Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 139 : Về Kinh Chịu Án

Ngày đăng: 19:28 20/04/20


"Anh chính là Vương Siêu, đã đánh chết Đoàn Quốc Siêu trong cuộc xô xát cá nhân hôm qua?" Đỗ Hằng có chút tò mò nhìn gã trai cao dong dỏng, gương mặt nghiêm nghị hệt như hình vẽ trên lá bài, sát khí lạnh lùng từ người không ngừng truyền ra xung quanh...



Sau khi tin tức được báo lên trên, Trung ương liền cấp tốc cử tổ điều tra tới. Tổ điều tra tổng cộng có năm người, Đỗ Hằng là Tổ trưởng.



Đỗ Hằng biết rất rõ Đoàn Quốc Siêu, Quốc An Đệ nhất cao thủ. Đoàn Quốc Siêu là đệ tử tục gia Thiếu Lâm, suốt nhiều năm không chỉ hoàn thành xuất sắc công việc thường ngày mà còn hết sức lợi hại trong các đặc vụ trong ngoài nước, nhiều lần chạm trán với cao thủ phe địch, chưa từng thất bại. Đặc biệt từng nhiều lần thi đấu hữu nghị trước mặt các Nguyên thủ Quốc gia nước ngoài và so tài đỉnh cao tại Tổng hội thao liên bộ Quốc phòng - An ninh, cũng chưa lần nào thất bại.



Biệt danh "Quốc Gia La Hán" của Đoàn Quốc Siêu là mỹ danh thượng đẳng, giành được bằng vô số lần chiến thắng như vậy.



"Vương Siêu này là cao thủ đặc biệt được Quân ủy đào tạo, nhưng sao ta không nhìn ra hắn có chút phong thái cao siêu gì, trừ mỗi vẻ thản nhiên?" Đỗ Hằng nhìn Vương Siêu trước mắt, thể hình không thấy có vẻ của cao thủ nhưng đối mặt với tổ điều tra của Trung ương mà thần sắc vẫn bất biến như không, nên mặc dù có phần nghi ngờ nhưng cảm thấy Vương Siêu cũng không hề đơn giản.



Cấp bậc của Đỗ Hằng không hề thấp, quân hàm Thiếu tướng, bình thường hét ra lửa, nhất cử nhất động đều mang uy quyền của cấp trên, có thể nói là hô mưa gọi gió. Khi xuống thẩm tra tại địa phương, ngay cả quan chức bậc nhất cấp tỉnh đối diện với ông ta cũng run rẩy thở không ra hơi.



Hơn nữa y còn có nhiều biện pháp sắt thép, trong cơ quan rất nổi danh, thường được gọi là "Thiết Huyết Tướng Quân".



"Anh đã vi phạm nghiêm trọng kỷ luật tổ chức, tạm thời dừng mọi công tác, bảo lưu Đảng tịch, đến Bắc Kinh phối hợp điều tra. Có ý kiến gì không?"



"Tất cả theo xử lý của Tổ chức!" Vương Siêu nói ngắn gọn, không thừa một tiếng.



"Tốt! Lên đường!" Đỗ Hằng cũng không biểu lộ gì ra mặt.



Từ sau Vương Siêu, hai nam nhân lập tức tiến đến. Hai người này đều mặc thường phục, thân hình vạm vỡ, bàn tay đặt trên thắt lưng, mặt lạnh tanh, vừa nhìn là biết đều là quân nhân đặc chủng.



Cả Vương Siêu, Lâm Nhã Nam, Đổng Lăng và Trần Khả đều bị áp giải lên phi cơ quân dụng, từ Hương Cảng bay thẳng về Bắc Kinh.



Trần Khả bị trúng một chiêu "Ban Lan Chùy" văng ra ngoài. Một chiêu Thái Cực này của Vương Siêu rung chấn từ ngoài vào trong, nháy mắt chấn động cả nội tạng khiến người ta mất mạng. Có điều lúc ấy là ra tay sau khi đánh sống chết với Đoàn Quốc Siêu nên lực xuất giảm sút, Vương Siêu cũng có ý nương tay nên Trần Khả mới được cứu sống, chỉ nằm vài ba bữa là khỏi.



Đối với Vương Siêu, rõ ràng Trần Khả đang vô cùng căm hận, chỉ hiềm không thể lập tức cầm súng bắn chết. Có điều giờ cô ta cũng là bị áp giải về điều tra, không dám có chút manh động.
Trên con phố dài, trong một quán bar cao cấp, một gã trai mặc áo màu tro ngồi yên lặng trong góc. Trước mặt gã là cốc rượu Kê Vĩ, nhưng không có dấu vết nào cho thấy đã uống qua.



Ánh mắt gã nhìn những cô gái chàng trai náo nhiệt xung quanh, say sưa ngất ngưỡng với vẻ rất thú vị.



Gã trai dung mạo rất sáng sủa, toát lên vẻ có giáo dục và hàm dưỡng, phong cách nho nhã ấy thu hút không ít ánh mắt của các cô gái xung quanh.



Có điều khi một cô gái lân la đến thì gã chỉ cần nhìn qua một cái, ánh mắt sáng quắc đâm thẳng vào tâm linh, thêm vào sự uy nghiêm đặc biệt cô nào cũng giật mình sợ hãi, chỉ lẳng lặng lui đi.



Những người phục vụ đã quen chàng trai này. Hằng đêm gã đều đến ngồi một lúc, rượu không một giọt, càng không trò chuyện với bất cứ ai, hình như chỉ đến để cảm thụ không khí nơi đây.



"Ngày luyện tháng luyện, nếu có thể ở nơi huyên náo này vẫn giữ được sự yên tĩnh thanh u, xem như đã đạt thêm một bước!"



Gã trai ngồi một lúc, miệng lẩm bẩm mấy lời rất nhỏ, đoạn đứng dậy chuẩn bị rút thẻ thanh toán. Đúng lúc ấy một nam một nữ bước vào, chỉ nhìn qua là nhận ra gã, đi nhanh lại gần.



"Hai người cũng thích đến đây à?" Khoé miệng gã trai nhếch nụ cười, rõ ràng cả ba đều biết nhau.



"Đến tìm anh. Xảy ra chuyện lớn rồi!" Cô gái vội vã.



"Chuyện lớn gì?" Chàng trai vẫn cười vô tư, hình như trên đời không còn chuyện gì có thể khiến gã động tâm.



"Đoàn Quốc Siêu của Quốc An tỉ võ, bị người ta đánh chết!"



"Cái gì...??" Chàng trai nắm chặt bàn tay, giây lát đôi mắt khép lại thành hai đường chỉ nhỏ, tuy nhiên đồng tử lại bắn ra hai luồng sáng khiến đôi nam nữ bất giác phải chớp chớp mắt.



Không rõ là hàn quang tự phát hay chỉ là phản chiêu ánh đèn...