Lục Thiên Hệ Thống

Chương 30 : Thiên Ma Hoả Ấn, chuẩn bị về Tiêu gia!

Ngày đăng: 03:21 08/08/20

Chap 30:
- Thiên Ma Hoả Ấn - Thiên Cương ấn cần tứ cái loại hoả, ta giờ mới có ba cái a, chắc cũng nên về Tiêu gia một chuyến là vừa. Còn ngươi sao, Tiểu Viêm tử? Có hứng thú về một chuyến?
Đang ngồi luyện Ngũ Luân ly hoả pháp Lăng Phong có chút thở dài, điều khiển một đầu Long hình hoả diễm tới quấy rối Tiêu Viêm bên cạnh. Ngũ Luân ly hoả pháp, vốn là địa giai đấu kỹ nhờ sự tài trợ "tình nguyện" từ Linh Nhi mà đã đạt tới Thiên cấp, chuyển thành Thiên Ma Hoả Ấn.
Thiên Ma Hoả Ấn bao gồm hai ấn: Thiên Cương chiến ấn và Địa Sát ma ấn. Thiên Cương ấn lấy tứ linh: Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ làm linh, Địa Sát ấn lấy tứ hung: Cùng Kỳ, Thao Thiết, Chu Yểm, Đào Ngột làm linh; thu được thiên cương nhị ấn dung hợp với nhau mà thành Thần Long linh ấn, nếu bảy cái linh ngưng kết bằng dị hoả, ấn cuối ngưng bằng dị hoả top 3 thì uy lực ngang với Đế giai đấu kỹ. Hiện Lăng Phong mới lấy được tam loại dị hoả: Thiên Chiếu, Sinh Linh chi diễm và Vẫn Lạc tâm viêm đối ứng Chu Tước, Thanh Long và Huyền Vũ. Còn thiếu Bạch Hổ, hắn tính về mượn một đầu Cốt Linh tử hoả từ Thanh Nhi nàng, sẵn tiện cũng về thăm Tiêu gia một lần.
Tiêu Viêm phẩy tay tan đi đoàn hoả kia, chép miệng đáp:
- Chẹp, ca đi thì ta cũng đi. Lâu rồi cũng không gặp Ngọc nhi Mị nhi các nàng, không biết các nàng có hao gầy? Ầy...
Lăng Phong nhìn Tứ đệ mình một mặt si tình, không nhịn được mà trêu chọc:
- Tiểu Viêm, hai nàng có hao gầy không ta không biết, chỉ biết ngươi dẫn Nguyệt Mị về đảm bảo hai nàng đánh ngươi thành đầu heo a! Ai, thật khổ cho ngươi a~
Nói đoạn, Lăng Phong cười giỡn trước khuôn mặt tái nhợt của Tiêu Viêm bên cạnh. Lần trước nạp hai cái Tuyết Mị Lâm Phỉ đủ cho Tiêu Viêm hắn uống một bình, lê lết tới cầu cứu Huân Nhi nhờ nói đỡ hai nàng kia mới tha cho, đằng này...
Nguyệt Mị ôm ở Tiêu Viêm sau lưng thấy tình lang mình một bộ khó xử, không khỏi buồn tủi đôi chút, chợt thở dài nói:
- Viêm lang, ta không cầu danh phận, miễn sao được ở bên ngươi là được...
Chưa kịp nói hết, môi nàng bị Tiêu Viêm chặn lại, bá khí gầm nhẹ:
- Vớ vẩn, nàng đừng có nghĩ bậy! Ta Tiêu Viêm nói muốn lấy nàng, thiên vương lão tử cũng không cản được! Hai nàng kia dám cản trở, ta...ta đánh luôn các nàng, đánh cho các nàng hiểu được mới thôi!
Nguyệt Mị như ăn được mật ngọt, ôn nhu quấn lấy thân thể Tiêu Viêm, hận không thể lập tức hoà mình vào hắn. Lăng Phong thấy vậy không nhịn được mà vỗ đùi mấy cái, giơ ngón tay cái lên:
- Hảo, hảo tiểu tử, không hổ là Tứ đệ ta! Nói rất đúng, các nàng muốn cản, kéo lên giường đánh! Đánh cho các nàng hết cản thì thôi...
Chưa kịp dứt lời, hai đạo "sát khí" cuồn cuộn nhắm tới lưng Lăng Phong. Quay lại phía sau, hắn tái mặt, bởi lẽ tại đó có hai vị thê tử chính đang nhìn lấy hắn, mặt cười mà tâm không cười hai nàng ôn nhu nắm lấy vai hắn, trăm miệng một lời hỏi:
- Hảo phu quân, nghe nói ngươi muốn treo lên đánh tỷ muội chúng ta? Mà còn đánh cho hết cản thì thôi...?
Lăng Phong tái mặt, giơ tay tạo dấu X nói:
- Không có không có! Hai nàng nghe lầm rồi a...
Nói đoạn, hắn nắm lấy tay Vân Vận, Thải Lân, một bộ đáng thương nhìn lấy hai nàng:
- Hảo tỷ tỷ, ta sai còn không được sao? Cầu hai nàng, đừng để ta quỳ nữa a...
Thải Lân Vân Vận hai nàng nhìn bộ dáng đáng thương của Lăng Phong trước mặt không nhịn được mà bật cười, ôn nhu kéo hắn lên mà vùi giữa bầu ngực sữa hai người, mị thanh nói:
- Được, tha tướng công ngươi không cần quỳ, đổi lại...
Vân Vận một bộ nghịch ngợm, hư hỏng nối tiếp:
- ...Hảo hảo phục vụ tỷ muội chúng ta a!
Dứt lời, không cho Lăng Phong cơ hội từ chối mà ôm hắn kéo lên phòng ngủ của Thải Lân, để lại Tiêu Viêm đang bị Nguyệt Mị quấn lấy. Nguyệt Mị nàng nhéo nhẹ lấy mặt hắn, sau thả ra, ôn nhu nói:
- Viêm lang?
- Ân?
- Quỳ xuống.
- Hả?
- Quỳ xuống.
- Ách? Tại sao...
- Quỳ xuống, không thiếp cắn lưỡi tự vận.
- Ngưng đó! Ta quỳ, ta quỳ...
Tức thì, Tiêu Viêm quỳ xuống dưới đất, một bộ mộng bức không hiểu vì sao mình bị bắt quỳ. Nhìn Nguyệt Mị nàng bật cười trước mặt, hắn không khỏi ủy khuất lên tiếng:
- Uy, Nguyệt nhi, đừng để ta chết làm quỷ không biết gì chứ? Ít ra nói vì sao bắt ta quỳ đi...
Nguyệt Mị nhìn lấy hắn, bình thản trả lời:
- Được, ta cho ngươi biết. Ngươi bảo tỷ muội ta ai cản ngươi lấy ta, treo lên đánh ai luôn?
- Ân...
- Vậy tức là sau ta cản ngươi, ngươi cũng treo lên đánh ta? Thế không ăn quỳ, thứ gì mới bắt ngươi quỳ đây? Thế nên cố chịu đi a~
- Ặc, ngươi được! Phốc!!!
Dứt lời, Tiêu Viêm khí huyết công tâm, không nhịn nổi mà phun một ngụm huyết lăn ra đất bất tỉnh. Nguyệt Mị nhìn thấy thế có chút thương cảm, ôm lấy hắn vào lòng nói:
- Xin lỗi tướng công, ta chỉ muốn ngươi sau đừng khi dễ ta nha! Một ngụm máu, ta trả lại ngươi một ngụm máu...
Nói tới đây, Nguyệt Mị nàng mặt đỏ tới không thể đỏ hơn, phía dưới thân nội khố đã ướt đẫm, ôm lấy nam nhân trên thân mà bay tới phòng ngủ của mình. Hoàn bích thân ư? Theo lý là nàng vừa mất, vừa không mất, tại Tiêu Viêm tiểu tử hắn khám phá đường sau...
Tối hôm đó, hai cuộc chiến điên loan đảo phượng diễn ra, xuân sắc ngập tràn, ái mị tiếng kêu lan khắp thành, khiến xà nhân nhất tộc nam nữ không nhịn được kích thích mà đè nhau xuống, hại Thải Lân sau này vì vấn đề quản lý dân số mà lao lực ngất lịm nơi thư phòng, nhưng đây là một câu chuyện khác....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
P.s: tác đây! Sau chương này, làm cái về Tiêu gia rồi tác cho đi Đấu La đại lục nhé😆