Lục Thiên Hệ Thống
Chương 10 : Trước Lễ thành nhân! Nạp Lan Túc bái phỏng!
Ngày đăng: 03:20 08/08/20
Chap 10
Mai tác bận nên đăng bù ngày mai nhé~
Hôm nay, trên dưới Tiêu gia tất thảy đều lo chuẩn bị cho sự kiện thường niên lớn nhất vào ngày mai: lễ thành nhân, để từ đó chọn ra những vị thiên tài kiệt xuất nhằm chấn hưng gia tộc!
Tuy nhiên trong số đó không bao gồm Lăng Phong, buổi tối hắn lúc này đang được Huân Nhi kéo đi đại điện do Tiêu Chiến kêu hắn tới. Bước vào đại điện, hắn thấy phụ thân Tiêu Chiến ngồi ở chính giữa đại điện, bên cạnh là ba vị trưởng lão cùng với Tiêu Viêm, đối diện là một vị thúc thúc kỳ lạ. Tiêu Chiến thấy hắn thì cười lớn vài tiếng mà vẫy tới:
- Haha, nhi tử ngươi đến rồi a! Lại đây vi phụ giới thiệu cho ngươi: vị này là Nạp Lan Túc, tộc trưởng Nạp Lan gia và cũng là thông gia sắp tới với Tiêu gia ta!
Tiêu Viêm bên cạnh cũng lên tiếng:
- Phong ca, ngươi đến muộn quá a! Đệ chờ huynh mãi!
Lăng Phong gật nhẹ, quay sang ôm quyền:
- Ngươi tốt, Nạp Lan thúc thúc. Ta tên Tiêu Phong!
Nạp Lan Túc cười hiền hoà, vỗ vai hắn:
- Ngươi tốt, hiền điệt! Hiền điệt vừa nhìn qua đã thấy anh minh thần vũ, tuấn tú bất phàm, quả là hậu sinh khả úy a!
Nạp Lan Túc lời khen cũng không sai, 12 tuổi Lăng Phong hắn thân cao 1m7, cơ thể thon gầy mà hữu lực, khuôn mặt tuấn tú với đôi mày kiếm, mũi thẳng, ánh mắt hữu thần mà tràn đầy chí khí; mặc bạch y hắn quả thực là giấc mơ của phần lớn nữ nhân. Lăng Phong nghe xong sắc mặt vẫn bình thản, không kiêu căng không siểm nịnh đáp:
- Cảm tạ Nạp Lan thúc thúc, từ sau người gọi ta tiểu Phong là được. Không biết hôm nay người tới bái phỏng Tiêu gia có chuyện?
Tiêu Chiến cười haha một tiếng mà tới vỗ vai hắn nói:
- Haha! Phong nhi, hôm nay Nạp Lan gia cũng tới dự buổi lễ thành nhân thường niên, sẵn tiện cũng cùng Vân Vận tông chủ với Yên Nhiên tới bái phỏng. Ai nha, tiếc là ngươi tới muộn nên nàng với Yên Nhiên có việc về trước rồi. Thật đáng tiếc a...
Nạp Lan Túc nâng lên ly rượu bên cạnh, một ly uống hết:
- Tiêu huynh, không giữ chân họ được cũng do lỗi của ta, hôm nay ly này ta bồi tội với Tiêu huynh!
Dứt lời, hắn ném đến Lăng Phong một cái nhìn thưởng thức. Thái độ của Lăng Phong lúc nãy không nghi ngờ gì đã gây thiện cảm rất lớn với hắn.
Tiêu Chiến cười lớn, hào khí đánh ực ly rượu trên tay mà nói:
- Nạp Lan lão đệ nói gì vậy, chuyện này cũng không trách ngươi được a.
Lăng Phong lúc này mới vuốt vuốt ngực trái thở phào:
- Phù! Thế mà ta cứ tưởng Nạp Lan thúc thúc tới từ hôn a! Thật là...
Nạp Lan Túc thất thần, nhất thời không kiểm soát được mà buột miệng:
- Từ hôn? Cái gì từ hôn? Ai muốn từ hôn, ta liều mạng với hắn!!!
Nói đùa, từ hôn sao? Tiêu gia lúc này có Đấu hoàng toạ trấn, đấu vương không dưới hai bàn tay là một đại thô to cột a! Nạp Lan gia lúc này chỉ có cha hắn Nạp Lan Kiệt một cái đấu vương mà cũng đang bị Lạc Độc cho suy mòn dần.
Nếu không có giao tình giữa cha hắn với Đấu Hoàng lão tổ Tiêu Lâm khi xưa không biết liệu hắn có còn đứng đây được hay không chứ, ở đó mà từ hôn? Hắn không có ngu! Huống hồ con rể hắn Tiêu Viêm cũng là một cái bất thế thiên tài, một năm trước hắn nhưng là một tên 10 tuổi nhất tinh đấu sư. Nhất tinh đấu sư a! Con gái hắn Yên Nhiên lúc 10 tuổi còn chưa được Lục đoạn đấu khí, nói ra thật mất mặt.
Tiêu Viêm, thụ lấy ánh mắt của Lăng Phong lúc này cũng tới quấy phá, một bộ e sợ thiên hạ không đủ loạn:
- Ta. Ta muốn từ hôn a. Nạp Lan thúc thúc, người muốn liều mạng với tiểu thí hài ta sao?
Nạp Lan Túc lúc này không có gì để nói, hướng ánh mắt cầu cứu tới Tiêu Chiến. Tiêu Chiến hắn lúc này cũng đang cố nín cười, nhận thấy bản thân thất thố liền "khụ" một tiếng mà răn dạy hai tên nhi tử:
- Viêm nhi, Phong nhi! Hai ngươi thật là....
Tiêu Viêm le lưỡi, gãi đầu cười trừ:
- Viêm nhi biết lỗi, Nạp Lan thúc thúc người đừng để tâm.
Nạp Lan Túc thấy bậc thang xuống bèn tranh thủ bước xuống:
- Haha, thúc thúc không để tâm, haha!
Lăng Phong lúc này một bộ dáng vẻ muốn bồi tội bước tới giơ ra một chiếc hộp, trong có một viên đan dược:
- Nạp Lan thúc thúc, tiểu Phong biết tội. Hy vọng món quà này sẽ khiến thúc thúc tha thứ.
Nạp Lan Túc nhìn thấy viên đan, không xác định hỏi:
- Tiểu Phong, viên đan này là...
- Nạp Lan thúc, đây là Ngũ phẩm đan dược, Phá Vương đan.
- Phá Vương đan!?? Phá...phá vương đan sao???
Nạp Lan Túc nhất thời choáng váng. Đùa giỡn, Phá vương đan sức dụ hoặc với hắn thật khủng bố, hắn thế mà Đấu Linh đỉnh phong a! Một viên đan này là đủ khiến hắn tiến thêm một bước lên con đường cường giả - đấu vương! Đan dược quý giá như vậy mà Lăng Phong lại sinh sinh đưa tiễn, thật là phá của a!
Cơ mà hắn chưa kịp lên tiếng thì thấy Lăng Phong một mặt thở dài nói:
- Xem ra Nạp Lan thúc không vừa mắt viên đan dược này, là tiểu tử tự bêu xấu. Xin phép mọi người, ta có việc đi trước...
Nói đoạn, Lăng Phong cất lại đan dược mà ôm quyền cáo từ, bước ra đại điện mà để lại một Nạp Lan Túc đang đau lòng muốn chết.
Một bên Tiêu Chiến thầm cười trộm:
- Tiểu tử, làm tốt lắm! Trước khi Tiêu gia ta quật khởi, Nạp Lan gia đều một mặt lạnh nhạt, thậm chí còn tính hủy hôn. Cho bọn họ mất mặt thế này, xứng đáng!
Đáng tiếc Lăng Phong không hề biết suy nghĩ Tiêu Chiến, nếu không hắn phải giơ cái like mà xúc động lên tiếng: Lão cha, chỉ ngươi hiểu ta!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Về phòng, Lăng Phong liệng mình trên giường mà lăn ra ngủ. Trong cơn mê, hắn dường như nghe thấy gì đó...
- Tiêu Phong ca ca, ngươi ngủ rồi sao?
- Hừ, tên hỗn đản này lúc tỉnh đáng ghét kinh được, không ngờ lúc ngủ lại đáng yêu như thế a.
- Thanh Nhi tỷ, ca ca hắn không có đáng ghét!
- Tiểu muội, ngươi nghĩ lại đi, nhớ xem hắn đã làm gì với hai ta?
- Thì...thì ca ca hắn cũng có chút đáng ghét thật...nhưng còn lại đều là tốt! Tốt từ đầu tới chân!
- Aizz, tiểu muội tử ngươi không biết trúng bùa mê thuốc lú gì của hắn mà lại luân lạc tới mức này. Thật là...
- Khúc khích, chẳng lẽ tỷ không trúng? Không biết hôm trước ai vừa ngủ vừa gọi tên Tiêu Phong ca ca a~
- Xú Huân Nhi, muội dám chọc ta! Xem lợi hại của tỷ tỷ đây!
- Aaa, tỷ tỷ tha mạng~
Hai nữ đùa giỡn nhau cho tới mệt nhoài, mỗi người chọn ôm lấy một bên cánh tay Lăng Phong, hôn lấy má hắn chúc ngủ ngon rồi mới cùng nhau chìm vào mộng đẹp....
P.s: Mệt quá a, anh em đọc được nhớ tương tác bình luận mạnh lên để tác có động lực nha, chứ đợt này tác chạy học đại học mệt lắm a~
Mai tác bận nên đăng bù ngày mai nhé~
Hôm nay, trên dưới Tiêu gia tất thảy đều lo chuẩn bị cho sự kiện thường niên lớn nhất vào ngày mai: lễ thành nhân, để từ đó chọn ra những vị thiên tài kiệt xuất nhằm chấn hưng gia tộc!
Tuy nhiên trong số đó không bao gồm Lăng Phong, buổi tối hắn lúc này đang được Huân Nhi kéo đi đại điện do Tiêu Chiến kêu hắn tới. Bước vào đại điện, hắn thấy phụ thân Tiêu Chiến ngồi ở chính giữa đại điện, bên cạnh là ba vị trưởng lão cùng với Tiêu Viêm, đối diện là một vị thúc thúc kỳ lạ. Tiêu Chiến thấy hắn thì cười lớn vài tiếng mà vẫy tới:
- Haha, nhi tử ngươi đến rồi a! Lại đây vi phụ giới thiệu cho ngươi: vị này là Nạp Lan Túc, tộc trưởng Nạp Lan gia và cũng là thông gia sắp tới với Tiêu gia ta!
Tiêu Viêm bên cạnh cũng lên tiếng:
- Phong ca, ngươi đến muộn quá a! Đệ chờ huynh mãi!
Lăng Phong gật nhẹ, quay sang ôm quyền:
- Ngươi tốt, Nạp Lan thúc thúc. Ta tên Tiêu Phong!
Nạp Lan Túc cười hiền hoà, vỗ vai hắn:
- Ngươi tốt, hiền điệt! Hiền điệt vừa nhìn qua đã thấy anh minh thần vũ, tuấn tú bất phàm, quả là hậu sinh khả úy a!
Nạp Lan Túc lời khen cũng không sai, 12 tuổi Lăng Phong hắn thân cao 1m7, cơ thể thon gầy mà hữu lực, khuôn mặt tuấn tú với đôi mày kiếm, mũi thẳng, ánh mắt hữu thần mà tràn đầy chí khí; mặc bạch y hắn quả thực là giấc mơ của phần lớn nữ nhân. Lăng Phong nghe xong sắc mặt vẫn bình thản, không kiêu căng không siểm nịnh đáp:
- Cảm tạ Nạp Lan thúc thúc, từ sau người gọi ta tiểu Phong là được. Không biết hôm nay người tới bái phỏng Tiêu gia có chuyện?
Tiêu Chiến cười haha một tiếng mà tới vỗ vai hắn nói:
- Haha! Phong nhi, hôm nay Nạp Lan gia cũng tới dự buổi lễ thành nhân thường niên, sẵn tiện cũng cùng Vân Vận tông chủ với Yên Nhiên tới bái phỏng. Ai nha, tiếc là ngươi tới muộn nên nàng với Yên Nhiên có việc về trước rồi. Thật đáng tiếc a...
Nạp Lan Túc nâng lên ly rượu bên cạnh, một ly uống hết:
- Tiêu huynh, không giữ chân họ được cũng do lỗi của ta, hôm nay ly này ta bồi tội với Tiêu huynh!
Dứt lời, hắn ném đến Lăng Phong một cái nhìn thưởng thức. Thái độ của Lăng Phong lúc nãy không nghi ngờ gì đã gây thiện cảm rất lớn với hắn.
Tiêu Chiến cười lớn, hào khí đánh ực ly rượu trên tay mà nói:
- Nạp Lan lão đệ nói gì vậy, chuyện này cũng không trách ngươi được a.
Lăng Phong lúc này mới vuốt vuốt ngực trái thở phào:
- Phù! Thế mà ta cứ tưởng Nạp Lan thúc thúc tới từ hôn a! Thật là...
Nạp Lan Túc thất thần, nhất thời không kiểm soát được mà buột miệng:
- Từ hôn? Cái gì từ hôn? Ai muốn từ hôn, ta liều mạng với hắn!!!
Nói đùa, từ hôn sao? Tiêu gia lúc này có Đấu hoàng toạ trấn, đấu vương không dưới hai bàn tay là một đại thô to cột a! Nạp Lan gia lúc này chỉ có cha hắn Nạp Lan Kiệt một cái đấu vương mà cũng đang bị Lạc Độc cho suy mòn dần.
Nếu không có giao tình giữa cha hắn với Đấu Hoàng lão tổ Tiêu Lâm khi xưa không biết liệu hắn có còn đứng đây được hay không chứ, ở đó mà từ hôn? Hắn không có ngu! Huống hồ con rể hắn Tiêu Viêm cũng là một cái bất thế thiên tài, một năm trước hắn nhưng là một tên 10 tuổi nhất tinh đấu sư. Nhất tinh đấu sư a! Con gái hắn Yên Nhiên lúc 10 tuổi còn chưa được Lục đoạn đấu khí, nói ra thật mất mặt.
Tiêu Viêm, thụ lấy ánh mắt của Lăng Phong lúc này cũng tới quấy phá, một bộ e sợ thiên hạ không đủ loạn:
- Ta. Ta muốn từ hôn a. Nạp Lan thúc thúc, người muốn liều mạng với tiểu thí hài ta sao?
Nạp Lan Túc lúc này không có gì để nói, hướng ánh mắt cầu cứu tới Tiêu Chiến. Tiêu Chiến hắn lúc này cũng đang cố nín cười, nhận thấy bản thân thất thố liền "khụ" một tiếng mà răn dạy hai tên nhi tử:
- Viêm nhi, Phong nhi! Hai ngươi thật là....
Tiêu Viêm le lưỡi, gãi đầu cười trừ:
- Viêm nhi biết lỗi, Nạp Lan thúc thúc người đừng để tâm.
Nạp Lan Túc thấy bậc thang xuống bèn tranh thủ bước xuống:
- Haha, thúc thúc không để tâm, haha!
Lăng Phong lúc này một bộ dáng vẻ muốn bồi tội bước tới giơ ra một chiếc hộp, trong có một viên đan dược:
- Nạp Lan thúc thúc, tiểu Phong biết tội. Hy vọng món quà này sẽ khiến thúc thúc tha thứ.
Nạp Lan Túc nhìn thấy viên đan, không xác định hỏi:
- Tiểu Phong, viên đan này là...
- Nạp Lan thúc, đây là Ngũ phẩm đan dược, Phá Vương đan.
- Phá Vương đan!?? Phá...phá vương đan sao???
Nạp Lan Túc nhất thời choáng váng. Đùa giỡn, Phá vương đan sức dụ hoặc với hắn thật khủng bố, hắn thế mà Đấu Linh đỉnh phong a! Một viên đan này là đủ khiến hắn tiến thêm một bước lên con đường cường giả - đấu vương! Đan dược quý giá như vậy mà Lăng Phong lại sinh sinh đưa tiễn, thật là phá của a!
Cơ mà hắn chưa kịp lên tiếng thì thấy Lăng Phong một mặt thở dài nói:
- Xem ra Nạp Lan thúc không vừa mắt viên đan dược này, là tiểu tử tự bêu xấu. Xin phép mọi người, ta có việc đi trước...
Nói đoạn, Lăng Phong cất lại đan dược mà ôm quyền cáo từ, bước ra đại điện mà để lại một Nạp Lan Túc đang đau lòng muốn chết.
Một bên Tiêu Chiến thầm cười trộm:
- Tiểu tử, làm tốt lắm! Trước khi Tiêu gia ta quật khởi, Nạp Lan gia đều một mặt lạnh nhạt, thậm chí còn tính hủy hôn. Cho bọn họ mất mặt thế này, xứng đáng!
Đáng tiếc Lăng Phong không hề biết suy nghĩ Tiêu Chiến, nếu không hắn phải giơ cái like mà xúc động lên tiếng: Lão cha, chỉ ngươi hiểu ta!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Về phòng, Lăng Phong liệng mình trên giường mà lăn ra ngủ. Trong cơn mê, hắn dường như nghe thấy gì đó...
- Tiêu Phong ca ca, ngươi ngủ rồi sao?
- Hừ, tên hỗn đản này lúc tỉnh đáng ghét kinh được, không ngờ lúc ngủ lại đáng yêu như thế a.
- Thanh Nhi tỷ, ca ca hắn không có đáng ghét!
- Tiểu muội, ngươi nghĩ lại đi, nhớ xem hắn đã làm gì với hai ta?
- Thì...thì ca ca hắn cũng có chút đáng ghét thật...nhưng còn lại đều là tốt! Tốt từ đầu tới chân!
- Aizz, tiểu muội tử ngươi không biết trúng bùa mê thuốc lú gì của hắn mà lại luân lạc tới mức này. Thật là...
- Khúc khích, chẳng lẽ tỷ không trúng? Không biết hôm trước ai vừa ngủ vừa gọi tên Tiêu Phong ca ca a~
- Xú Huân Nhi, muội dám chọc ta! Xem lợi hại của tỷ tỷ đây!
- Aaa, tỷ tỷ tha mạng~
Hai nữ đùa giỡn nhau cho tới mệt nhoài, mỗi người chọn ôm lấy một bên cánh tay Lăng Phong, hôn lấy má hắn chúc ngủ ngon rồi mới cùng nhau chìm vào mộng đẹp....
P.s: Mệt quá a, anh em đọc được nhớ tương tác bình luận mạnh lên để tác có động lực nha, chứ đợt này tác chạy học đại học mệt lắm a~