Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Chương 3 : Bị zombie đuổi giết
Ngày đăng: 20:07 20/04/20
Nhóm người Chu Liêm chỉ còn lại năm, một số đã bị thương, không biết có bị biến thành Zombie hay không.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, họ nhìn người đàn ông vừa ra tay cứu mình.
Người này có gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, mặc một bộ đồ rằn, trước ngực có tấm bảng, biểu hiện thái độ “cấm người lạ lại gần“.
Xe tăng của anh ta có vẻ được trang bị rất nhiều thứ, điều quan trọng là, anh ta có súng!
Mấy năm nay, chỉ có người có tiền mới có súng để dùng, nếu người này đồng ý hậu thuẫn cho họ, bọn họ cũng không cần lo việc sống chết nữa!
Vì thế, Chu Liêm thu hồi vẻ mặt ngang ngược của mình, cười lấy lòng: “Anh trai này, cảm ơn anh đã cứu chúng tôi, anh là quân nhân à?”
Lệ Sâm nhớ bệnh viện này có rất nhiều vũ khí, mấy ngày nay anh thu thập xong vũ khí, bây giờ đang đi tìm thuốc men.
Cuối thời bùng nổ dịch bệnh, anh vẫn còn ở trong ngục, chuyện đầu tiên sau khi ra tù chính là tìm em trai Lệ Ngạn của mình.
Đó là người thân duy nhất của anh.
Nhưng trong trường đã không còn ai sống, thành phố này cũng không nhỏ, anh không biết nên bắt đầu tìm kiếm ở nơi nào.
Rất nhiều vật tư và thức ăn đã bị Zombie phá hoại.
Ba ngày này, anh đã cứu rất nhiều người, nhưng đây là lần đầu sử dụng súng, vì xung quanh bệnh viện có rất nhiều Zombie.
Đây không phải lần đầu anh bị người ta quây quanh, nghĩ tới ba ngày trước anh còn là một bộ đội đặc chủng, lúc này đối mặt với lời cầu xin của dân thường, anh chỉ có thể làm mặt lạnh: “Xin lỗi, tôi không phải.”
Chu Liêm đoán được đối phương không muốn đưa bọn họ theo, nhưng anh ta vẫn cầu xin: “Chúng tôi đều là sinh viên ở thành phố, không may gặp phải chuyện này nên mới tập hợp lại với nhau. Tuy chúng tôi không có súng, nhưng chắc chắn chúng tôi sẽ không gây cản trở cho anh, xin anh hãy đưa chúng tôi đi cùng!”
Mấy người còn lại đã tự xem Lệ Sâm là đội trưởng mới, ai nấy đều vây quanh anh.
Lệ Sâm liếc nhìn: “Mấy người đều là sinh viên ở thành phố? Vậy sinh viên ngành vật lý có ở trường không?”
Mấy người kia nghe anh hỏi xong, nhao nhao trả lời: “Có đi, chắc bọn họ vẫn còn ở đây!”
“Không phải, ngành vật lý có mấy đội đã đi Bắc Hải tham gia nghiên cứu rồi.”
“Hình như là vậy! Mấy ngày trước tôi còn nghe giáo sư nói mà! Có người bảo tài chính của quốc gia đều chi cho lần này!”
“Phải đó! Tôi cũng nghe nói hạng mục nghiên cứu lần này rất bí mật, cụ thể là gì thì không ai biết.”
Lệ Sâm nghe họ nói xong, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.
Nam Ca xoay người muốn chạy, nhưng đâu ngờ con Zombie kia đã túm được cổ của cô, muốn kéo cô lại!
Rốt cuộc cô cũng hiểu rằng, không chỉ có con người muốn giết mình, mà Zombie điên khùng cũng sẽ bảo vệ địa bàn của chúng!
Mạt thế mới tới vài ngày mà những Zombie này đã có ý thức về lãnh địa, sau này chúng sẽ biến thành thứ gì nữa đây?
Nam Ca không muốn mình chết trong tay của con Zombie này, cô còn muốn đến phía Bắc nữa!
Vì thế, cô dùng hết sức nhào về phía nó, đẩy nó ngã xuống đống đất đá. Con Zombie không kịp phản ứng, đầu đã bị Nam Ca dùng đá đập một cái!
Bạch, cổ của nó lệch hẳn sang một bên!
Nam Ca thấy cảnh này thì lấy sức xoay người, đè Zombie dưới thân.
Rèn sắt khi còn nóng, cô lấy dao phẫu thuật trong tay ra, cũng may động tác của nó không nhanh hơn cô là bao, vì thế cô cứa dao phẫu thuật lên cổ nó, khiến đầu nó đứt lìa!
Cảm giác được con Zombie đã chết hẳn, Nam Ca thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chưa kịp thư giãn thì tóc gáy của cô dựng đứng lên! Vì... cô cảm nhận được rất nhiều hơi thở của Zombie đang ở gần!
Đám Zombie này có lẽ đang nói với cô rằng, kẻ xâm phạm phải chết!
Cô khóc không ra nước mắt, có trời mới biết cô chỉ đi ngang qua đây thôi!
Một con còn cố gắng đánh lại, đằng này ngùn ngụt một đống thế kia, ai mà chọi cho nổi chứ!
Nếu giải thích với chúng nó rằng cô không muốn chiếm địa bàn của tụi nó, tụi nó có tin cô không?
Dùng đầu ngón chân cũng biết kết quả rồi! Vậy thì phải chuồn nhanh thôi!
Hai chân cứng ngắt của Nam Ca trong bóng tối đột nhiên tăng sức mạnh, chạy thí xác, nhưng đám Zombie phía sau đã sắp đuổi kịp mất rồi!
Cùng là đồng loại với nhau, sao nỡ lòng nào độc ác quá vậy! Mấy anh hùng Zombie tha cho cái mạng quèn này đi!
Đám Zombie kia đương nhiên không nghe được nội tâm đang gào thét của cô, ngay khi Nam Ca đang cùng đường, cô chợt nhìn thấy chiếc xe đã xuất hiện ở bệnh viện hôm nay!
Lúc này cửa sau của xe vẫn còn mở, xe còn chưa tắt máy, cô không biết người đàn ông kia đã đi đâu rồi.
Dù sao cũng không nghĩ nhiều thế, vậy nên, cô... vọt thẳng vào nằm trong xe, giấu mình trong đống thùng ở phía sau.