Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 601 :
Ngày đăng: 13:36 30/04/20
Lưu Nghĩa lắc lư đầu, tóc như tổ gà, trả lời nói: “Sư phụ tuổi tác đã lớn, đánh không nổi quyền. Cho nên dùng tiền dưỡng lão để mở một phòng chơi cờ, mỗi khi không đánh quyền sư huynh sẽ qua phụ. Họ thân với tớ như vậy, tớ sao có thể không quan tâm? Nhiều sư huynh đệ như thế, chỉ có tớ và sư huynh ở đây, bọn tớ không lo ai lo?”
Thẩm Thất gật đầu: “Thì ra là như thế. Mở một phòng chơi cờ cũng tốt, người ở đây họ cũng rất chú trọng hoạt động giải trí. Hơn nữa, sư phụ và sư huynh của cậu đều trông hung dữ thế, có lẽ không ai dám quấy phá.”
Nói đến cùng, Thẩm Thất tự nhiên nhớ lại đến cảnh Trần Chí Khuê uống say đứng trên mái lầu mà tỏ tình.
Người to tướng thế kia, khi dễ thương cũng khá là dễ thương.
Lưu Nghĩa lại ngáp, nói: “Đúng thế, giờ đây cả một nhân viên phục vụ cũng không có, sư phụ và sư huynh tớ đều bận đến sắp thành con thoi rồi, tớ chỉ qua phụ một chút, không nói nữa, tớ ăn uống một chút, tối còn phải qua đó.”
Thẩm Thất không nhịn được hỏi: “Cậu làm gì không nói với Nhất Phi, nhờ cậu ta giúp cậu tìm vài người?”
“Đừng! Lần trước sư huynh muốn nhảy lầu, chính là vì cậu ta. Giờ đây lại kéo cậu ta vào, sư huynh tớ lại không tự nhiên.” Lưu Nghĩa xua tay nói: “Mấy hôm nay tớ đang đăng báo tuyển người, gấp rút tìm vài người, tớ có thể giải thoát rồi. Đúng rồi, Tiểu Thất, thọ thần của Hạ lão phu nhân cậu tính làm sao?”
Nói cho cùng chỉ còn hai ngày.
“Tết năm nay đến thật sớm!” Lưu Nghĩa thêm một câu: “Mong rằng tết năm nay, mọi chuyện thuận lợi!”
Thẩm Thất cười nói: “Miệng quạ, sao lại không thuận lợi? Tớ đây không phải là đang bận thiết kế bản vẽ sao! Người làm đều có sẵn, bản vẽ hình thành là có thể bắt tay làm ngay.”
Lưu Nghĩa lắc lấy cái đầu trả lời một cách hàm hồ nói: “Tớ cũng nói không rõ, cứ cảm thấy mấy hôm nay sẽ có chuyện xảy ra.”
Thẩm Thất không quan tâm cô ấy nữa, tiếp tục cùng bọn trẻ nghiên cứu tạo hình và kiểu mẫu của trang sức.
Tạo hình thiết kế của Thẩm Hà quá màu mè.
Không cách nào, nhà thiết kế game, đều là càng sặc sỡ càng tốt.
Thẩm Duệ là làm thiết kế lập trình, về mặt này bé nó yếu một chút.
Cho nên chủ lực vẫn là Thẩm Thất.
Lưu Nghĩa kéo lấy Trần Chí Khuê, liền nói: “Đừng nghe anh ấy nói lung tung,. Phòng chơi cờ của chúng tôi mới thành lập, mọi thứ đều đang trong giai đoạn hoàn công, cơ sở vật chất đúng là có chút lạc hậu. Nhưng, sau này sẽ tiếp tục cải tiến, chúng tôi ưng ý căn nhà kế bên, chẳng qua chưa tới thời hạn hợp đồng cho thuê, cho nên tạm thời chưa thuê được. Nhưng, không bao lâu nữa, chúng tôi có thể mở rộng mặt bằng. Đến lúc đó hai bên thông nhau, thì sẽ cho cậu một căn phòng riêng để ở. Việc ăn, thì bên đây có nhà bếp, cậu biết nấu cơm thì cậu cứ nấu, không biết thì ăn chung với sư phụ. Cậu đừng căng thẳng! Sư phụ và sư huynh của tôi nhìn họ hung dữ vậy, thực ra không dữ chút nào.”
Tôn Tấn lau mồ hôi trên trán.
Nói không căng thẳng là giả.
Tất cả mọi người trong phòng, chỉ có Lưu Nghĩa trông bình thường nhất.
Hai người kia đầy vẻ hung tợn.
Lưu Nghĩa nói: “Cả phòng chơi cờ của chúng tôi thực ra chỉ bây lớn, công việc không nhiều, chỉ là chuyện vặt. Khi khách đến chơi bài chi tiêu, thì giúp bưng trà rót nước, giữ gìn vệ sinh một chút. Sư phụ và sư huynh của tôi đều là người thô kệch, cho nên chuyện lớn nhỏ ở đây cậu đều phải nhọc lòng một chút.”
“Không thành vấn đề.” Thẩm Thất gật đầu.
“Trị an ở đây cậu có thể hoàn toàn yên tâm, chỉ cần cậu ở đây, tuyệt đối không ai dám gây chuyện!” Lưu Nghĩa chỉ thiếu vỗ ngực bảo đảm.
Ai dám gây chuyện!
Muốn chết sao?
Ba tuyển thủ quyền anh ở đây, chỉ cần không dùng súng, trong chốc lát có thể hạ gục một đám được không?
Tôn Tấn gật đầu: “Đã rõ.”
Sư phụ Lưu Nghĩa khẽ ho một tiếng: “Nếu cậu muốn đi làm, thế thì khi nào cậu có thể làm chính thức?’
“Hôm nay là được!” Tôn Tấn trả lời nói.
Lưu Nghĩa không thể không hỏi: “Cậu rất thiếu tiền?”
Tôn Tấn gật đầu: “Đúng vậy. Tôi cần một số tiền gấp. Nhưng chuyên ngành của tôi không dễ tìm việc, cũng không tìm được công việc thích hợp.”