Lục Thiếu Phàm, Em Yêu Anh
Chương 56 :
Ngày đăng: 18:09 30/04/20
Tin Mẫn Nhu
và Lục Thiếu Phàm kết hôn chỉ trong vài giờ đã thành tiêu điểm đồn đại
của giới truyền thông, dù là giới giải trí hay bất cứ đâu cuộc hôn nhân
giữa một minh tinh và một người làm chính trị đều sẽ có khen và chê,
những lời chúc phúc cũng bị chôn vùi trong nghi ngờ.
Người bên
ngoài làm cho tin tức càng trở nên ồn ào huyên náo, ảnh hai người chụp
chung chiếm cả trang đầu của báo, đương sự Mẫn Nhu cũng không lấy làm
cảm kích, sau khi đưa Đậu Đậu đi học liền được Lục Thiếu Phàm hộ tống
lên xe, nhờ tài xế chở về Lục gia.
Mẫn Nhu vừa
bước vào cửa lớn, liền nhìn thấy dì Mai đang tiếp đón một người đàn ông
trung niên, tây trang thẳng thớm, cặp màu đen, nhìn thế nào cũng rất đạo mạo. Ông ta chú ý tới Mẫn Nhu đi vào cửa, đứng dậy gật đầu chào nói: “Lục phu nhân, tôi là Luật sư, lần này là luật sư giúp cô trong vụ tranh chấp di sản Mẫn thị”
Mẫn Nhu kinh ngạc dừng bước, nghi hoặc nhìn vị luật sư đang lấy văn kiện trong cặp
ra, cô nhíu mày chậm rãi đi tới, ánh mắt đảo qua phần ăn kiện, nhìn cách dì Mai tiếp đón ông ta hoàn toàn không phải người lạ.
“Với chuyện tranh chấp di sản lần này, Lục tiên sinh tối qua đã nói sơ qua
với tôi, hôm nay tôi tới đây muốn biết suy nghĩ cụ thể của phu nhân, qua đó tôi có thể xử lý vụ này tốt hơn”
Luật sư nói
Lục tiên sinh xem như chứng minh được suy nghĩ trong đầu Mẫn Nhu, thật
sự Lục Thiếu Phàm đã giúp cô lo mọi việc, còn cô chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được.
Tối qua anh
và cô ngủ cùng nhau, như vậy sau khi cô ngủ rồi anh mới dậy xử lý chuyện này. Chuyện Lục Thiếu Phàm làm khiến cô rất cảm động nhưng trong lòng
cũng chua xót, trong cuộc hôn nhân này luôn là Lục Thiếu Phàm yêu chìu
cô, cô cũng yêu anh nhưng luôn cảm thấy thiếu một chút gì đó, giống như
hạnh phúc cuộc sống ngọt ngào của họ luôn có một khoảng trống, cô muốn
lấp nó đi nhưng không thể được.
Tiếp nhận
lấy văn kiện từ tay luật sư, Mẫn Nhu đờ đẫn nghe luật sư nói lại. Trong
đầu trong mắt đều là hình ảnh Lục Thiếu Phàm nửa đêm ở thư phòng vì cô
mà làm việc, nhớ lại đôi mắt đen ôn hòa sáng rực kia, Mẫn Nhu tự trách
than nhẹ.
“Lục phu nhân có phải không vừa ý chỗ nào?”
trưởng của tổng cục xuất bản yêu cầu sửa lại đầu đề báo, cậu có biết
chuyện này không?’
Chân Ni cẩn
thận hỏi, Mẫn Nhu không đưa ra câu trả lời. Bên tivi tiếp tục với những
tin tức khác, Mẫn Nhu kéo khóe môi, muốn cười nhưng lại nhận ra so với
khóc còn khó hơn, trong lòng có cảm giác nói không nên lời.
Lục Thiếu Phàm vì cô làm nhiều chuyện, còn bao nhiêu chuyện mà cô chưa biết? Anh lén cô lúc ngủ say mà tiến hành?
Cô không
quên nửa đêm trước Lục Thiếu Phàm ở ngoài cửa gọi điện, giọng nói nhỏ
gọi chú ba khiến Mẫn Nhu bừng tỉnh hiểu ra, Lục Thiếu Phàm sớm biết đã
có ngày thế này nên đã chuẩn bị chu đáo, vì cô mà cố gắng xây nên mảnh
trời an bình.
Mẫn Nhu
trong lòng vừa ngọt vừa chát, đau lòng vì Lục Thiếu Phàm phải mệt mỏi
che chở cô, cũng vì bản thân cảm thấy thiếu nợ Lục Thiếu Phàm mà áy náy. Giữa hai người, Lục Thiếu Phàm vẫn ở thế chủ động, còn cô vẫn ở thế bị
động, chỉ biết đón nhận.
Cô muốn vì
Lục Thiếu Phàm làm chút gì đó, nhưng trải qua tìm kiếm lại phát hiện
người đàn ông hoàn mỹ này đã xây dựng cho cô một tòa thành hạnh phúc và
kiên cố còn cô những chuyện làm được hết sức nhỏ bé.
“Những lời mời và hoạt động từ chối hết đi, mình sẽ không tham gia”
“Cậu đã không muốn vậy mình sẽ giúp cậu cự tuyệt”
Chân Ni tuy
thông cảm Mẫn Nhu nhưng cũng khó nén tiếc nuối, dù sao đây là cơ hội tốt để kiếm được món hời, hiện nay nhiều ngôi sao đều dựa vào lăng xê mà
nâng mình lên. Mẫn Nhu lựa con đường riêng, không muốn xuất hiện ở bất
cứ hoạt động nào, chẳng lẽ cam tâm ở nhà làm bà chủ hoàn toàn rút khỏi
giới giải trí?
Vì một người đàn ông mà bước vào giới giải trí nhưng cũng vì một người đàn ông khác
mà rút lui, Mẫn Nhu yêu luôn hết mình, Chân Ni cũng chỉ biết thở dài,
chỉ mong lần này, Lục Thiếu Phàm có thể ở bên Mẫn Nhu đến cuối cùng