Lục Thiên Hệ Thống

Chương 31 : Về Tiêu gia!

Ngày đăng: 03:21 08/08/20

Chap 31:
- Tiêu gia! Bổn thiếu đã về, còn không mau nghênh tiếp!!!
Một tiếng hét lớn vang khắp Tiêu gia chấn động tới toàn bộ tộc nhân bên trong. Tiêu Chiến với tam đại trưởng lão là trước hết lao tới, cơ mà trên mặt lại chỉ có kinh hỉ bởi lẽ họ biết chủ nhân giọng nói là ai. Người biết rõ còn có hai người nữa, các nàng cố kìm nén nước mắt mà phi thân ra bên ngoài đón lấy chủ nhân giọng nói, nam nhân của các nàng - Lăng Phong!
Đáp tới cổng lớn, chỉ thấy một đoàn năm người nam thanh nữ tú, nhị nam tam nữ đang sóng vai nhau mà đi tới, trong đó tam nữ mặt đã có chút hồng. Tiêu Chiến lúc này đã không nhịn được, uy nghiêm của một cái Tứ tinh Đấu hoàng đã bay đâu không còn mà vỗ vai lấy hai tên nhi tử nhà mình cuồng hỉ:
- Ha ha! Hai tiểu tử thối, các ngươi cuối cùng cũng về a! Lịch luyện thành quả ra sao rồi, mau cho ta biết!
Tiêu Viêm với Lăng Phong hai mặt nhìn nhau, chợt cười mà cùng nhau phóng xuất đấu khí, một mọc cánh phi lên không, một lơ lửng giữa bầu trời khiến Tiêu Chiến tràn ngập chấn kinh.
- Đấu hoàng? Đấu tông? Ha ha, thật không hổ danh nhi tử ta a, ha ha! Thật là trời phù hộ Tiêu gia ta!
Nói đoạn, hắn nhìn lấy hai tên nhi tử, một bộ thở dài:
- Hai tiểu tử thối kia, các ngươi hại lão cha ta thật khổ a. Tiêu Ngọc, Tiêu Mị với Huân Nhi mấy nha đầu kia cứ suốt ngày tới hỏi bao giờ các ngươi về, mỗi ngày cứ lấy nước mắt rửa mặt a! Giờ hai ngươi đã về rồi, hảo hảo mà cho lão cha ta đây cái tiểu tử tôn bế, ha ha!
Nghe tới đó, đám thê tử phía sau lưng Tiêu Chiến mặt đã đỏ tận mang tai, tuy vậy trong lòng cũng rất mong chờ. Lăng Phong Tiêu Viêm dính đến vấn đề này đành cười xoà cho qua. Tiêu Chiến như thấy điều gì, chắp tay hỏi:
- Vân Vận tông chủ, không biết ngươi qua Tiêu gia chúng ta phải chăng có chuyện?
Vân Vận bị nhắc tới tên chợt giật nhẹ người, lui xuống một bước mà chắp tay hành lễ:
- Tiểu nữ ra mắt Tiêu bá phụ!
Tiêu Chiến hắn đứng đơ một hồi lâu, não hải oanh oanh mấy cái. Mẹ kiếp, con dâu lão tử là Vân Lam Tông tông chủ? Thế này cũng quá cường đi chứ, Lăng Phong tiểu tử? Lão cha ngươi thực hâm mộ a!
Thải Lân, Nguyệt Mị nhị nữ cũng không chịu thua kém, đồng loạt chắp tay hành lễ:
- Tiểu nữ cũng xin ra mắt bá phụ!
Tiêu Chiến nhìn hai vị mỹ nhân hành lễ thoáng chốc thất thần trước vẻ đẹp nhị nữ, chợt nhìn về Lăng Phong, thầm nghĩ:
- Mẹ bán phê, tiểu tử này còn cho ta bao nhiêu kinh hỉ đây a? Ai, hai tên ca ca của hắn nếu học được một phần bản lĩnh, có phải giờ ta đã có cháu bế không? Thật là...
Lắc đầu tỉnh táo lại, Tiêu Chiến nhìn lấy hai cô con dâu trước mặt, hào sảng nói:
- Ha ha, được hai ngươi làm con dâu là phúc của Lăng Phong tiểu tử, cũng là phúc của Tiêu Chiến ta a!
Tức thì Tiêu Viêm chợt đen mặt lại, Nguyệt Mị thấy vậy có chút giận, lên tiếng bào chữa:
- Tiêu bá phụ, Nguyệt Mị là theo Viêm ca...
Tiêu Chiến nhận thấy bản thân hiểu lầm bèn cười xoà cho qua, chợt nghĩ đến điều gì mà có chút nhíu mày:
- Nguyệt Mị? Nghe như Mị Vương Nguyệt Mị của xà nhân tộc a?
Vừa nói xong hắn chợt lắc đầu:
- Ầy, thật xin lỗi, Mị Vương nàng phong tao truyền xa, nghe bảo ai cũng lên giường được sao có thể liên hệ với ngươi đây? Cho bá phụ xin lỗi ha.
Nguyệt Mị nghe xong mặt tái mét, thầm nghĩ muốn thiên đao vạn quả tên nào đồn bậy bạ làm nàng xấu mặt trước mặt cha chồng. Tiêu Viêm cũng không thể dối gạt cha mình, lúng túng giải thích:
- À, lão cha...nàng thực là Mị Vương Nguyệt Mị ngươi nói a. Nhưng tin ta, tất cả những gì ngươi nghe thấy là đồn bậy, nàng...
- Ngưng! Thế nói cho ta biết, bên cạnh nàng là ai?
Tiêu Chiến chặn họng Tiêu Viêm, tay chỉ tới phía Thải Lân. Lăng Phong đành trả lời:
- Phụ thân, nàng là Thải Lân, hay còn gọi...Medusa nữ vương. Hai nàng đều đã ăn Hoá hình đan nên không có đuôi...
Dứt lời, Tiêu Chiến cảm thấy một trận quay cuồng, kém chút hôn mê tại chỗ. Không trách lão được, hai nàng ác danh lan xa tới vài cái đế quốc, nhất là Medusa đã từng nhuộm huyết cả một quân đoàn. Hai nữ thấy vậy tưởng cha chồng hắn chê bỏ mình, khoé mắt ươn ướt mà quỳ phục xuống đất cầu xin:
- Tiêu bá phụ, ta thực lòng yêu thương Viêm lang/Phong ca, mong người đừng chia cách chúng ta...
Nói đoạn, các nàng giơ tay ba ngón tính thề, cơ mà bị Tiêu Chiến cản lại, lắc đầu:
- Không cần, ta biết hai ngươi nói thực. Ầy, ta chỉ có mấy đứa hài tử, mong hai ngươi trân trọng nó...
- Ân, cảm tạ bá phụ, chúng ta cả đời đều sẽ theo chàng, không để cho hắn chịu bất cứ ủy khuất nào...
Lăng Phong Tiêu Viêm hai mắt nhìn nhau một bộ mộng bức. Mẹ bán phê, đáng ra chuyện này phải do nam nhân chúng ta làm chứ? Sao giờ chúng ta như khuê nữ được tình lang trước mặt phụ thân cầu ái, thật mất mặt a!
Huân Nhi với Thanh Nhi không biết từ khi nào đã bám lấy tay Lăng Phong, cười nói:
- Tướng công, ngươi kiếm cho tỷ muội chúng ta bao cái mới tỷ muội rồi? Mau thành thật khai báo!
Thanh Nhi cũng nhanh chóng góp lời:
- Đúng, mau khai báo, không tỷ muội ta cho ngươi quỳ tới sáng!
Lăng Phong mặt tái xanh, nhanh chóng ném cho Tiêu Chiến một cái nạp giới mà xin cáo lui:
- Phụ thân, đây là chút tài nguyên cho Tiêu gia với công pháp đấu kỹ các loại. Giờ Phong nhi xin về phòng trước...
Nói đoạn, hắn truyền âm tới:
- Lão cha, ta phải đi lấy thân trị hổ, ngươi trượng nghĩa hợp tác cái a! Nếu không, sáng mai người qua phòng dọn xác ta là vừa...
Tiêu Viêm bên cạnh cũng tương tự cáo lui, chạy trốn trước sự truy đuổi của Tiêu Ngọc các nàng, bỏ lại Tiêu Chiến cuồng tiếu phía dưới mà ra lệnh cách ly phòng bọn hắn một trăm thước. Tối hôm đó, hai căn phòng đều không ai ngủ, cơ mà tình huống lại khác biệt. Một cái nam nhân đè đầu cưỡi cổ nữ nhân mình mà cuồng bạo gieo giống, cái còn lại bị đánh thành đầu heo, bị nữ nhân mình hoá thân kỵ sĩ mà đè lên. Ai, hai huynh đệ, hai cái số phận a!