Lục Thiên Hệ Thống

Chương 21 : Tới Hắc Nham thành, Ngũ phẩm Luyện Dược Sư!

Ngày đăng: 03:20 08/08/20

Chap 21
Tác đây! Nay ngồi tế lên đồng chí Luanluan138 cái, cảm ơn bác vì đống "idea"😂
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại Hắc Nham thành, một bóng người đang bước hướng Luyện dược sư Công hội mà đi, mỗi bước một cái thở dài:
- Haiz...biết thế mạnh mẽ giữ các nàng ở lại. Giờ Lăng Phong ta cô đơn bóng chiếc, thật thảm quá a!
Người đó chính là Lăng Phong, lúc này hắn đang hướng tới Luyện dược sư Công hội mà lấy tạm cái Tứ Ngũ phẩm luyện dược sư gì đó để tiện đi đường, mỗi bước một thở dài mà nhớ tới mấy cái dung mạo thiên tiên thê tử của mình. Nhắc tới chuyện này phải kể tới vài ngày trước...
- Vận Nhi, ngươi về Vân Lam tông ta còn hiểu được chứ Tiên Nhi, ngươi đi Xuất Vân đế quốc làm gì?
Tiên Nhi le lưỡi nhỏ tinh nghịch nói:
- Ngươi không cao hứng sao? Tỷ muội bọn ta đi hết cả, ai đó mới dễ kiếm thêm tỷ muội nữa a~
Vân Vận một bên cười hưởng ứng:
- Tiên Nhi muội nói đúng đó. Tướng công, ngươi có phúc mà cũng không biết hưởng a!
Lăng Phong một mặt cả giận, nhào lên đẩy ngã hai nàng xuống giường, cười lạnh nói:
- Hắc! Hai người các ngươi dám liên hiệp áp bức phu quân ta? Tốt a, để hôm nay vi phu chấn chỉnh một hồi phu cương, cho các ngươi nếm mùi gia pháp hầu hạ!
- A, đừng mà~
- Tướng công, chán ghét chết a~
Nhất long song phượng chi chiến diễn ra, căn phòng liền tràn ngập xuân sắc. Vài canh giờ sau, thắng bại đã rõ với sự áp đảo của Cuồng Long, khiến Song Phương tỷ muội không thể động nổi một ngón tay...
Sáng hôm sau, Vân Vận hai nữ mới tỉnh lại, lúc này Tiên Nhi mới bám lấy tay hắn, nhu tình nói:
- Tướng công, với sự giúp đỡ của ngươi ta cũng đã lên Đấu vương rồi, qua Xuất Vân cũng có lực bảo vệ a. Tướng công, ta không muốn làm cái bình bông mặc ngươi bảo vệ, ta muốn sánh vai đồng hành với ngươi a! Vậy nên...tướng công, để Tiên Nhi đi a...
Lăng Phong trầm mặc, sau dưới sức ép của nàng đành chấp nhận rồi lên hệ thống càn quét item hộ mệnh các kiểu đưa nàng. Nói nhảm, chuyện như thế này hắn sao dám qua loa? Vớ vẩn lại bồi mạng Tiên Nhi, hắn sao chịu nổi? Thế là giữ lại dặn dò "sơ sơ" nàng vài ngày, tới khi Tiên Nhi khó chịu mới rời đi...
Quay về với thực tại, lúc này Lăng Phong đã tới trước cửa Công hội, chỉ thấy trước mặt là cái biệt viện khổng lồ, cánh cổng cao ngất ghi năm chữ "Luyện Dược Sư Công Hội" được hai gã Đấu sư canh gác.
Xuất ra một đốm nhỏ Thiên Chiếu chi Hoả để quá quan, hắn được hướng dẫn tới một cái bàn đăng kí, nơi một thiếu nữ tầm 20 đang trực sẵn. Thấy có người đi tới, thiếu nữ đứng lên chào hỏi:
- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi muốn đăng ký đi thi Luyện dược học đồ? Hay Nhất phẩm luyện dược sư đây?
Lăng Phong khẽ nhíu mày, hiển nhiên không thích bị kêu tiểu huynh đệ là mấy, trong lòng gào thét: "Tiểu huynh đệ cái búa, lão tử rõ ràng là đại!!!". Thở dài một tiếng, hắn mở miệng:
- Vị tỷ tỷ này, ít nhất cũng cho ta tờ đơn đăng ký đã chứ?
Thiếu nữ kia gãi đầu, bèn đưa cho hắn một tờ đơn. Hắn lúc này lấy ra cái bút, tỉ mỉ viết lên:
- Tên Lăng Phong, Niên linh 13 tuổi, Xuất thân Ô Thản thành Tiêu gia, Gia sư...để xem, Dược tiên tử đi.
Thiếu nữ cười mỉm rồi nhận lấy tờ đơn để rồi phải hết hồn. Chỉ thấy nàng lấy tay che đi miệng nhỏ còn đang há hết cỡ, sau đó nhìn thiếu niên trước mặt như nhìn quái vật mà hỏi:
- Tiểu huynh đệ...không, Lăng Phong thiếu gia, người là Tiêu gia Tam thiếu, vị thiên tài tuyệt thế 12 tuổi Đấu linh đó???
Không trách nàng thất thố thế được, bởi lẽ danh tiếng của hắn đã lan truyền tới khắp Gia Mã đế quốc, thậm chí nếu Hoàng thất không kịp phong toả thông tin thì chắc giờ hắn đang trên bảng truy sát của Xuất Vân, Mộ Lan đế quốc các chủng loại. 12 tuổi Đấu linh, Đấu khí đại lục ai dám tranh phong? Không thấy tuyệt phẩm huyết mạch Cổ Huân Nhi bây giờ mới chỉ Đấu Sư thôi sao? Lăng Phong cười xoà, phất phất tay nói:
- Thiên tài không dám nhận, cơ mà Ô Thản thành Tiêu gia, Lăng Phong thì ta xin nhận. Tỷ tỷ, phiền ngươi cho ta thi sát hạch Luyện dược sư.
Thiếu nữ gật đầu như mổ thóc, chợt hỏi:
- Phong thiếu, gọi ta Tiểu Lan là được. Xin hỏi ngươi muốn thi mấy phẩm luyện dược sư?
Lăng Phong một tay vuốt vuốt cằm, một lúc sau mới trả lời:
- ....Có lẽ là ngũ phẩm đi...
- Xin lỗi, Phong thiếu ngươi nói...ngũ phẩm?
- Ân, không được sao?
- Xin hỏi, người từng có dự thi trước đây?
- Ách, không có...
- Vậy xin lỗi, Phong thiếu ngươi phải thi khảo hạch từ nhất phẩm rồi tăng tiến dần. Đây là quy định, mong người thông cảm...
- Không sao. Vậy hãy an bài cho ta khảo hạch từ Nhất phẩm tới Ngũ phẩm.
- Vâng. Mời người cầm lấy lệnh bài này, một lúc nữa sẽ có người đưa tới phòng khảo hạch.
Cầm lấy lệnh bài, Lăng Phong huýt sáo bước tới khu khảo hạch.
Vài canh giờ sau...
- Phong thiếu, đây là Ngũ phẩm đan phương - Đấu Linh đan, mời người bắt đầu luyện đan...
Lăng Phong lúc này đang dự khảo hạch Ngũ phẩm luyện dược sư, đang chuẩn bị luyện đan hắn bị bốn cặp mắt nhìn chằm chằm như muốn soi lấy từng sợi lông măng trên tay hắn.
Chủ nhân của bốn cặp mắt không ai khác ngoài Phất Lan Đức, Áo Thác với hai đồ đệ Tuyết Mị, Lâm Phỉ; lúc này bốn người họ như ngừng thở mà quan sát, mong có thể học hỏi gì đó từ thiếu niên trước mắt.
Chỉ thấy Lăng Phong hai mắt dần biến đỏ, một loại đồ án kỳ lạ hiện lên, hai vòng câu ngọc một to một nhỏ cấp tốc xoay vòng, từ đó một đốm hắc hoả hiện ra từ hư không kết thành lô đỉnh mà bị hắn liên tục ném dược liệu vào.
Bởi bị người quan sát, hắn đành sử dụng Thiên Chiếu chi hoả luyện đan thay vì dùng âm dương ngũ hành như cũ, cơ mà với [Gia cụ thổ mệnh] từ đôi Mangekyou mà hắn dễ dàng điều khiển Thiên Chiếu luyện hoá dược liệu, tay liên tục kết thủ ấn.
Vài chục phút sau, một viên đan dược ra lò. Phất Lan Đức hiếu kỳ xin nhận lấy đan dược quan sát, chợt lão há mồm! Vì sao ư? Vì cái lớp màng mỏng bao quanh đan dược chứ sao? Nó là Đan y, đan y a! Có đan y, đan dược có thể để ngàn năm cũng không hỏng! Và thiếu niên trước mắt đã luyện tới ba lần đan y, hai lần đan vân, thật là một đầu yêu nghiệt a!
Chợt lão liếc sang Áo Thác, hai người không hẹn mà cùng quỳ xuống trước mặt Lăng Phong, mở miệng cầu xin:
- Phong thiếu, mong người bán lại viên Đan y Đấu Linh đan này cho bọn ta, chúng ta nguyện đưa ra tất cả gia sản!
Đùa giỡn, viên đan trước mắt có thể là con đường dẫn lối bọn hắn đến với Ngũ phẩm, thậm chí Lục phẩm, kẹt ở Tứ phẩm mấy chục năm Áo Thác hai người sao dám bỏ lỡ? Tuyết Mị Lâm Phỉ hai người thấy vậy cũng quỳ xuống cầu xin khiến Lăng Phong cố mãi mới đỡ dậy được, đáp ứng nói:
- Được, phiền các vị thanh toán bằng dược liệu từ Tam, Tứ phẩm trở lên rồi gửi tới Tứ Thiếu gia Tiêu Viêm kèm ba lá thư này. Giờ có thể cho ta nhận huy chương với áo khoác được chứ?
Áo Thác hai người thấy thế xúc động không ngừng mà cảm ơn rối rít, đưa tiễn áo khoác với huy chương xong không hẹn mà cùng lao tới mật thất gần nhất bế quan nghiên cứu đan dược. Còn Tuyết Mị, Lam Phỉ hai nữ thì níu lấy Lăng Phong, cầu xin hắn chỉ điểm vài đường, hại hắn tới hai tuần sau mới bắt đầu đi tới Tháp Qua Nhĩ sa mạc được. Ngồi ở trên Nhất cấp Hậu Dực Điểu vì thoải mái hắn nhìn về hướng Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc, xúc động hét lớn:
- Tháp Qua Nhĩ sa mạc, Mỹ Đỗ Toa, Thanh Lân ta tới đây! Còn hai vị ca ca nữa, các ngươi đều phải sống khoẻ a!!!
Tháp Qua Nhĩ sa mạc vốn bình yên này, sau khi thiếu niên đến có khi sẽ trải qua một hồi phong ba....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cùng lúc đó, tại Tiêu gia:
- Ca, ta sẽ không phụ lòng huynh!
Nắm chặt lấy tay Tiêu Viêm thề với lòng mình nói, hai mắt ươn ướt đọc lấy lá thư Tam ca hắn gửi cho, cùng với một đống dược liệu cho hắn luyện tập luyện dược đạo và nhất là hai vị hôn thê - Tuyết Mị và Lâm Phỉ đang nắm lấy tay hắn. Đọc tới dòng cuối cùng, hắn không chịu nổi mà bật khóc:
- Tiểu Viêm tử, giữ gìn sức khoẻ. Ca chỉ có ngươi làm đệ đệ a....
Thanh Nhi với Huân Nhi hai nữ cũng nhận được bức thư, hai người đọc xong liền ôm nhau khóc rống, thầm gọi lấy tên thiếu niên tà dị, hỗn đản mà cuồng ngạo lấy đi tâm các nàng...