Lục Thiên Hệ Thống
Chương 34 : Vũ trong khiêu vũ, đêm đầu khó quên
Ngày đăng: 03:21 08/08/20
Chap 34:
Cảm động là vậy nhưng một tiếng cửa rầm rầm vang lên, một thiếu nữ chính đang giơ chân đạp lấy cửa, hào sảng nói lớn:
- Xin chào, ta tên Tiểu Vũ, Vũ trong khiêu vũ, nghe bảo các ngươi đang chọn lấy lão đại? Tiểu Vũ ta muốn tham gia!
Tức thì, cả bọn đều nhìn lấy Lăng Phong. Lăng Phong hắn thở dài nhìn lấy Đường Tam có chút đỏ mặt nhìn Tiểu Vũ, như chủ ý điều gì bèn chỉ vào hắn nói:
- Cũng được, đánh thắng hắn ngươi thành lão đại. Ý kiến gì không?
Tiểu Vũ lắc đầu, lao vào Đường Tam mà chiến. Một lúc sau, chiến cuộc gần kết thúc. Chỉ thấy bím tóc nàng quấn lấy cổ hắn, chính đang hướng mặt đất quật Đường Tam xuống, tức thì một viên đá bay tới chân khiến Tiểu Vũ không kịp phản ứng mà té ngã, môi thơm chợt đè lên môi Đường Tam phía dưới, tư thế ái muội của hai người khiến Lăng Phong không nhịn được mà cười lớn, Vương Thánh bên cạnh nể mặt Đường Tam Tiểu Vũ mà miễn cưỡng nén cười, chỉ cười trộm lấy.
- Tiểu Tam, ca giúp ngươi một bước a, không cần cảm ơn...
Đường Tam lúc này não hải một trận quay cuồng, hai kiếp độc thân hắn chỉ làm bạn với độc và ám khí, đời nào nói chuyện thân mật với một cô gái chứ đừng nói là hôn? Tiểu Vũ càng đỏ mặt dữ dội, nghĩ tới cảm nhận đôi môi của Đường Tam mặt lại càng đỏ lợi hại, biết rõ thủ phạm nàng đứng lên, tay chỉ vào mặt Lăng Phong quát lớn:
- Ngươi bỉ ổi! Đấu thắng ta, không Tiểu Vũ tỷ không để yên cho ngươi!!!
Nói đoạn, nàng lao lên, chuẩn bị dùng tóc quật ngã Lăng Phong thì một ngón tay chợt phóng tới trán nàng búng một cái, khiến Tiểu Vũ người xoay mấy vòng rồi ngã nhào xuống đất nơi Đường Tam đang ngồi đấy để rồi môi lại chạm môi, hai người lại đỏ mặt, Đường Tam vốn băng thanh ngọc khiết không chịu nổi mà ngã ra ngất. Lăng Phong phì cười, từ trong hồn đạo giới phóng ra vài bộ dụng cụ dọn dẹp, ít bình vôi trắng và một đống chăn nệm quần áo linh tinh các loại trước cơn sốc của đám người mà vứt lấy cho Vương Thánh, bản thân cầm lấy một cái chổi sơn mà đưa lên tường quét vôi. Nhìn lấy đám người vẫn còn đứng ngơ ra không hiểu gì, Lăng Phong nhíu mày nói:
- Nhìn cái gì? Mỗi người một việc, lo mà dọn lấy cái phòng còn ở. Đệm chăn mỗi người một bộ, quần áo vừa thì lấy, không vừa đổi bộ khác. Còn cần ta phải nói?
- Lão đại, thứ này quá quý giá, bọn ta...
Vương Thánh sờ lấy quần áo với đám chăn đệm một chút, sợ mình làm bẩn lấy tụi nó. Lăng Phong chợt ngao ngán lắc đầu, mở miệng nói:
- Ngại gì, coi ta là lão đại thì mau lấy rồi còn bắt tay dọn dẹp! Từ nay cũng không cần các ngươi quét dọn nữa, lát ta qua chỗ hiệu trưởng nói để các ngươi qua phụ bếp, lương lậu khá hơn mà được cái ít thời gian, sáng trưa tối ba ca chia nhau ra mà làm.
Cha mẹ Lăng Phong vốn là hai cái hồn tông, có ơn rất lớn với hiệu trưởng Nạp Đinh học viện nên Lăng Phong ở đây thực như một cái tiểu lãnh chúa, thích làm gì thì làm, học phí vừa nãy cũng được trả lại ngay sau đó. Điều mấy đứa nhỏ thay phụ bếp ư? Dễ như trở bàn tay.
Dứt lời liền ném một túi nhỏ tới Vương Thánh đám người, bên trong có vài đồng Kim hồn tệ
- Mỗi người một cái Kim hồn tệ, xem như lão đại ta thưởng cho các ngươi. Giờ còn không mau lết ra đây dọn dẹp, hay muốn ăn lão đại ta quyền?
Vương Thánh đám người cầm lấy Kim hồn tệ, hốc mắt đã không kiềm nổi mà ươn ướt, tức thì cả đám quỳ xuống chân Lăng Phong mà khấu tạ. Vương Thánh đại diện nói:
- Lão đại, từ bé tới nay ngoài cha mẹ ra không ai đối tốt với chúng ta như lão đại ngươi. Ta, Vương Thánh đại diện lấy đám công độc sinh, nguyện tôn ngươi làm lão đại cả đời...
Chưa kịp nói hết, Lăng Phong khoát khoát tay, miệng nói:
- Không cần nói, ta cần hành động. Mau chóng dọn dẹp căn phòng đi, tối rồi còn ngủ.
Vương Thánh đám người không nói gì, tay cầm dụng cụ nhanh chóng phân ra dọn dẹp căn phòng, chỉ là mỗi người nhìn lão đại mình mà lộ ra to lớn cảm kích. Đường Tam Tiểu Vũ thấy màn trước mắt cũng mỉm cười đứng dậy mà cùng nhau dọn dẹp căn phòng cùng. Một lúc sau, căn phòng đã đẹp như mới, thoang thoảng có chút hương hoa nhẹ, chăn đệm mỗi giường đầy đủ, ngoại trừ...
- Uy, sao ta không có chăn đệm, quần áo mới cũng không? Ngươi tính phân biệt đối xử phải không???
Tiểu Vũ hai tay chống nạnh, ủy khuất nhìn Lăng Phong nói. Lăng Phong nhún vai, nhìn nàng bộc bạch:
- Ta chịu, bản thân không mang đồ nữ hài tử a! Còn chăn đệm, ta cũng không ngờ là không đủ...
- Thế ngươi với tiểu Tam chung một giường đi, cho ta một bộ?
- Sẵn là thế mà, vậy cũng không đủ cho ngươi...
Tiểu Vũ nghe vậy, nhìn lấy cái giường lớn do Lăng Phong với Đường Tam ghép giường lại với nhau liền đẩy cái giường mình vào bên cạnh, le lưỡi nói:
- Thế là được a! Ta thấy chăn đệm của lão đại ngươi vốn lớn, thêm tiểu nữ tử ta vào cũng có sao đâu? Ha?
Lăng Phong vỗ nhẹ mặt mình, thầm nghĩ con thỏ trước mặt không có tiết tháo gì sao? Cơ mà cũng không nói gì, lăn lên giường đánh cái giấc ngủ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vài canh giờ sau...
- Ta thảo! Tiểu Vũ bám vào không nói, tiểu Tam ngươi cũng bám vào là sao? Mẹ nó, nóng chết lão tử a....
Trên giường lớn, hai cái hài tử chính đang nằm bên cạnh Lăng Phong, ôm lấy tay hắn mà ngủ ngon lành. Chỉ tội cho hắn, giãy giụa mãi vẫn không thoát khỏi, tính cố giãy ra cái chăn cho bớt nóng thì một cánh tay đã vươn tới mà...
- Mmm...tiểu Tam...ngươi...(Tiểu Vũ)
- Chụt! Ưm, ưm ưm! (Tiểu Vũ, ngươi làm gì! A!!! Nụ hôn đầu của lão tử...)
Chỉ thấy Tiểu Vũ bàn tay kéo lấy đầu Lăng Phong, môi nhỏ mơ ngủ trực chỉ tới miệng hắn mà hôn lấy, không phải chỉ môi chạm môi mà là Kiểu. Người. Lớn! Đầu lưỡi nhỏ Tiểu Vũ nhân lúc hắn thất thần mà trực chỉ miệng hắn đột phá, cuốn lấy lưỡi hắn khiến Lăng Phong thật muốn biết nàng thực có ngủ hay không a? Một lúc sau, Tiểu Vũ mới buông ra, một đường chỉ trong nối giữa miệng hai người. Lăng Phong chưa kịp hoàn hồn thì một tiếng phía sau lưng truyền tới! Đường Tam kéo đầu hắn sang bên, môi thơm chợt dán tới. Lăng Phong nhìn Đường Tam, cảm thấy hương thơm từ người hắn mà cảm thấy kỳ lạ, nhìn thấy mặt hắn đang ngủ có chút đáng yêu khiến Lăng Phong cảm thấy một trận lạnh gáy, thầm nhủ lão tử không có gay, vậy mà...
- Mmm...Tiểu Vũ....
- Không! Lão tử chết cũng không thể nhận, aaa!!! Ưm, ưm ưm!
Bi cưỡng hôn, Lăng Phong hắn không nhịn được mà tung ra một cước đá bay Đường Tam lăn ra, chưa kịp hoàn hồn lại để rồi bị Tiểu Vũ quấn lấy, mơ ngủ mà môi nhỏ dẫn tới miệng hắn hung hăng trùng kích lấy. Lăng Phong có mơ cũng không ngờ Tiểu Vũ hồi bé thấy mụ mụ làm thế với ba ba nàng, nhất thời tò mò mà dẫn tới mộng du tối nay. Tội nghiệp Lăng Phong nóng bức mà không giãy ra được, sợ dùng lực khiến Tiểu Vũ bị thương, đành chết ngất tại đôi môi nóng rực ấy...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
P.s: khặc khặc, tác vừa nhảy từ Thâu Hương cao thủ về xong, làm cái chương mặn mòi tí ha! Các bác yên tâm, main hăm có gay, tác cũng vậy, mọi thứ đều có giải thích của nó😃
Cảm động là vậy nhưng một tiếng cửa rầm rầm vang lên, một thiếu nữ chính đang giơ chân đạp lấy cửa, hào sảng nói lớn:
- Xin chào, ta tên Tiểu Vũ, Vũ trong khiêu vũ, nghe bảo các ngươi đang chọn lấy lão đại? Tiểu Vũ ta muốn tham gia!
Tức thì, cả bọn đều nhìn lấy Lăng Phong. Lăng Phong hắn thở dài nhìn lấy Đường Tam có chút đỏ mặt nhìn Tiểu Vũ, như chủ ý điều gì bèn chỉ vào hắn nói:
- Cũng được, đánh thắng hắn ngươi thành lão đại. Ý kiến gì không?
Tiểu Vũ lắc đầu, lao vào Đường Tam mà chiến. Một lúc sau, chiến cuộc gần kết thúc. Chỉ thấy bím tóc nàng quấn lấy cổ hắn, chính đang hướng mặt đất quật Đường Tam xuống, tức thì một viên đá bay tới chân khiến Tiểu Vũ không kịp phản ứng mà té ngã, môi thơm chợt đè lên môi Đường Tam phía dưới, tư thế ái muội của hai người khiến Lăng Phong không nhịn được mà cười lớn, Vương Thánh bên cạnh nể mặt Đường Tam Tiểu Vũ mà miễn cưỡng nén cười, chỉ cười trộm lấy.
- Tiểu Tam, ca giúp ngươi một bước a, không cần cảm ơn...
Đường Tam lúc này não hải một trận quay cuồng, hai kiếp độc thân hắn chỉ làm bạn với độc và ám khí, đời nào nói chuyện thân mật với một cô gái chứ đừng nói là hôn? Tiểu Vũ càng đỏ mặt dữ dội, nghĩ tới cảm nhận đôi môi của Đường Tam mặt lại càng đỏ lợi hại, biết rõ thủ phạm nàng đứng lên, tay chỉ vào mặt Lăng Phong quát lớn:
- Ngươi bỉ ổi! Đấu thắng ta, không Tiểu Vũ tỷ không để yên cho ngươi!!!
Nói đoạn, nàng lao lên, chuẩn bị dùng tóc quật ngã Lăng Phong thì một ngón tay chợt phóng tới trán nàng búng một cái, khiến Tiểu Vũ người xoay mấy vòng rồi ngã nhào xuống đất nơi Đường Tam đang ngồi đấy để rồi môi lại chạm môi, hai người lại đỏ mặt, Đường Tam vốn băng thanh ngọc khiết không chịu nổi mà ngã ra ngất. Lăng Phong phì cười, từ trong hồn đạo giới phóng ra vài bộ dụng cụ dọn dẹp, ít bình vôi trắng và một đống chăn nệm quần áo linh tinh các loại trước cơn sốc của đám người mà vứt lấy cho Vương Thánh, bản thân cầm lấy một cái chổi sơn mà đưa lên tường quét vôi. Nhìn lấy đám người vẫn còn đứng ngơ ra không hiểu gì, Lăng Phong nhíu mày nói:
- Nhìn cái gì? Mỗi người một việc, lo mà dọn lấy cái phòng còn ở. Đệm chăn mỗi người một bộ, quần áo vừa thì lấy, không vừa đổi bộ khác. Còn cần ta phải nói?
- Lão đại, thứ này quá quý giá, bọn ta...
Vương Thánh sờ lấy quần áo với đám chăn đệm một chút, sợ mình làm bẩn lấy tụi nó. Lăng Phong chợt ngao ngán lắc đầu, mở miệng nói:
- Ngại gì, coi ta là lão đại thì mau lấy rồi còn bắt tay dọn dẹp! Từ nay cũng không cần các ngươi quét dọn nữa, lát ta qua chỗ hiệu trưởng nói để các ngươi qua phụ bếp, lương lậu khá hơn mà được cái ít thời gian, sáng trưa tối ba ca chia nhau ra mà làm.
Cha mẹ Lăng Phong vốn là hai cái hồn tông, có ơn rất lớn với hiệu trưởng Nạp Đinh học viện nên Lăng Phong ở đây thực như một cái tiểu lãnh chúa, thích làm gì thì làm, học phí vừa nãy cũng được trả lại ngay sau đó. Điều mấy đứa nhỏ thay phụ bếp ư? Dễ như trở bàn tay.
Dứt lời liền ném một túi nhỏ tới Vương Thánh đám người, bên trong có vài đồng Kim hồn tệ
- Mỗi người một cái Kim hồn tệ, xem như lão đại ta thưởng cho các ngươi. Giờ còn không mau lết ra đây dọn dẹp, hay muốn ăn lão đại ta quyền?
Vương Thánh đám người cầm lấy Kim hồn tệ, hốc mắt đã không kiềm nổi mà ươn ướt, tức thì cả đám quỳ xuống chân Lăng Phong mà khấu tạ. Vương Thánh đại diện nói:
- Lão đại, từ bé tới nay ngoài cha mẹ ra không ai đối tốt với chúng ta như lão đại ngươi. Ta, Vương Thánh đại diện lấy đám công độc sinh, nguyện tôn ngươi làm lão đại cả đời...
Chưa kịp nói hết, Lăng Phong khoát khoát tay, miệng nói:
- Không cần nói, ta cần hành động. Mau chóng dọn dẹp căn phòng đi, tối rồi còn ngủ.
Vương Thánh đám người không nói gì, tay cầm dụng cụ nhanh chóng phân ra dọn dẹp căn phòng, chỉ là mỗi người nhìn lão đại mình mà lộ ra to lớn cảm kích. Đường Tam Tiểu Vũ thấy màn trước mắt cũng mỉm cười đứng dậy mà cùng nhau dọn dẹp căn phòng cùng. Một lúc sau, căn phòng đã đẹp như mới, thoang thoảng có chút hương hoa nhẹ, chăn đệm mỗi giường đầy đủ, ngoại trừ...
- Uy, sao ta không có chăn đệm, quần áo mới cũng không? Ngươi tính phân biệt đối xử phải không???
Tiểu Vũ hai tay chống nạnh, ủy khuất nhìn Lăng Phong nói. Lăng Phong nhún vai, nhìn nàng bộc bạch:
- Ta chịu, bản thân không mang đồ nữ hài tử a! Còn chăn đệm, ta cũng không ngờ là không đủ...
- Thế ngươi với tiểu Tam chung một giường đi, cho ta một bộ?
- Sẵn là thế mà, vậy cũng không đủ cho ngươi...
Tiểu Vũ nghe vậy, nhìn lấy cái giường lớn do Lăng Phong với Đường Tam ghép giường lại với nhau liền đẩy cái giường mình vào bên cạnh, le lưỡi nói:
- Thế là được a! Ta thấy chăn đệm của lão đại ngươi vốn lớn, thêm tiểu nữ tử ta vào cũng có sao đâu? Ha?
Lăng Phong vỗ nhẹ mặt mình, thầm nghĩ con thỏ trước mặt không có tiết tháo gì sao? Cơ mà cũng không nói gì, lăn lên giường đánh cái giấc ngủ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vài canh giờ sau...
- Ta thảo! Tiểu Vũ bám vào không nói, tiểu Tam ngươi cũng bám vào là sao? Mẹ nó, nóng chết lão tử a....
Trên giường lớn, hai cái hài tử chính đang nằm bên cạnh Lăng Phong, ôm lấy tay hắn mà ngủ ngon lành. Chỉ tội cho hắn, giãy giụa mãi vẫn không thoát khỏi, tính cố giãy ra cái chăn cho bớt nóng thì một cánh tay đã vươn tới mà...
- Mmm...tiểu Tam...ngươi...(Tiểu Vũ)
- Chụt! Ưm, ưm ưm! (Tiểu Vũ, ngươi làm gì! A!!! Nụ hôn đầu của lão tử...)
Chỉ thấy Tiểu Vũ bàn tay kéo lấy đầu Lăng Phong, môi nhỏ mơ ngủ trực chỉ tới miệng hắn mà hôn lấy, không phải chỉ môi chạm môi mà là Kiểu. Người. Lớn! Đầu lưỡi nhỏ Tiểu Vũ nhân lúc hắn thất thần mà trực chỉ miệng hắn đột phá, cuốn lấy lưỡi hắn khiến Lăng Phong thật muốn biết nàng thực có ngủ hay không a? Một lúc sau, Tiểu Vũ mới buông ra, một đường chỉ trong nối giữa miệng hai người. Lăng Phong chưa kịp hoàn hồn thì một tiếng phía sau lưng truyền tới! Đường Tam kéo đầu hắn sang bên, môi thơm chợt dán tới. Lăng Phong nhìn Đường Tam, cảm thấy hương thơm từ người hắn mà cảm thấy kỳ lạ, nhìn thấy mặt hắn đang ngủ có chút đáng yêu khiến Lăng Phong cảm thấy một trận lạnh gáy, thầm nhủ lão tử không có gay, vậy mà...
- Mmm...Tiểu Vũ....
- Không! Lão tử chết cũng không thể nhận, aaa!!! Ưm, ưm ưm!
Bi cưỡng hôn, Lăng Phong hắn không nhịn được mà tung ra một cước đá bay Đường Tam lăn ra, chưa kịp hoàn hồn lại để rồi bị Tiểu Vũ quấn lấy, mơ ngủ mà môi nhỏ dẫn tới miệng hắn hung hăng trùng kích lấy. Lăng Phong có mơ cũng không ngờ Tiểu Vũ hồi bé thấy mụ mụ làm thế với ba ba nàng, nhất thời tò mò mà dẫn tới mộng du tối nay. Tội nghiệp Lăng Phong nóng bức mà không giãy ra được, sợ dùng lực khiến Tiểu Vũ bị thương, đành chết ngất tại đôi môi nóng rực ấy...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
P.s: khặc khặc, tác vừa nhảy từ Thâu Hương cao thủ về xong, làm cái chương mặn mòi tí ha! Các bác yên tâm, main hăm có gay, tác cũng vậy, mọi thứ đều có giải thích của nó😃