Lục Thiên Hệ Thống
Chương 36 : Sáu năm sau, tới Sử Lai Khắc và trang bức!
Ngày đăng: 03:21 08/08/20
Chap 36:
Năm tháng thoi đưa, sáu năm mới đó đã trôi qua, nhỏ tuổi nhất Đường Tam mấy hôm trước vừa mới đón sinh nhật thứ 12 của mình. Gầy gò tiểu hài hắn hồi nào giờ đây đã trở thành một thiếu niên lang, tuy rằng khuôn mặt không quá tuấn tú nhưng lại kiên nghị, thân cao mét 6 hắn tuy gầy mà hữu lực, như một cái bảo kiếm nội liễm kém chút không mê chết Tiểu Vũ bên cạnh. Không biết vì tưởng niệm Lam tinh cầu xưa hay sao mà hắn lúc nào cũng mặc một bộ lam y giản dị dễ khiến người khác coi nhẹ bỏ qua, cơ mà dám động thử vào hắn, người thân hắn xem? Ngươi sẽ biết thế nào gọi là nhím độc xù lông!
Tiểu Vũ nàng cũng thay đổi lớn, từ một tiểu la lị suốt ngày tới bám huynh đệ Lăng Phong nay đã thành một thiếu nữ khả ái động lòng người, trên khuôn mặt trái xoan đọng lại đôi môi đào đỏ hồng, mũi quỳnh, đôi mắt ngọc trong veo như nội tâm nàng, thật là một mỹ thiếu nữ hiếm có. Chỉ tiếc rằng...tuổi tác vẫn còn nhỏ, chỗ cần lớn vẫn chưa lớn khiến tiểu Tam huynh đệ mỗi lần ôm lấy nàng đều cảm thấy bị xương cốt đâm chọc nha. Dù manh manh ra như vậy, đừng quên Tiểu Vũ nàng vẫn là một cái tiểu ma nữ, tên thúc thúc muốn dụ kẹo nàng vài năm trước giờ vẫn đang tàn phế nằm liệt giường a...
Lăng Phong là kẻ thay đổi lớn nhất, chỉ thấy hắn lớn thành một soái nam tử thân cao mét 75, chính thức vượt hai người kia cả cái bả vai, bộ khuôn mặt tuyệt mỹ, anh tuấn mà tà dị với đôi mắt đỏ như máu với đồ án kì dị, thân hình cao lớn mà chắc khoẻ, mỗi đầu thịt cơ đều như ẩn chứa một đầu hồng hoang mãnh thú; khí chất ngang tàng khi xưa đã trở nên nội liễm như một đầu ẩn long mà trở nên phiêu dật, phóng khoáng xuất trần tựa tiên nhân.
Mỗi thứ trên người Lăng Phong đều là tiêu chuẩn chọn bạn lữ của đa số thiếu nữ, huống chi hắn đều có tất cả? Đó quả thực là người gặp người mê, có lẽ kéo hơn một nửa đại lục thiếu nữ mộng tưởng, biết bao quý phụ muốn xếp hàng để cầu hắn về làm cái tiểu bạch kiểm cho các nàng. Đương nhiên các nàng còn lâu mới đạt được ý định, bởi lẽ ngạo khí đầy mình hắn đời nào nguyện lấy mặt ra kiếm cơm? Không nói tới điều gì, chỉ là một quyền tiện tay của hắn thôi mà cả đại lục này số người cản được không quá hai mươi người...
Cách đây không lâu, ba người đều quyết định tốt nghiệp sớm mà đi tới Sử Lai Khắc học viện xem thực hư, hiện nay mới tới Tác Thác thành. Tiểu Vũ một bộ háo hức nhìn hai bên đường quầy hàng, kéo tay Lăng Phong nói:
- Ca ca, ta muốn đi dạo phố! Mấy ngày nay đi đường, kém chút chán chết Tiểu Vũ a...
Lăng Phong chán nản thở dài, một bên hắn Đường Tam cũng chỉ biết cười trừ, thầm nghĩ thật bó tay với cô nàng này. Khẽ cảm nhận mái tóc mềm mượt trên đầu Tiểu Vũ vài cái, Lăng Phong mỉm cười nói:
- Vậy hai ngươi cứ đi trước, tiện đường đặt cái tửu lâu khách sạn gì đó càng tốt. Ta muốn đi dạo nơi đây một chút...
Đường Tam Tiểu Vũ không ý kiến gì, vui vẻ dắt nhau đi thưởng thức đường phố. Đây cũng không phải lần đầu Lăng Phong muốn tách ra làm việc một mình, nhưng nội tâm hai người đều một mực tin tưởng hắn, tin tưởng tới mù quáng. Bởi lẽ với họ, hắn mãi là ca ca của hai người.
Tách đoàn được một lúc, Lăng Phong dừng chân trước một tiệm đồ cổ, tại đó la liệt trưng bày các loại đồ khác nhau, trên quầy có một cái lão chưởng quầy kỳ lạ chính đang nằm ngủ trên đó, một bộ rất có cao nhân ẩn thế phong phạm. Tiện tay chọn lấy một khối hoàng sắc thủy tinh, hắn vứt về hướng lão chưởng quầy mà nhỏ giọng lên tiếng:
- Thứ này bao nhiêu?
Lão chưởng quầy khẽ mở mắt, nhìn thấy một kẻ quấn khăn đầy mặt trước mắt cũng không phản ứng gì lạ, giơ một ngón tay lên:
- Một trăm kim tệ!
Lăng Phong trong tay xuất hiện một tấm kim phiếu một vạn kim tệ đưa tới cho lão chưởng quầy, chợt nói:
- Một vạn kim tệ, đây bao gồm phí học tập cho hai cái đệ đệ muội muội của ta, không biết đã đủ chưa? Phất Lan Đức lão viện trưởng?
Lão chưởng quầy, không Phất Lan Đức nghe tới tên mình mà bất chợt đứng dậy, hơn bảy mươi tám cấp hồn lực hắn chưa kịp phát động thì chợt cảm thấy một nguồn lực lượng áp chế lấy bản thân, tức thì run lẩy bẩy mà nhìn lấy quấn khăn nam tử trước mặt.
Thấy hắn cũng không làm gì thêm mà cởi bỏ áp chế, lão thở dài mà thầm đoán lấy nhân vật trước mặt là ai? Xét theo giọng là vẫn chưa quá 20, cơ mà một cái 20 chưa tới thiếu niên có thể áp hắn xuống không còn cách phản kháng? Quá sức hoang đường! Trong lúc lão còn đang đoán già đoán non, quấn khăn nam tử hắn lại tiếp tục:
- Không cần đoán, Đại sư hắn giới thiệu cho bọn ta tới đây. Chắc hẳn ngươi cũng nhận được thông tin đúng chứ?
Phất Lan Đức nghe tới tên chí cốt bạn bèn lục lại trí nhớ, nhớ tới bức thư Đại sư gửi hắn cách đây vài ngày, chợt yên lặng nhìn quấn khăn nam tử một hồi mới mở miệng:
- Lăng Phong đúng không? Không cần phủ nhận, Đại sư hắn đều nói qua về ngươi. A, quả thực là một đầu quái vật, mười hai tuổi áp chế một cái hồn thánh a! Bổn viện cũng không biết đào tạo nổi ngươi không...
- Không nhọc công ngươi lo lắng, ta tới là vì hai người kia. Tiền học cũng đã đóng, vậy ta đi trước...
Nói đoạn, không đợi Phất Lan Đức nói gì liền rời khỏi, khiến lão mộng bức một hồi liền kinh hỉ phát điên! Không nói tới hai người kia, nội một cái Lăng Phong đã đủ danh chấn cả đại lục, hai người đi cùng hắn chắc cũng không quá kém chứ? Tức thì, Phất Lan Đức nhanh chóng đóng cửa tiệm, một đường bay thẳng về học viện...
Lăng Phong sau khi rời khỏi đó một đường hỏi tới Hoa Hồng khách sạn, bởi lẽ hắn biết hai đoá kỳ hoa kia kiểu gì cũng chọn nơi đó. Vừa tới trước cửa khách sạn, một cái bạch ảnh từ đó phóng ra, chợt lao tới trước mặt Lăng Phong. Tiện tay túm lấy mà xem xét, đó là một con người, chính xác hơn là một tuấn mỹ tóc vàng thanh niên, hai mắt dị sắc chính đang rên rỉ hai chữ "quái vật", bước ra từ khách sạn với vẻ lo lắng là Đường Tam hai người! Vậy đây không còn là ai khác ngoài Tinh La hoàng tử, Đái Mộc Bạch!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một lúc sau, tại một tiểu quán trà...
- Thành thực xin lỗi, là bọn ta quá tay.
- Không, ta mới là người nên xin lỗi, bị đánh bay cũng đáng...
Trong một căn bao phòng đang trình ra một cảnh tượng kỳ dị. Chỉ thấy hai bên bàn trà ba người chính đang liên tục nhận lỗi với nhau, một bên quấn khăn nam tử không quan tâm mà từ từ nhấm nháp ly nước sâm lạnh trên tay. Phải tới một lúc sau, tóc vàng nam tử tức Đái Mộc Bạch ngồi một bên ghế mới mở lời:
- Các ngươi còn trẻ mà đã thật mạnh, không biết có hứng thú gia nhập Sử Lai Khắc học viện? Học viện đó...
- Không cần đâu, bọn ta tới đây để gia nhập Sử Lai Khắc từ đầu. Ân, ca ca ta thì không biết hắn như nào, cơ mà hai bọn ta hợp lại cũng không qua được một đòn từ hắn a!
Một bên uống trà Đường Tam lắc nhẹ đầu, chợt ngón tay chỉ về phía Lăng Phong.
- A? Vậy vị bằng hữu này, không biết ngươi có hứng thú gia nhập học viện?
Lăng Phong mới không quan tâm hắn, uống hết ly nhân sâm mới mở miệng:
- Đã sớm đóng tiền học, không tới lẽ nào chịu mất tiền oan?
- A, thế sao? Thật tốt a, vậy bây giờ để Mộc Bạch ta đưa các ngươi đi nhập học liền!
Không đợi ba người từ chối, Đái Mộc Bạch đã gọi xe tới, kéo ba người lên xe liền một mạch chạy thẳng đến Sử Lai Khắc học viện.
Không mấy lâu sau, một dãy học viện cũ nát hiện ra trước mắt, cổng chào bằng gỗ mục ghi bốn chữ "Lai Khắc học viện" còn đọc được, chữ phía trước đã mờ tới không thể thấy. Ân, điều kỳ lạ nhất là trên đó còn có một cái băng rôn xanh mới tinh ghi "Chào mừng tiểu quái vật Lăng Phong, Đường Tam, Tiểu Vũ tới học viện!" , lại còn có một đám người đứng chờ sẵn
Nhảy xuống trước cổng, Đường Tam ba người triệt để mộng, nhất là Lăng Phong, bởi lẽ Viện trưởng Phất Lan Đức cùng phó viện trưởng Triệu Vô Cực, lão sư học viện Lý Úc Tùng, Lô Kỳ Bân các thể loại, thậm chí học sinh như hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp, tiện nhân bàn tử Mã Hồng Tuấn, còn có hai tuyệt sắc thiếu nữ Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh đang đứng trước cổng học viện đón tiếp tụi hắn.
Thực tế chỉ có đám người học viện tiếp đón, hai nữ kia chỉ là đến nhập học, thấy tò mò nên mới đứng xem thử. Trữ Vinh Vinh không nói, Chu Trúc Thanh nguyên tác băng sơn miêu nữ tại đây cũng không lạnh lùng như thế, bởi lẽ nơi đây cái đấu tranh tàn khốc kia không tồn tại, Đái Mộc Bạch Chu Trúc Thanh hai người không muốn tham gia kế vị nên từ chối mà rời đi du ngoạn, thậm chí hiện hai người còn không biết nhau, hôn thê quan hệ cũng không có, chính vì thế đây là tiền đề để miêu nữ này nhanh chóng ngả vào lòng Lăng Phong, nhưng đó là chuyện sau này.
Quay lại thực tại, Phất Lan Đức liên tục cười xã giao, nắm lấy vai Lăng Phong nói:
- Chào mừng các ngươi đã tới Sử Lai Khắc học viện, từ nay các ngươi sẽ là học viên mới của học viện!
Trữ Vinh Vinh hai nữ một bên nghe thế, nghĩ tới thân phận các nàng cũng phải ngoan ngoãn khảo hạch, vì cái gì ba người này được miễn mà vào thẳng? Tức thì Trữ Vinh Vinh đại diện nói:
- Viện trưởng, bọn ta cũng phải khảo hạch, vì cái gì bọn họ được trực tiếp vào thẳng? Hai ta không phục nha!
Sau lưng đám Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn cũng lên tiếng:
- Viện trưởng, bọn ta cũng không phục!
Lăng Phong thấy một đám hài tử nháo loạn trước mắt mà không khỏi lắc đầu chán nản, quay sang Đường Tam Tiểu Vũ một bên nói:
- Tiểu Tam, Tiểu Vũ, cho bọn họ thấy đi!
- Ân, Phong ca/ca ca!
Dứt lời, phía sau hai người mỗi cái đều lơ lửng ba cái hồn hoàn, lúc này mới mở miệng nói:
- Tiểu Vũ, 12 tuổi, Nhu Cốt thố võ hồn, 37 cấp Cường công hệ Chiến hồn sư, hồn hoàn tử tử hắc!
- Đường Tam, 12 tuổi, Lam ngân Vương võ hồn, 38 cấp Khống chế hệ chiến hồn sư, hồn hoàn tử hắc hắc!
Đám thiếu niên thấy thế một bộ phát sốc nhìn hai đầu quái vật trước mặt, Lăng Phong nhàm chán chép miệng:
- Được chưa? Vậy bọn ta xin phép đi trước...
Trữ Vinh Vinh mới không chịu buông tha, nàng chặn lấy Lăng Phong, ngạo kiều đáp:
- Đợi đã! Hai người kia ta phục, ngươi thì không! Muốn qua chỗ này, thể hiện bản lĩnh đi. Còn đống khăn này nữa, hứ! Ra vẻ thần bí!
Nói đoạn, nàng giật lấy khăn trùm trên đầu Lăng Phong, ngay giây phút nhìn thấy khuôn mặt ẩn sau nó, nàng chết lặng!
- Tuyệt mỹ, quá mức tuyệt mỹ...
Một bên Chu Trúc Thanh nhìn thấy mắt nhanh chóng lộ qua dị quang, đôi má đỏ hồng không rõ lý do. Ninh Vinh Vinh càng không phải nói, nhanh chóng nắm lấy tay Lăng Phong, một bộ thiếu nữ e ngại tiến tới hỏi:
- Vị ca ca này, không biết ngươi đã có hôn ước? Nếu không có, Vinh Vinh liền muốn gả cho ngươi nha!
Chu Trúc Thanh không biết khi nào đã đứng một bên Lăng Phong, giọng nhỏ tới không thể nhỏ hơn:
- ....ta cũng muốn...
Lăng Phong bị hai nữ vây quanh không khỏi thở dài. Không phải do hai nàng, mà là từ cái huyết mạch gây nên khí chất, cộng thêm trương mặt hắn, hai tiểu thiếu nữ mới xuất đời đời nào cưỡng được? Nhìn mọi người xung quanh ngây dại, hắn lắc đầu, võ hồn hiển hiện ra sau lưng đánh tỉnh đám người, bọn họ như điên như dại mà nhìn lấy sau lưng Lăng Phong. Chỉ thấy hai hư ảnh, một đầu Ngũ trảo Kim Long đang uốn lượn xung quanh một cái nữ tử, phải nói là tuyệt sắc, vạn cổ không ai bì được mỹ nhân nhi, xuất trần như tiên tử. Quan trọng hơn, đằng sau còn có 5 cái hồn hoàn, 5 cái hồn hoàn đỏ như máu...
- Lăng Phong, 12 tuổi, Long Tiên võ hồn, 60 cấp Toàn hệ chiến hồn sư!
Tức thì, xích sắc hồn hoàn đầu tiên sáng lên, chỉ thấy một tiếng long ngâm phát lên, tức thì cả đám người bị áp chế dữ dội, nhất là thú võ hồn đám người càng bị áp chế dữ dội, kể cả đám hồn thánh lão sư! Thả hồn hoàn trang bức xong xuôi, Lăng Phong vác lên vai hai thiếu nữ đã bất tỉnh, nhìn về phía Phất Lan Đức chưa hoàn hồn nói:
- Vừa nãy là hồn kỹ đầu tiên: Long Âm, hồn thú, thú võ hồn huyết mạch thấp hơn bị áp chế bảy thành chiến lực, khí võ hồn bị áp chế bốn thành chiến lực! Đồng thời đưa đồng đội vào trạng thái hưng phấn, đề thăng ba thành toàn bộ thuộc tính trong mười lăm phút!
Năm tháng thoi đưa, sáu năm mới đó đã trôi qua, nhỏ tuổi nhất Đường Tam mấy hôm trước vừa mới đón sinh nhật thứ 12 của mình. Gầy gò tiểu hài hắn hồi nào giờ đây đã trở thành một thiếu niên lang, tuy rằng khuôn mặt không quá tuấn tú nhưng lại kiên nghị, thân cao mét 6 hắn tuy gầy mà hữu lực, như một cái bảo kiếm nội liễm kém chút không mê chết Tiểu Vũ bên cạnh. Không biết vì tưởng niệm Lam tinh cầu xưa hay sao mà hắn lúc nào cũng mặc một bộ lam y giản dị dễ khiến người khác coi nhẹ bỏ qua, cơ mà dám động thử vào hắn, người thân hắn xem? Ngươi sẽ biết thế nào gọi là nhím độc xù lông!
Tiểu Vũ nàng cũng thay đổi lớn, từ một tiểu la lị suốt ngày tới bám huynh đệ Lăng Phong nay đã thành một thiếu nữ khả ái động lòng người, trên khuôn mặt trái xoan đọng lại đôi môi đào đỏ hồng, mũi quỳnh, đôi mắt ngọc trong veo như nội tâm nàng, thật là một mỹ thiếu nữ hiếm có. Chỉ tiếc rằng...tuổi tác vẫn còn nhỏ, chỗ cần lớn vẫn chưa lớn khiến tiểu Tam huynh đệ mỗi lần ôm lấy nàng đều cảm thấy bị xương cốt đâm chọc nha. Dù manh manh ra như vậy, đừng quên Tiểu Vũ nàng vẫn là một cái tiểu ma nữ, tên thúc thúc muốn dụ kẹo nàng vài năm trước giờ vẫn đang tàn phế nằm liệt giường a...
Lăng Phong là kẻ thay đổi lớn nhất, chỉ thấy hắn lớn thành một soái nam tử thân cao mét 75, chính thức vượt hai người kia cả cái bả vai, bộ khuôn mặt tuyệt mỹ, anh tuấn mà tà dị với đôi mắt đỏ như máu với đồ án kì dị, thân hình cao lớn mà chắc khoẻ, mỗi đầu thịt cơ đều như ẩn chứa một đầu hồng hoang mãnh thú; khí chất ngang tàng khi xưa đã trở nên nội liễm như một đầu ẩn long mà trở nên phiêu dật, phóng khoáng xuất trần tựa tiên nhân.
Mỗi thứ trên người Lăng Phong đều là tiêu chuẩn chọn bạn lữ của đa số thiếu nữ, huống chi hắn đều có tất cả? Đó quả thực là người gặp người mê, có lẽ kéo hơn một nửa đại lục thiếu nữ mộng tưởng, biết bao quý phụ muốn xếp hàng để cầu hắn về làm cái tiểu bạch kiểm cho các nàng. Đương nhiên các nàng còn lâu mới đạt được ý định, bởi lẽ ngạo khí đầy mình hắn đời nào nguyện lấy mặt ra kiếm cơm? Không nói tới điều gì, chỉ là một quyền tiện tay của hắn thôi mà cả đại lục này số người cản được không quá hai mươi người...
Cách đây không lâu, ba người đều quyết định tốt nghiệp sớm mà đi tới Sử Lai Khắc học viện xem thực hư, hiện nay mới tới Tác Thác thành. Tiểu Vũ một bộ háo hức nhìn hai bên đường quầy hàng, kéo tay Lăng Phong nói:
- Ca ca, ta muốn đi dạo phố! Mấy ngày nay đi đường, kém chút chán chết Tiểu Vũ a...
Lăng Phong chán nản thở dài, một bên hắn Đường Tam cũng chỉ biết cười trừ, thầm nghĩ thật bó tay với cô nàng này. Khẽ cảm nhận mái tóc mềm mượt trên đầu Tiểu Vũ vài cái, Lăng Phong mỉm cười nói:
- Vậy hai ngươi cứ đi trước, tiện đường đặt cái tửu lâu khách sạn gì đó càng tốt. Ta muốn đi dạo nơi đây một chút...
Đường Tam Tiểu Vũ không ý kiến gì, vui vẻ dắt nhau đi thưởng thức đường phố. Đây cũng không phải lần đầu Lăng Phong muốn tách ra làm việc một mình, nhưng nội tâm hai người đều một mực tin tưởng hắn, tin tưởng tới mù quáng. Bởi lẽ với họ, hắn mãi là ca ca của hai người.
Tách đoàn được một lúc, Lăng Phong dừng chân trước một tiệm đồ cổ, tại đó la liệt trưng bày các loại đồ khác nhau, trên quầy có một cái lão chưởng quầy kỳ lạ chính đang nằm ngủ trên đó, một bộ rất có cao nhân ẩn thế phong phạm. Tiện tay chọn lấy một khối hoàng sắc thủy tinh, hắn vứt về hướng lão chưởng quầy mà nhỏ giọng lên tiếng:
- Thứ này bao nhiêu?
Lão chưởng quầy khẽ mở mắt, nhìn thấy một kẻ quấn khăn đầy mặt trước mắt cũng không phản ứng gì lạ, giơ một ngón tay lên:
- Một trăm kim tệ!
Lăng Phong trong tay xuất hiện một tấm kim phiếu một vạn kim tệ đưa tới cho lão chưởng quầy, chợt nói:
- Một vạn kim tệ, đây bao gồm phí học tập cho hai cái đệ đệ muội muội của ta, không biết đã đủ chưa? Phất Lan Đức lão viện trưởng?
Lão chưởng quầy, không Phất Lan Đức nghe tới tên mình mà bất chợt đứng dậy, hơn bảy mươi tám cấp hồn lực hắn chưa kịp phát động thì chợt cảm thấy một nguồn lực lượng áp chế lấy bản thân, tức thì run lẩy bẩy mà nhìn lấy quấn khăn nam tử trước mặt.
Thấy hắn cũng không làm gì thêm mà cởi bỏ áp chế, lão thở dài mà thầm đoán lấy nhân vật trước mặt là ai? Xét theo giọng là vẫn chưa quá 20, cơ mà một cái 20 chưa tới thiếu niên có thể áp hắn xuống không còn cách phản kháng? Quá sức hoang đường! Trong lúc lão còn đang đoán già đoán non, quấn khăn nam tử hắn lại tiếp tục:
- Không cần đoán, Đại sư hắn giới thiệu cho bọn ta tới đây. Chắc hẳn ngươi cũng nhận được thông tin đúng chứ?
Phất Lan Đức nghe tới tên chí cốt bạn bèn lục lại trí nhớ, nhớ tới bức thư Đại sư gửi hắn cách đây vài ngày, chợt yên lặng nhìn quấn khăn nam tử một hồi mới mở miệng:
- Lăng Phong đúng không? Không cần phủ nhận, Đại sư hắn đều nói qua về ngươi. A, quả thực là một đầu quái vật, mười hai tuổi áp chế một cái hồn thánh a! Bổn viện cũng không biết đào tạo nổi ngươi không...
- Không nhọc công ngươi lo lắng, ta tới là vì hai người kia. Tiền học cũng đã đóng, vậy ta đi trước...
Nói đoạn, không đợi Phất Lan Đức nói gì liền rời khỏi, khiến lão mộng bức một hồi liền kinh hỉ phát điên! Không nói tới hai người kia, nội một cái Lăng Phong đã đủ danh chấn cả đại lục, hai người đi cùng hắn chắc cũng không quá kém chứ? Tức thì, Phất Lan Đức nhanh chóng đóng cửa tiệm, một đường bay thẳng về học viện...
Lăng Phong sau khi rời khỏi đó một đường hỏi tới Hoa Hồng khách sạn, bởi lẽ hắn biết hai đoá kỳ hoa kia kiểu gì cũng chọn nơi đó. Vừa tới trước cửa khách sạn, một cái bạch ảnh từ đó phóng ra, chợt lao tới trước mặt Lăng Phong. Tiện tay túm lấy mà xem xét, đó là một con người, chính xác hơn là một tuấn mỹ tóc vàng thanh niên, hai mắt dị sắc chính đang rên rỉ hai chữ "quái vật", bước ra từ khách sạn với vẻ lo lắng là Đường Tam hai người! Vậy đây không còn là ai khác ngoài Tinh La hoàng tử, Đái Mộc Bạch!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một lúc sau, tại một tiểu quán trà...
- Thành thực xin lỗi, là bọn ta quá tay.
- Không, ta mới là người nên xin lỗi, bị đánh bay cũng đáng...
Trong một căn bao phòng đang trình ra một cảnh tượng kỳ dị. Chỉ thấy hai bên bàn trà ba người chính đang liên tục nhận lỗi với nhau, một bên quấn khăn nam tử không quan tâm mà từ từ nhấm nháp ly nước sâm lạnh trên tay. Phải tới một lúc sau, tóc vàng nam tử tức Đái Mộc Bạch ngồi một bên ghế mới mở lời:
- Các ngươi còn trẻ mà đã thật mạnh, không biết có hứng thú gia nhập Sử Lai Khắc học viện? Học viện đó...
- Không cần đâu, bọn ta tới đây để gia nhập Sử Lai Khắc từ đầu. Ân, ca ca ta thì không biết hắn như nào, cơ mà hai bọn ta hợp lại cũng không qua được một đòn từ hắn a!
Một bên uống trà Đường Tam lắc nhẹ đầu, chợt ngón tay chỉ về phía Lăng Phong.
- A? Vậy vị bằng hữu này, không biết ngươi có hứng thú gia nhập học viện?
Lăng Phong mới không quan tâm hắn, uống hết ly nhân sâm mới mở miệng:
- Đã sớm đóng tiền học, không tới lẽ nào chịu mất tiền oan?
- A, thế sao? Thật tốt a, vậy bây giờ để Mộc Bạch ta đưa các ngươi đi nhập học liền!
Không đợi ba người từ chối, Đái Mộc Bạch đã gọi xe tới, kéo ba người lên xe liền một mạch chạy thẳng đến Sử Lai Khắc học viện.
Không mấy lâu sau, một dãy học viện cũ nát hiện ra trước mắt, cổng chào bằng gỗ mục ghi bốn chữ "Lai Khắc học viện" còn đọc được, chữ phía trước đã mờ tới không thể thấy. Ân, điều kỳ lạ nhất là trên đó còn có một cái băng rôn xanh mới tinh ghi "Chào mừng tiểu quái vật Lăng Phong, Đường Tam, Tiểu Vũ tới học viện!" , lại còn có một đám người đứng chờ sẵn
Nhảy xuống trước cổng, Đường Tam ba người triệt để mộng, nhất là Lăng Phong, bởi lẽ Viện trưởng Phất Lan Đức cùng phó viện trưởng Triệu Vô Cực, lão sư học viện Lý Úc Tùng, Lô Kỳ Bân các thể loại, thậm chí học sinh như hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp, tiện nhân bàn tử Mã Hồng Tuấn, còn có hai tuyệt sắc thiếu nữ Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh đang đứng trước cổng học viện đón tiếp tụi hắn.
Thực tế chỉ có đám người học viện tiếp đón, hai nữ kia chỉ là đến nhập học, thấy tò mò nên mới đứng xem thử. Trữ Vinh Vinh không nói, Chu Trúc Thanh nguyên tác băng sơn miêu nữ tại đây cũng không lạnh lùng như thế, bởi lẽ nơi đây cái đấu tranh tàn khốc kia không tồn tại, Đái Mộc Bạch Chu Trúc Thanh hai người không muốn tham gia kế vị nên từ chối mà rời đi du ngoạn, thậm chí hiện hai người còn không biết nhau, hôn thê quan hệ cũng không có, chính vì thế đây là tiền đề để miêu nữ này nhanh chóng ngả vào lòng Lăng Phong, nhưng đó là chuyện sau này.
Quay lại thực tại, Phất Lan Đức liên tục cười xã giao, nắm lấy vai Lăng Phong nói:
- Chào mừng các ngươi đã tới Sử Lai Khắc học viện, từ nay các ngươi sẽ là học viên mới của học viện!
Trữ Vinh Vinh hai nữ một bên nghe thế, nghĩ tới thân phận các nàng cũng phải ngoan ngoãn khảo hạch, vì cái gì ba người này được miễn mà vào thẳng? Tức thì Trữ Vinh Vinh đại diện nói:
- Viện trưởng, bọn ta cũng phải khảo hạch, vì cái gì bọn họ được trực tiếp vào thẳng? Hai ta không phục nha!
Sau lưng đám Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn cũng lên tiếng:
- Viện trưởng, bọn ta cũng không phục!
Lăng Phong thấy một đám hài tử nháo loạn trước mắt mà không khỏi lắc đầu chán nản, quay sang Đường Tam Tiểu Vũ một bên nói:
- Tiểu Tam, Tiểu Vũ, cho bọn họ thấy đi!
- Ân, Phong ca/ca ca!
Dứt lời, phía sau hai người mỗi cái đều lơ lửng ba cái hồn hoàn, lúc này mới mở miệng nói:
- Tiểu Vũ, 12 tuổi, Nhu Cốt thố võ hồn, 37 cấp Cường công hệ Chiến hồn sư, hồn hoàn tử tử hắc!
- Đường Tam, 12 tuổi, Lam ngân Vương võ hồn, 38 cấp Khống chế hệ chiến hồn sư, hồn hoàn tử hắc hắc!
Đám thiếu niên thấy thế một bộ phát sốc nhìn hai đầu quái vật trước mặt, Lăng Phong nhàm chán chép miệng:
- Được chưa? Vậy bọn ta xin phép đi trước...
Trữ Vinh Vinh mới không chịu buông tha, nàng chặn lấy Lăng Phong, ngạo kiều đáp:
- Đợi đã! Hai người kia ta phục, ngươi thì không! Muốn qua chỗ này, thể hiện bản lĩnh đi. Còn đống khăn này nữa, hứ! Ra vẻ thần bí!
Nói đoạn, nàng giật lấy khăn trùm trên đầu Lăng Phong, ngay giây phút nhìn thấy khuôn mặt ẩn sau nó, nàng chết lặng!
- Tuyệt mỹ, quá mức tuyệt mỹ...
Một bên Chu Trúc Thanh nhìn thấy mắt nhanh chóng lộ qua dị quang, đôi má đỏ hồng không rõ lý do. Ninh Vinh Vinh càng không phải nói, nhanh chóng nắm lấy tay Lăng Phong, một bộ thiếu nữ e ngại tiến tới hỏi:
- Vị ca ca này, không biết ngươi đã có hôn ước? Nếu không có, Vinh Vinh liền muốn gả cho ngươi nha!
Chu Trúc Thanh không biết khi nào đã đứng một bên Lăng Phong, giọng nhỏ tới không thể nhỏ hơn:
- ....ta cũng muốn...
Lăng Phong bị hai nữ vây quanh không khỏi thở dài. Không phải do hai nàng, mà là từ cái huyết mạch gây nên khí chất, cộng thêm trương mặt hắn, hai tiểu thiếu nữ mới xuất đời đời nào cưỡng được? Nhìn mọi người xung quanh ngây dại, hắn lắc đầu, võ hồn hiển hiện ra sau lưng đánh tỉnh đám người, bọn họ như điên như dại mà nhìn lấy sau lưng Lăng Phong. Chỉ thấy hai hư ảnh, một đầu Ngũ trảo Kim Long đang uốn lượn xung quanh một cái nữ tử, phải nói là tuyệt sắc, vạn cổ không ai bì được mỹ nhân nhi, xuất trần như tiên tử. Quan trọng hơn, đằng sau còn có 5 cái hồn hoàn, 5 cái hồn hoàn đỏ như máu...
- Lăng Phong, 12 tuổi, Long Tiên võ hồn, 60 cấp Toàn hệ chiến hồn sư!
Tức thì, xích sắc hồn hoàn đầu tiên sáng lên, chỉ thấy một tiếng long ngâm phát lên, tức thì cả đám người bị áp chế dữ dội, nhất là thú võ hồn đám người càng bị áp chế dữ dội, kể cả đám hồn thánh lão sư! Thả hồn hoàn trang bức xong xuôi, Lăng Phong vác lên vai hai thiếu nữ đã bất tỉnh, nhìn về phía Phất Lan Đức chưa hoàn hồn nói:
- Vừa nãy là hồn kỹ đầu tiên: Long Âm, hồn thú, thú võ hồn huyết mạch thấp hơn bị áp chế bảy thành chiến lực, khí võ hồn bị áp chế bốn thành chiến lực! Đồng thời đưa đồng đội vào trạng thái hưng phấn, đề thăng ba thành toàn bộ thuộc tính trong mười lăm phút!