Lục Thiên Hệ Thống

Chương 37 : Bị ép trang bức, kim ốc tàng kiều!

Ngày đăng: 03:21 08/08/20

Chap 37:
Nhìn đám người choáng váng trước mặt, Lăng Phong thầm thở dài, trong lòng muốn chửi chết hệ thống mấy chục lần, bởi vì...
- Ting! Chủ nhân, người đã kích hoạt nhiệm vụ [Bá chủ trang bức], yêu cầu tới Sử Lai Khắc học viện trang bức một thoáng, thưởng một phiếu quay thưởng ngẫu nhiên, thất bại tiểu đệ thu nhỏ 10cm.
Chính vì thế mà vốn chỉ muốn tới an ổn thu thu hai cái tiểu mỹ nữ hắn đành phải lết tới trang bức, dù hắn vẫn hay trang nhưng...bị đe doạ thu tiểu jj để trang bức, ngươi hỏi xem ai muốn? Thế là phải làm đủ trò, thậm chí xuyên tạc qua hồn kỹ của mình. Nguyên văn đệ nhất hồn kỹ là đây:
- Đệ nhất hồn kỹ, Long Âm: áp chế thú võ hồn, hồn thú 20% thực lực, khí võ hồn 15%; giảm tốc độ 99%. Mỗi gia tăng hồn hoàn tăng phúc 10% áp chế hồn thú, thú hồn; 5% áp chế khí hồn.
Nội tại: xung quanh 5m rơi vào trạng thái hưng phấn, miễn kháng tinh thần công kích dưới cấp chủ nhân, mỗi hơn chủ nhân 10 cấp giảm hiệu lực 10%, kháng toàn bộ đau đớn.
- Đệ nhất hồn kỹ, Tiên Âm, tăng phúc 10% toàn bộ trị số đoàn đội, tối đa 1 người ở 10m bán kính, mỗi gia tăng hồn hoàn tăng phúc thêm 10%, gia tăng bán kính 10m và thêm một người.
Nội tại: tăng cường chậm rãi tư chất bản thân, gia tăng 500% mị lực, thân thiện cảm với sinh vật.
Nghe bá đạo là vậy, cơ mà hai hồn kỹ này khiến Lăng Phong thứ 2,3,4 hồn hoàn không có hồn kỹ, thẳng tới thứ 5 hồn hoàn mới có. Cũng đúng thôi, nội hai cái hồn kỹ này cũng đủ hắn xưng bá thiên hạ, mất vài cái hồn kỹ thì tính sao? Nói thật, nhờ hồn kỹ áp chế khiến hồn thú không dám phản kháng mà Đường Tam mới có thể hấp thu hồn hoàn vượt đẳng cấp, Tiểu Vũ thân là hồn thú được hắn tăng phúc mới liều mạng tăng cường đẳng cấp hồn hoàn thành công, chỉ nội tác dụng này cũng đủ gây chấn động toàn Đấu La đại lục!
Sẵn tiện nói luôn, hồn kỹ thứ 5 của Lăng Phong:
- Đệ ngũ hồn kỹ, Long Khí: tạo Long chi khí tràng toàn thân, đề cao 100% toàn bộ thuộc tính, mỗi một hồn hoàn phụ gia tăng cường 100% thuộc tính.
Nội tại: chậm rãi tăng cường nhục thể bản thân, tăng cường giác quan 500%
- Đệ ngũ hồn kỹ, Tiên Khí: toàn thể trị liệu liên tục 5% trong 1s bán kính 2m, Mỗi một hồn hoàn phụ gia tăng cường 5% hiệu quả trị liệu đoàn thể, 2m bán kính.
Nội tại: bản thân tăng cường 500% tốc độ hồi phục, có tĩnh tâm ngưng thần hiệu quả, miễn kháng tinh thần công kích.
Đương nhiên, tăng phúc khủng bố ngoài hai cái võ hồn kỳ hoa cũng do toàn thân hắn là 10 vạn năm hồn hoàn trở lên. Cách đây vài năm, Lăng Phong lén lút đi tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm hồn hoàn thì lọt vào một cái địa đạo, dưới đó là năm đầu mười vạn năm hồn thú đang đánh nhau sống chết không rõ lý do. Lộc trời ban, Lăng Phong nhanh chóng khống chế bọn hắn đem vất vào không gian hệ thống, tới bình cảnh lại lôi ra giết.
Vấn đề thể chất ư? Bản thân được hack sơ sơ mấy lần, tố chất thân thể sợ đã vượt thần hắn chắc đã tới Đấu Tôn, tức Thần Vương nơi đây, nơi nào còn hấp thu không nổi vài cái 10 vạn năm hồn hoàn? Đương nhiên là hấp thu tốt...
Về Lăng Phong, lúc này hoàn thành thủ tục nhập học hắn đã sớm lết về phòng nghỉ, phòng hắn ở bên cạnh phòng Đường Tam Đái Mộc Bạch các loại, bởi ở một mình nên hắn thoải mái sửa chữa căn phòng theo ý thích mà không ngại làm phiền ai. Tính bắt tay vào sửa chữa, Linh Nhi tiếng kêu chợt truyền tới:
- Ca ca, xoay thưởng phát a! Linh Nhi muốn thử quay thưởng!
Nhìn Linh Nhi một bộ khả ái tiểu cô nương thật khiến Lăng Phong mềm lòng, giao lại lần quay cho cô nhóc. Vốn cũng không hy vọng gì vào lần này hắn ngồi huýt sáo trong phòng, tính đi tiếp tục cải tạo căn phòng một thoáng thì một tiếng kêu cản trở.
- Ting! Chúc mừng chủ nhân đã quay được [Hiện đại Không gian]
Tức thì, một cánh cửa nhỏ xuất hiện trong tay hắn. Lăng Phong không chần chờ mà nhanh chóng sử dụng. Thay thế cửa phòng cũ bằng cánh cửa mới đã được biến lớn khi ném ra, bước vào trong đó là một căn nhà khoảng vài ngàn mét vuông với hàng đống căn phòng khác nhau, cơ mà đều đủ tiện ích như khoa học viễn tưởng hiện đại.
Nhanh chóng phong bế chỉ chừa lại một vài căn phòng để ở, Lăng Phong nghĩ tới điều gì mà có chút ngại:
- Đây...có thể xem là Kim ốc tàng kiều không nhỉ?
Linh Nhi nghe thế liền bật cười, ngón tay khẽ động một cái, một cái bạch phát nữ tử từ trên nóc phòng rớt xuống ngay vào Lăng Phong, lúc này mới cười trêu hắn nói:
- Ca ca, đây mới xem là Kim ốc tàng kiều nha! Thôi, Linh Nhi đi trước...
Nói xong liền trốn đi mất, Lăng Phong bị rớt trúng chưa kịp phản ứng đầu liền bị vùi vào đôi ngọc thỏ của nữ tử bên trên, chỉ thấy nàng ôm lấy đầu hắn thật chặt, kém chút khóc lên:
- Hức, tiểu Phong...Vận nhi thật nhớ ngươi lắm a...
Hiển nhiên, người rớt trúng hắn không ai khác ngoài Vân Vận, bởi không-thời gian khác biệt nên thời gian bên đó mới trôi qua vài tháng, Vân Vận tại Vân Lam tông trải qua một thời gian, sau nhớ Lăng Phong tới phát điên mà trả lại tông chủ chi vị cho lão sư Vân Sơn, nay đã là Đấu Tông rồi cùng Nạp Lan Yên Nhiên chuyển qua sống tại biệt viện Lăng Phong cùng đám thê tử của hắn.
Về phần Nạp Lan Yên Nhiên, thực sự nàng không muốn lấy Tiêu Viêm nên nhờ Vân Vận, hôn ước bị thay đổi thành Tam thiếu Lăng Phong. Tiêu Viêm hắn sau mấy năm tâm tính cũng thay đổi rất nhiều so với nguyên tác, hắn thấu hiểu rõ tình cảm là không thể ép buộc, huống chi người thay thế lại là Tam ca, người quan trọng nhất trong lòng hắn, bởi vậy lại càng nhiệt liệt ủng hộ.
Cơ mà vài tháng trôi qua, tin tức Lăng Phong vẫn không có khiến Vân Vận nàng kém chút phát điên, chính đang ngồi một góc phòng mà khóc muốn được gặp hắn thì...bùm, một tia sáng loé lên, tiên bà Linh Nhi đáp ứng điều ước Vân Vận mà kéo nàng qua Đấu La đại lục nên mới có chuyện bây giờ. Một hơi giải thích toàn bộ mọi chuyện kể cả hệ thống, Vân Vận ôm Lăng Phong ngày càng chặt hơn, cơ mà nghĩ đến điều gì mà có chút buồn, buông ra hắn. Lăng Phong tưởng nàng ghét hắn che giấu, lúng túng giãi bày:
- Vận nhi, ta thực không muốn giấu các nàng a, làm ơn tha thứ cho ta...
Nói đoạn liền quỳ xuống đất chịu phạt, Vân Vận thấy thế liền đỡ hắn dậy, lúc này mới nói ra chân tướng sự việc:
- Tướng công, chỉ là ta cảm thấy không xứng đáng với ngươi nha...
Lăng Phong nghe xong mới phì cười, tưởng nàng ghét bỏ hắn gì cơ, hoá ra chỉ là như vậy. Tức thì liền trang vẻ đau đớn tột cùng, hai tay ôm lấy tim hắn kém chút doạ Vân Vận thao nát tâm mà chết, nàng ôm lấy hắn mà một bộ hoảng hốt liên tục hỏi:
- Tướng công, ngươi làm sao? Tướng công, ngươi đừng doạ Vận nhi nha...
Lăng Phong hai mắt vô thần nhìn về phía nàng, đôi môi tái nhợt khẽ mở:
- Khụ khụ, Vận nhi...hoá ra nàng không yêu ta sao? Mọi thứ hai ta có với nhau lẽ nào chỉ là giả dối a...khụ...
Vân Vận mới không biết hắn là trang, nghe thấy Lăng Phong thều thào tưởng hắn hiểu lầm gì mà hôn lên môi hắn, ôn nhu đáp:
- Tướng công, Vận nhi thật yêu ngươi, yêu tất cả mọi thứ của ngươi, yêu mỗi phút giây hai ta có bên nhau a! Nhưng thực sự ngươi quá ưu tú, Vận nhi cảm thấy bản thân vô dụng, không giúp được gì cho ngươi a...
Lăng Phong bị Vân Vận tâm tình cho nếm mật, không khỏi xúc động mà khẽ vuốt lên má nàng, cười tinh nghịch nói:
- Ngốc nữ, ngươi thật không biết sao? Ngươi tới với cuộc đời ta, thứ tốt nhất Vận nhi ngươi đã làm cho ta rồi. Ngươi biết đấy, ta kiếp trước mất cha mẹ từ sớm, bị phản bội tình yêu ta thật sớm không muốn tin vào tình yêu. Nhưng, các ngươi đã tới, tới sưởi ấm trái tim đã khô lạnh của ta, cho ta động lực để sống, để vui vẻ đối mặt với mọi thứ. Các nàng cho ta như thế, có các nàng, ta đời này còn cần gì nữa? Bởi thế nên nha, ngươi đừng có nghĩ linh tinh nữa...
Vân Vận lúc này trên mặt đã đầm đìa nước mắt, nàng không ngờ Lăng Phong lại yêu các nàng sâu đậm tới như vậy, mỗi lời bộc bạch của hắn khiến nàng cảm thấy bản thân như yêu hắn lại lần nữa vậy a! Ôm lấy Lăng Phong đặt lên giường, nàng khẽ hôn lấy đôi môi hắn, ôn nhu cười nói:
- Tướng công, đời này gặp ngươi cũng là hạnh phúc lớn nhất cuộc đời ta a! Hảo tướng công, Vận nhi tối nay muốn hảo hảo hầu hạ ngươi...
Nói đoạn, Vân Vận một tay du tẩu trên người Lăng Phong mà tháo bỏ y phục, tay còn lại khẽ giải khai y phục trên thân, nóng như lửa đốt nàng nhanh chóng lao vào vòng tay an ủi của hắn, tức thì một trận phiên vân phúc vũ liền ập tới, xuân quang khắp phòng...
Hai người lao vào nhau, mải mê tìm kiếm hoan lạc trong ái tình mà không hề hay biết, cánh cửa phòng có chút hé, ngoài cửa Trữ Vinh Vinh chính đang hé miệng thở dốc, bên dưới tiểu huyệt đã bị bản thân chọc cho ướt đẫm nàng khẽ gục dưới cửa phòng, len lén nhìn Lăng Phong một bộ long tinh hổ mãnh mà liên tục khi dễ nữ nhân dưới thân, chọc nàng không ngừng phát ra dâm thanh uế ngữ khiến Vinh Vinh nàng càng không chịu được, cử động càng lớn, tiếng kêu như khóc như tố liên tục không ngừng. Vài canh giờ sau...
- A! Hảo tướng công, Vận nhi muốn tiết, á!! Tướng công, ngươi thật mạnh....a...á...Vận nhi không nhịn được...sắp tiết...á....
Tại trên giường, Lăng Phong để Vân Vận quỳ sấp xuống như một tiểu mẫu cẩu, bản thân từ phía sau không ngừng đút dương căn tới trùng kích tiểu huyệt nàng không ngưng nghỉ, thỉnh thoảng lại vỗ cặp mông trắng nảy nảy trước mặt khiến Vân Vận nàng toàn thân tê dại, nước mắt nước miếng không ngừng chảy.
Nhận thấy nàng đã tới giới hạn, hắn lật ngửa Vân Vận lên, trong tư thế truyền thống mà chín cạn một sâu, chín sâu một cạn đối nàng hung hăng làm tới khiến ý thức Vân Vận phía dưới như phi thăng, đột ngột nàng ôm lấy đầu hắn vào lòng, kẹp giữa cặp ngọc thố to trắng của nàng mà hét lớn:
- Aaa!!! Tướng công, ta không nhịn được, ta tiết thân a!!!
- Vận nhi, ta tới cùng nàng!
Tức thì, Lăng Phong nhanh chóng đẩy mạnh, nhấp mạnh vài chục phát liền theo Vân Vận mà bắn thật mạnh vào hoa tâm nàng, khiến nàng thật dục tiên dục tử, hai mắt vô thần mà liên tục rên rỉ, thân thể không ngừng co giật mà giội lên một đợt thủy lên quy đầu hắn. Ôn nhu ôm lấy vuốt ve Vân Vận, cố để nàng tận hưởng dư vị đỉnh cao, Lăng Phong nhìn nàng ánh mắt càng biến nhu hoà, mở miệng khẽ nói:
- Vận nhi, nàng nghỉ cho tốt a...
Nói xong liền đem nàng bỏ ở một cái giường khác cùng phòng, khẽ đắp chăn kín cho Vân Vận cái liền cười gian mà nhìn lấy cửa phòng, đôi môi mấp máy:
- Vạn Tượng thiên dẫn...
Đôi mắt hơi loé lên, một luồng hấp lực đã kéo tới kéo Vinh Vinh bên ngoài phòng vào trong, chỉ thấy nàng một thân trang phục lộn xộn, hai tay chính đang luồn vào trong váy mà đùa nghịch tiểu mật huyệt của mình, từ đó chảy ra một dòng dịch trong suốt. Khẽ lấy tay quệt lấy nếm thử, hắn cười gian một cái mà nói:
- Hắc, tiểu Vinh Vinh, nhìn lén người khác là tội rất lớn a! Cũng được, vậy lấy thân nàng ra chuộc tội đi...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hế lô! Chương sau mún tác viết H tử tế hay cắt nèo? Nhớ nói ha~