Lục Thiên Hệ Thống
Chương 11 : Lễ thành nhân! Huynh đệ truyền kỳ!
Ngày đăng: 03:20 08/08/20
Chap 11
- Ta, Tiêu Chiến, tuyên bố Lễ thành nhân chính thức bắt đầu!
Lễ thành nhân cuối cùng cũng khai mạc trước sự nôn nóng của hàng vạn tộc nhân. Bởi ảnh hưởng từ Dược Thanh Nhi, tiêu chuẩn vốn từ 16 tuổi thất đoạn đấu khí được chỉnh thành 12 tuổi đấu giả khiến đám khách mời từ gia tộc khác nghe mà khiếp vía! Gia tộc bọn hắn trăm năm có một thiên tài 13 tuổi đấu giả đã tốt lắm rồi, vào đây thậm chí còn không qua nổi vòng gửi xe. Ngồi ở trên đài khách quý Nhã Phi lúc này quay sang hướng Tiêu Chiến, mở miệng thơm nói:
- Tiêu Chiến tộc trưởng, Nhã Phi thấy Tiêu gia quả thực là thật nhiều thiên tài, không lo trăm năm cơ nghiệp a! Nếu được, hy vọng người có thể chiếu cố cho Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đôi chút!
Tiêu Chiến một phen phổng mũi cười ha hả:
- Dễ nói, dễ nói! Nhã Phi tiểu thư, nếu không ngại thì lần sau gọi ta Tiêu bá phụ tốt, haha!
Làm tộc trưởng Tiêu gia mấy chục năm, Tiêu Chiến sao không là một lão hồ ly? Đã sớm xác định mỹ nữ trước mặt là con dâu nhà mình rồi a! Bằng không, sàn đấu giá Mễ Đặc Nhĩ tại Ô Thản Thành sao còn tồn tại? Sớm bị Tiêu gia đập đi rồi.
Nhã Phi trông điệu bộ Tiêu Chiến, thông minh như nàng làm sao không biết chuyện gì được? Thế là đỏ tới mang tai nàng đành cười khẽ chữa ngượng, nhỏ giọng đáp:
- Tiêu, Tiêu bá phụ tốt! Vậy mong người đừng gọi ta tiểu thư làm gì, Nhã Phi thôi là tốt nga.
Tiêu Chiến nhìn nàng cười, đầy thâm ý nói:
- Haha, gọi Nhã Phi tốt a! Nhã Phi, Tiêu bá phụ thực mong ngươi thành người nhà ta a, haha!
Nhã Phi nghe được liền đỏ hết mặt mày, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống cho bớt ngượng...
Ở bên dưới khán đài, một bên đài trắc thí Lăng Phong nhìn về phía đài khách quý mà lặng lẽ giơ lên ngón tay cái. Lão cha, ngươi tốt hỗ trợ a! Phong nhi tuyệt không làm ngươi thất vọng! Một bên Tiêu Viêm cũng trông thấy mà hướng hắn giơ lên ngón tay cái, một mặt hâm mộ:
- Ca, ngươi thực trâu a! Thanh Nhi tỷ tỷ, Huân Nhi bị huynh câu dẫn đã đành, giờ tới Nhã Phi tiểu thư cũng không thoát khỏi ma trảo a! Ta phục, thật phục...
Huân Nhi bên cạnh nghe thấy chợt đỏ mặt, hướng Tiêu Viêm ngực mà phấn quyền tung lia lịa
- Tiêu Viêm ca ca, chán ghét chết rồi! Ai bị Phong ca câu dẫn chứ...
Tiêu Viêm một bộ lợn chết không sợ nước sôi mà tiếp tục:
- Hắc, thế tối qua ai ngủ cùng giường với Tam ca ấy nhỉ? Sáng ta chạy qua gọi ăn sáng còn quấn chăn không dám gặp ta chứ, hắc hắc!
Dứt lời, hắn cảm thấy một tia thất lạc, nhưng sau đó liền biến mất mà toàn bộ chuyển hoá thành chúc phúc.
Huân Nhi mặt càng đỏ lợi hại, bỗng dưng nghĩ ra điều gì mà chỉ sau lưng Tiêu Viêm hô:
- A, Tiêu Ngọc biểu tỷ! Bên này, bên này!
Tiêu Viêm tức thì ánh mắt phát quang, mặt cười tươi mà cực tốc xoay về sau lưng để rồi phải quay lại lườm Huân Nhi một cái:
- Huân Nhi, muội lừa ta!
Cô nàng một mặt ngây thơ vô số tội, le lưỡi:
- Ai biểu huynh nãy chọc ta? Coi như hoà đi~
Tiêu Viêm nhìn cái biểu cảm muốn ăn đòn của nàng, nhất thời không nhịn được mà hai tay kéo căng hai bên má...
- Ao! ...Au á, Nhiêu Nhiên nha nha nhầu nhuông nha~~~
(Á! Đau quá, Tiêu Viêm ca ca cầu buông tha~)
Đứng bên cạnh hai người Lăng Phong lúc này cũng không nhịn được tiến tới véo má Huân Nhi, hai huynh đệ song kiếm hợp bích khiến Huân Nhi liên tục xin tha. Mãi tới lúc Tiêu Mị lên đài cô nàng mới thoát nạn, hai tay xoa má mà ủy khuất nhìn huynh đệ Tiêu Viêm.
- Tiêu Mị, 10 tuổi! Lục tinh đấu giả!
Tiêu Mị trên đài nhìn xuống, thấy Tiêu Viêm liền nhoẻn cười khiến hắn thiếu chút đơ thành tượng đá, miệng lẩm bẩm "Mị nhi đẹp quá a..."
Lăng Phong một bên che mặt, thở dài:
- Không có tiền đồ! Hàng này có đúng Viêm Đế Tiêu Viêm không vậy???
Huân Nhi như nghe được thứ gì liền bám lấy hắn mà hỏi:
- Tiêu Phong ca ca, ngươi mới nói cái gì vậy?
Lăng Phong không nói xoa đầu nàng, một bên đánh trống lảng:
- Không có chi. À, hình như tới lượt ngươi rồi kìa?
Huân Nhi biết Lăng Phong muốn giấu nên cũng không nói gì, một mặt tươi cười bước lên đài. Tức thì, viên trắc thạch sáng lên:
- Tiêu Huân Nhi, 10 tuổi. Cửu tinh đấu giả!
Trên khán đài, trừ Tiêu gia tộc nhân ra thì chúng khách mời đều không biết từ khi nào há hốc mồm ra, trong đầu hàng vạn cái ngoạ tào. Nạp Lan Yên Nhiên nổi danh thiên tài đệ tử Vân Lam Tông tông chủ - Vân Vận nay 13 tuổi cũng mới Đấu giả Bát Tinh chứ? Đó là do Vân Lam Tông toàn lực bồi dưỡng, còn nhân gia đây? Nếu so sánh tới Yên Nhiên quả là một cái phế vật!
Trắc thí hoàn tất, Huân Nhi quay xuống như muốn coi vẻ thất thố của hai vị ca ca nhưng ngay lập tức, mặt nàng tối sầm. Chỉ thấy Tiêu Phong huynh đệ hai người sắc mặt bình thản, nhất là Lăng Phong, ánh nhìn về phía Huân Nhi ẩn ẩn có chút thất vọng khiến nàng hận không thể cắn chết vị ca ca trước mặt.
Nàng tay nhỏ đấm Lăng Phong bùm bụp, ủy khuất nói:
- Tiêu Phong ca, ngươi thật đáng ghét a! Chỉ biết khi dễ Huân Nhi...
Lăng Phong bất đắc dĩ xoa nhẹ đầu nàng an ủi, chợt quay ra đẩy vai Tiêu Viêm:
- Tiểu Viêm tử, tới ngươi rồi kìa! Cho ta thấy một năm nay ngươi có sống uổng phí không, đệ đệ!
- Không cần khích ta, ca ca! Đợi đó, xem ta có hù chết ngươi không? Còn Mị nhi, Huân Nhi hai nàng nhớ cổ vũ cho Tiêu Viêm ca ca a!
Tiêu Mị chợt đỏ mặt, gật gật nhẹ đầu. Huân Nhi thì trực tiếp vất bỏ phẩm giá nữ nhi mà đá vào mông Tiêu Viêm hắn. Cơ bản là bảy năm sống chung với nhau, Lăng Phong huynh đệ đều là Xuyên việt giả nên Huân Nhi dần dần học xấu, chuyển biến như nữ nhân thời hiện đại. Đương nhiên Tiêu Viêm chỉ coi nàng là tiểu muội muội thôi nên cũng không có ý gì, bất giác coi nàng như nữ sinh bạn học thời xưa:
- Hừ hừ, nãy ngươi cũng đồng loã với Tiêu Phong ca ca tới khi dễ Huân Nhi, giờ đòi ta cổ vũ ư? Có ma á!
Tiêu Viêm bĩu môi, xoa xoa cái mông mà lết tới trắc thí đài. Một tiếng vang lên chấn động toàn trường!
- Tiêu Viêm, 11 tuổi. Nhất tinh đại đấu sư!
Hít!!! Ngoạ tào! Yêu nghiệt a!? Trên khán đài người không hẹn mà cùng nghĩ tới. Thiên tài thế này, Nạp Lan Yên Nhiên căn bản không xứng a!
Tiêu Chiến trên đài một tay chấn vỡ ly trà, liên tục cuồng tiếu:
- Haha! Viêm nhi, ngươi quả thực làm phụ thân ta nở mày nở mặt a! Còn Phong nhi nữa, không biết ngươi sẽ như thế nào a!
Huân Nhi lấy tay che lại bộ dạng kinh ngạc khuôn mặt, chợt quay sang Tiêu Viêm bởi lẽ đấu khí ba động trong người hắn trước giờ vẫn là tam tinh đấu sư a! Sao giờ lại nhảy qua Đại đấu sư? Lăng Phong một bên cười cười, nói nhảm, hàng tinh phẩm chuyên ẩn giấu tu vi của lão tử há chỉ một tiểu cô nương, một lão đấu hoàng nhìn thấu? Đấu tôn thì may ra!
Đạo cụ ẩn giấu tu vi hắn đưa cho Tiêu Viêm từ lâu chính vì ngày này, ngày mà bắt đầu truyền kỳ của Tiêu Phong huynh đệ! Lăng Phong bước dần tới trắc thí đài, trên đường giao với Tiêu Viêm, hai huynh đệ đi qua nhau mà ăn ý đập tay cái bốp!
- Phong ca, ta muốn thấy một truyền kỳ!
- Tiểu Viêm tử, huynh đệ ta sẽ vượt qua truyền kỳ!
Nói đoạn, Lăng Phong bước lên đài, một tay truyền đấu khí tới trắc thí thạch. Một khắc sau đó, toàn trường chết sững! Tiêu Chiến cuồng tiếu không ngớt, Nhã Phi, Huân Nhi đều chết lặng!
- Tiêu Phong, 12 tuổi. Nhất tinh đấu linh!
........
P.s: tác nay bạo nốt chương để nghỉ dưỡng hai ngày lấy ý tưởng. Bộ truyện này sẽ có khá nhiều tình tiết romcom nên anh em cứ chuẩn bị tinh thần. Hứa chương sau sẽ có thịt!
...btw anh em thấy nhớ tương tác mạnh cho tác nha! Chạy deadline mệt lắm aaaaaa😭
- Ta, Tiêu Chiến, tuyên bố Lễ thành nhân chính thức bắt đầu!
Lễ thành nhân cuối cùng cũng khai mạc trước sự nôn nóng của hàng vạn tộc nhân. Bởi ảnh hưởng từ Dược Thanh Nhi, tiêu chuẩn vốn từ 16 tuổi thất đoạn đấu khí được chỉnh thành 12 tuổi đấu giả khiến đám khách mời từ gia tộc khác nghe mà khiếp vía! Gia tộc bọn hắn trăm năm có một thiên tài 13 tuổi đấu giả đã tốt lắm rồi, vào đây thậm chí còn không qua nổi vòng gửi xe. Ngồi ở trên đài khách quý Nhã Phi lúc này quay sang hướng Tiêu Chiến, mở miệng thơm nói:
- Tiêu Chiến tộc trưởng, Nhã Phi thấy Tiêu gia quả thực là thật nhiều thiên tài, không lo trăm năm cơ nghiệp a! Nếu được, hy vọng người có thể chiếu cố cho Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đôi chút!
Tiêu Chiến một phen phổng mũi cười ha hả:
- Dễ nói, dễ nói! Nhã Phi tiểu thư, nếu không ngại thì lần sau gọi ta Tiêu bá phụ tốt, haha!
Làm tộc trưởng Tiêu gia mấy chục năm, Tiêu Chiến sao không là một lão hồ ly? Đã sớm xác định mỹ nữ trước mặt là con dâu nhà mình rồi a! Bằng không, sàn đấu giá Mễ Đặc Nhĩ tại Ô Thản Thành sao còn tồn tại? Sớm bị Tiêu gia đập đi rồi.
Nhã Phi trông điệu bộ Tiêu Chiến, thông minh như nàng làm sao không biết chuyện gì được? Thế là đỏ tới mang tai nàng đành cười khẽ chữa ngượng, nhỏ giọng đáp:
- Tiêu, Tiêu bá phụ tốt! Vậy mong người đừng gọi ta tiểu thư làm gì, Nhã Phi thôi là tốt nga.
Tiêu Chiến nhìn nàng cười, đầy thâm ý nói:
- Haha, gọi Nhã Phi tốt a! Nhã Phi, Tiêu bá phụ thực mong ngươi thành người nhà ta a, haha!
Nhã Phi nghe được liền đỏ hết mặt mày, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống cho bớt ngượng...
Ở bên dưới khán đài, một bên đài trắc thí Lăng Phong nhìn về phía đài khách quý mà lặng lẽ giơ lên ngón tay cái. Lão cha, ngươi tốt hỗ trợ a! Phong nhi tuyệt không làm ngươi thất vọng! Một bên Tiêu Viêm cũng trông thấy mà hướng hắn giơ lên ngón tay cái, một mặt hâm mộ:
- Ca, ngươi thực trâu a! Thanh Nhi tỷ tỷ, Huân Nhi bị huynh câu dẫn đã đành, giờ tới Nhã Phi tiểu thư cũng không thoát khỏi ma trảo a! Ta phục, thật phục...
Huân Nhi bên cạnh nghe thấy chợt đỏ mặt, hướng Tiêu Viêm ngực mà phấn quyền tung lia lịa
- Tiêu Viêm ca ca, chán ghét chết rồi! Ai bị Phong ca câu dẫn chứ...
Tiêu Viêm một bộ lợn chết không sợ nước sôi mà tiếp tục:
- Hắc, thế tối qua ai ngủ cùng giường với Tam ca ấy nhỉ? Sáng ta chạy qua gọi ăn sáng còn quấn chăn không dám gặp ta chứ, hắc hắc!
Dứt lời, hắn cảm thấy một tia thất lạc, nhưng sau đó liền biến mất mà toàn bộ chuyển hoá thành chúc phúc.
Huân Nhi mặt càng đỏ lợi hại, bỗng dưng nghĩ ra điều gì mà chỉ sau lưng Tiêu Viêm hô:
- A, Tiêu Ngọc biểu tỷ! Bên này, bên này!
Tiêu Viêm tức thì ánh mắt phát quang, mặt cười tươi mà cực tốc xoay về sau lưng để rồi phải quay lại lườm Huân Nhi một cái:
- Huân Nhi, muội lừa ta!
Cô nàng một mặt ngây thơ vô số tội, le lưỡi:
- Ai biểu huynh nãy chọc ta? Coi như hoà đi~
Tiêu Viêm nhìn cái biểu cảm muốn ăn đòn của nàng, nhất thời không nhịn được mà hai tay kéo căng hai bên má...
- Ao! ...Au á, Nhiêu Nhiên nha nha nhầu nhuông nha~~~
(Á! Đau quá, Tiêu Viêm ca ca cầu buông tha~)
Đứng bên cạnh hai người Lăng Phong lúc này cũng không nhịn được tiến tới véo má Huân Nhi, hai huynh đệ song kiếm hợp bích khiến Huân Nhi liên tục xin tha. Mãi tới lúc Tiêu Mị lên đài cô nàng mới thoát nạn, hai tay xoa má mà ủy khuất nhìn huynh đệ Tiêu Viêm.
- Tiêu Mị, 10 tuổi! Lục tinh đấu giả!
Tiêu Mị trên đài nhìn xuống, thấy Tiêu Viêm liền nhoẻn cười khiến hắn thiếu chút đơ thành tượng đá, miệng lẩm bẩm "Mị nhi đẹp quá a..."
Lăng Phong một bên che mặt, thở dài:
- Không có tiền đồ! Hàng này có đúng Viêm Đế Tiêu Viêm không vậy???
Huân Nhi như nghe được thứ gì liền bám lấy hắn mà hỏi:
- Tiêu Phong ca ca, ngươi mới nói cái gì vậy?
Lăng Phong không nói xoa đầu nàng, một bên đánh trống lảng:
- Không có chi. À, hình như tới lượt ngươi rồi kìa?
Huân Nhi biết Lăng Phong muốn giấu nên cũng không nói gì, một mặt tươi cười bước lên đài. Tức thì, viên trắc thạch sáng lên:
- Tiêu Huân Nhi, 10 tuổi. Cửu tinh đấu giả!
Trên khán đài, trừ Tiêu gia tộc nhân ra thì chúng khách mời đều không biết từ khi nào há hốc mồm ra, trong đầu hàng vạn cái ngoạ tào. Nạp Lan Yên Nhiên nổi danh thiên tài đệ tử Vân Lam Tông tông chủ - Vân Vận nay 13 tuổi cũng mới Đấu giả Bát Tinh chứ? Đó là do Vân Lam Tông toàn lực bồi dưỡng, còn nhân gia đây? Nếu so sánh tới Yên Nhiên quả là một cái phế vật!
Trắc thí hoàn tất, Huân Nhi quay xuống như muốn coi vẻ thất thố của hai vị ca ca nhưng ngay lập tức, mặt nàng tối sầm. Chỉ thấy Tiêu Phong huynh đệ hai người sắc mặt bình thản, nhất là Lăng Phong, ánh nhìn về phía Huân Nhi ẩn ẩn có chút thất vọng khiến nàng hận không thể cắn chết vị ca ca trước mặt.
Nàng tay nhỏ đấm Lăng Phong bùm bụp, ủy khuất nói:
- Tiêu Phong ca, ngươi thật đáng ghét a! Chỉ biết khi dễ Huân Nhi...
Lăng Phong bất đắc dĩ xoa nhẹ đầu nàng an ủi, chợt quay ra đẩy vai Tiêu Viêm:
- Tiểu Viêm tử, tới ngươi rồi kìa! Cho ta thấy một năm nay ngươi có sống uổng phí không, đệ đệ!
- Không cần khích ta, ca ca! Đợi đó, xem ta có hù chết ngươi không? Còn Mị nhi, Huân Nhi hai nàng nhớ cổ vũ cho Tiêu Viêm ca ca a!
Tiêu Mị chợt đỏ mặt, gật gật nhẹ đầu. Huân Nhi thì trực tiếp vất bỏ phẩm giá nữ nhi mà đá vào mông Tiêu Viêm hắn. Cơ bản là bảy năm sống chung với nhau, Lăng Phong huynh đệ đều là Xuyên việt giả nên Huân Nhi dần dần học xấu, chuyển biến như nữ nhân thời hiện đại. Đương nhiên Tiêu Viêm chỉ coi nàng là tiểu muội muội thôi nên cũng không có ý gì, bất giác coi nàng như nữ sinh bạn học thời xưa:
- Hừ hừ, nãy ngươi cũng đồng loã với Tiêu Phong ca ca tới khi dễ Huân Nhi, giờ đòi ta cổ vũ ư? Có ma á!
Tiêu Viêm bĩu môi, xoa xoa cái mông mà lết tới trắc thí đài. Một tiếng vang lên chấn động toàn trường!
- Tiêu Viêm, 11 tuổi. Nhất tinh đại đấu sư!
Hít!!! Ngoạ tào! Yêu nghiệt a!? Trên khán đài người không hẹn mà cùng nghĩ tới. Thiên tài thế này, Nạp Lan Yên Nhiên căn bản không xứng a!
Tiêu Chiến trên đài một tay chấn vỡ ly trà, liên tục cuồng tiếu:
- Haha! Viêm nhi, ngươi quả thực làm phụ thân ta nở mày nở mặt a! Còn Phong nhi nữa, không biết ngươi sẽ như thế nào a!
Huân Nhi lấy tay che lại bộ dạng kinh ngạc khuôn mặt, chợt quay sang Tiêu Viêm bởi lẽ đấu khí ba động trong người hắn trước giờ vẫn là tam tinh đấu sư a! Sao giờ lại nhảy qua Đại đấu sư? Lăng Phong một bên cười cười, nói nhảm, hàng tinh phẩm chuyên ẩn giấu tu vi của lão tử há chỉ một tiểu cô nương, một lão đấu hoàng nhìn thấu? Đấu tôn thì may ra!
Đạo cụ ẩn giấu tu vi hắn đưa cho Tiêu Viêm từ lâu chính vì ngày này, ngày mà bắt đầu truyền kỳ của Tiêu Phong huynh đệ! Lăng Phong bước dần tới trắc thí đài, trên đường giao với Tiêu Viêm, hai huynh đệ đi qua nhau mà ăn ý đập tay cái bốp!
- Phong ca, ta muốn thấy một truyền kỳ!
- Tiểu Viêm tử, huynh đệ ta sẽ vượt qua truyền kỳ!
Nói đoạn, Lăng Phong bước lên đài, một tay truyền đấu khí tới trắc thí thạch. Một khắc sau đó, toàn trường chết sững! Tiêu Chiến cuồng tiếu không ngớt, Nhã Phi, Huân Nhi đều chết lặng!
- Tiêu Phong, 12 tuổi. Nhất tinh đấu linh!
........
P.s: tác nay bạo nốt chương để nghỉ dưỡng hai ngày lấy ý tưởng. Bộ truyện này sẽ có khá nhiều tình tiết romcom nên anh em cứ chuẩn bị tinh thần. Hứa chương sau sẽ có thịt!
...btw anh em thấy nhớ tương tác mạnh cho tác nha! Chạy deadline mệt lắm aaaaaa😭