Liên Hoa Bảo Giám

Chương 196 : Dì của Anny lợi hại!

Ngày đăng: 01:03 19/04/20




Tiểu thư Betty, đấu thần thể thực vật hệ của ngài bị loạn, hẳn là cần thủy hệ bí pháp để ổn lưu lại! Keane nghĩ thầm, nhưng trên mặt vẫn cung kính, mặc dù Betty tiểu thư trong gia tộc là ngoại lệ của ngoại lệ, thường xuyên khiến lão gia tử tức giận, nhưng nàng dù sao cũng là chủ nhân, mình phải tôn trọng, ít nhất mặt ngoài là vậy.



Nhìn Đỗ Trần từ sân đi vào, Betty ho nhẹ một tiếng, sửa lại quần áo, ngồi trên hồng mộc đàn y, khôi phục nghi thái phong hoa tuyệt đại của một phu nhân quý tộc! Sắc mặt biến đổi cực nhanh, khó có thể tưởng tượng nổi.



- Betty a di, khiến ngài đợi lâu, vừa rồi ngài nói có chuyện trọng yếu muốn thương lượng với ta, chẳng biết có sự tình gì?

Đỗ Trần đi tới đối diện Betty, chánh đang định ngồi xuống, cũng làm ra khí khái của một lĩnh chủ, nhưng trong lòng, Đỗ Trần lại thầm khinh bỉ loại lễ nghĩa loạn cào cào này.



Betty mỉm cười, đột nhiên không để ý tới ánh mắt Keane ngồi vắt chân lên - động tác này tuyệt không phù hợp với nghi thái thục nữ của một quý tộc phu nhân, Đỗ Trần thấy sửng sốt, chỉ nghe Betty cười nói: 

- Ngươi mặc dù là "Bạn tốt" của Anne, nhưng ngươi cũng không nhất định hiểu rõ Anne đúng không, tỷ như nhân thân cùng gia tộc của nàng.



Đỗ Trần gật gật đầu, người khác không nói, nhưng chỉ nhìn quản gia Keane có thể cùng Dịch Cốt so bì khí thế, thậm chí có chút chiếm thượng phong thì biết gia tộc Anne không đơng giản, bất quá Đỗ Trần không thể hiểu được, một gia tộc thần bí và cường đại như vậy tìm mình làm gì? Đơn thuần là cảm tạ minh đã giúp đỡ Anne một vài việc nhỏ sao? Không thể đơn giản như vậy a?



Trong tiềm thức, Đỗ Trần hắn vốn có thể nghĩ tới, nhưng không muốn, cũng không dám nghĩ đến!



Betty tiếp tục nói: 

- Ngươi không biết Anne, cũng như ta là gia trưởng của Anne cũng không biết rõ về ngươi.



Dường như vô tình, ánh mắt của Betty hướng vào Dịch Cốt: 

- Bất quá tất cả mọi người đều gặp nhau trên đại đạo, quy củ ngươi và ta đều biết rõ trong lòng...



- Đại đạo?

Đỗ Trần giật mình, mấy từ này nói ra từ một quý tộc phu nhân sao, sao có thể nghe chút không tự nhiên nhỉ?



- Đúng, chính là đại đạo! Thập Tam gia.

Betty cố ý đánh giá hình dáng giật mình của Đỗ Trần.



Đỗ Trần khiếp sợ nhìn quý tộc phu nhân trước mặt, nói: 


- Thằng ngốc.

Đỗ Trần trong lòng khẽ trống rỗng một chút, thanh âm này, mới nghe được vài lần! Nó mặc dù cuồng ngạo, nhưng chưa bao giờ hại Đỗ Trần, thậm chí tại biển Pal còn cứu Đỗ Trần một lần.



Chẳng lẽ chính mình nghe lầm sao? Đỗ Trần cẩn thận nhớ lại thanh âm xúc xắc vừa rồi... đúng vậy a.



Chẳng lẽ là.... Đỗ Trần giật mình nhớ tới bí pháp hạng nhất trong truyền thuyết đổ trên bàn, liên tưởng tới Betty vừa rồi một mực sờ cùng cử động của môi, mạo hiểm nói: 

- Phúc ngữ thuật của a di thât là lợi hại, ta suýt nữa thua! Cái chén, hẳn là không có xúc xắc! Tất cả thanh âm là ngài dùng phúc ngữ vận dụng miệng tạo ra! Ngài thật cao minh.



- Ha ha, ha ha ha ha.

Betty phát ra tiếng cười được Keane gọi là "Đấu thần thể thực vật hệ vặn loạn": 

- Ngươi thắng.



Đỗ Trần nở nụ cười, nhưng trong lòng lại không dám thả lòng chút nào. Mặc dù từ một câu "Thằng ngốc" cùng cử động của Betty đoán trúng chân tướng, Nhưng Đỗ Trần cũng không rõ ràng Betty làm sao mà ba hạt xúc xắc trong chén đều biến mất, từ điểm này cho thấy, kỳ thật Đỗ Trần đã thua...



Nhưng Betty cũng không biết có thanh âm trong đầu giúp Đỗ Trần chiến thắng, nàng nguyện chịu thua.



- Năm đó, minh chủ trấn York, Adelman xưng một tiếng đại tỷ với ta.

Betty kéo lại quần, thủng thỉnh đứng lên, thản nhiên thở dài: 



- Năm đó các tiểu đệ theo ta cũng đều là lão đại cả rồi, ta già rồi, cũng nên rửa tay gác kiếm, danh hiệu ngày xưa cũng không nhắc lại nữa.



Nàng xoay người đi ra cửa, đột nhiên lại quay đầu nhìn thoáng qua Đỗ Trần, cái liếc mắt này hàm nghĩa phong phú, ý vị thâm sâu, tựa như trượng mẫu xem mặt hiền tế (con rể)...

- Hôn sự của ngươi cùng Anne, ta di mẫu đồng ý.

Liên Hoa Bảo Giám