệt Lam cười ha ha, không thừa nhận, tiếp tục nói: “Mẹ, bây giờ mẹ có thể ra ngoài là bởi vì sắp đến tết rồi! Qua năm mới, mẹ không thoát khỏi bị phạt đâu. Mẹ thật sự không muốn báo thù Thẩm Thất sao? Cô ta hại mẹ như vậy, mẹ bằng lòng để cô ta làm con dâu sao?”
Vưu Tâm Nguyệt nghĩ đến những chuyện diễn ra hôm tiệc mừng thọ thì liền nghiến răng ken két.
Đương nhiên bà ta bận tâm rồi!
Nhưng bà ta làm gì được chứ?
Ánh mắt Thôi Nguyệt Lam hiện lên tia giảo hoạt: “Mẹ, mẹ nuôi con lâu như vậy, đến lúc con báo hiếu mẹ rồi.”
“Con định làm gì?” Vưu Tâm Nguyệt hỏi.
“Rất đơn giản, tìm cơ hội khiến Thẩm Thất biết người giết Lâm Vũ Tường chính là mẹ!” Thôi Nguyệt Lam nói: “Dù sao cũng đã qua mười tám năm rồi, không thể tìm được sự thật năm đó đâu! Chỉ cần Thẩm Thất nhận định hung thủ là mẹ, cô ta sẽ rời đi ngay! Như vậy, mẹ không cần làm gì, chỉ cần giả vờ vô tội, nói chuyện năm đó là trùng hợp, mẹ cũng không biết đó là ba của Thẩm Thất là được. Hạ gia cũng đâu thể nói gì. Dù sao mẹ cũng là sát thủ mà!”
Vưu Tâm Nguyệt do dự một hồi.
Chuyện như vậy rất khó mở miệng thừa nhận.
“Mẹ, đây là cơ hội đả kích Thẩm Thất đó! Không thể bỏ lỡ thời cơ được!” Thôi Nguyệt Lam nhìn biểu cảm do dự trên mặt Vưu Tâm Nguyệt, trong lòng khẽ cười lạnh, miệng lại nói: “Như vậy, Nhật Ninh cũng đâu thể trách mẹ! Bởi vì chuyện đã qua lâu rồi, mẹ cũng vô tội mà! Nói như vậy, mẹ chẳng cần làm gì hết, Thẩm Thất sẽ tự động rời xa nhà họ Hạ. Lúc đó, chúng ta cũng chẳng có lỗi gì! Đến lúc đó chúng ta có thể gạt bỏ tất cả! Ba thường nói với con, hành sự phải bớt lửa đáy nồi. Chiêu này không phải là bớt lửa đáy nồi sao?”
Vưu Tâm Nguyệt thừa nhận đã bị cô ta thuyết phục rồi.
Bà ta không thích Thẩm Thất.
Mấy ngày này trên dưới Hạ gia chỉ có thiếu phu nhân, đâu ai để mắt đến phu nhân này đâu!
Những thứ đó khiến Vưu Tâm Nguyệt luôn kiêu ngạo bị đả kích vô cùng.
Bà ta vô cùng cao ngạo nên không thể chấp nhận Thẩm Thất.
Thấy Thôi Nguyệt Lam nói vậy, Vưu Tâm Nguyệt đương nhiên gật đầu.
Hai anh em lớn lên với nhau, Thẩm Thất vì anh trai chịu bao xỉ nhục và trả giá.
Tình cảm của họ đương nhiên rất tốt.
Đúng là khiến Hạ Nhật Ninh ghen tỵ mà.
Bên này Thầm Lục cũng đang chuẩn bị về nước.
Hắn bây giờ đã khác, không còn sợ người lạ như trước nữa rồi.
Có thể nói, hắn là nam thần cao lãnh, ngoài Thẩm Thất thì không thèm để mắt đến ai khác.
Thẩm Lục mua một con hươu vô cùng đáng yêu, đó là quà hắn mua cho em gái.
Chỉ cần là quà tặng cho Thẩm Thất, hắn đều chọn bằng cả tấm lòng.
Luna thấy Thẩm Lục chăm chú như vậy, không kìm được mà hỏi: “Anh mua quà cho ai vậy? Bạn gái hả?”
Thẩm Lục đưa mắt nhìn vị khách Luna không mời mà đến, dính như keo dính chuột. Hắn không thèm để tâm đến, dùng tiếng Đức nói chuyện với nhân viên: “Tôi mua cái này.”
Luna thấy hắn không để ý đến mình, liền cướp đồ chạy đi.
Đáy mắt Thẩm Lục hiện lên tia tức giận: “Trả đồ cho tôi!”
Luna ngang bướng nói: “Không đó! Sao anh không để ý đến tôi? Tôi đẹp vậy mà lại không nói chuyện với tôi? Người đàn ông khác muốn nói chuyện với tôi còn chẳng được nữa là!”
“Vậy cô tìm người khác đi!” Thẩm Lục không khách khí nói: “Trong mắt tôi cô không hề đẹp!”
Sắc mặt Luna rất khó coi.
Chưa từng gặp người đàn ông nào không có mắt thẩm mỹ như hắn!
Đàn ông khác nếu không thích cũng không nói như vậy?
Thẩm Lục đúng là quái vật đại biến thái mà!
Nhưng biết làm sao đây?
Cô có hứng thú với tên quái vật đại biến thái này rồi!
Nghe nói tên quái vật đại biến thái muốn rời khỏi Anh, cô liền đi theo từ Anh đến Đức.
Nhưng nghe nói hắn muốn rời khỏi Đức về Việt Nam, cô vừa biết liền đặt vé đến Việt Nam ngay.
Nhưng hắn dám nói cô rất xấu!
Thật tức mà! Nhưng cô không để tâm!