Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 4 : Bị đạp xuống sông

Ngày đăng: 20:07 20/04/20


Lệ Sâm bê cái thùng cuối cùng vào xe, anh nhanh nhẹn kiểm tra nhưng vật dụng đã thu thập đuợc.



Súng đạn đã đủ, có một ít vũ khí và thuốc lấy từ bệnh viện, trong cửa hàng, anh cũng tìm được một ít thức ăn, hiện tại đã có thể rời khỏi đây.



Zombie ở thành phố càng lúc càng nhiều, mấy hôm trước anh đi quanh thành phố để quan sát thì phát hiện Zombie ở đây càng lúc càng thông minh, rõ ràng là chúng đã tiến hóa, xem ra anh phải nhanh chóng đến phía Bắc thành phố rồi.



Kiểm tra xong xuôi, anh phát hiện có chỗ không ổn.



Không hiểu sao Zombie quanh đây lại nhiều hơn, còn tập trung về phía xe của anh.



Lệ Sâm chạm vào cây súng dắt bên hông, cẩn thận muốn đóng cửa xe lại thì ngửi thấy một mùi hôi thôi.



Anh không để ý tìm hiểu xem đó là mùi gì, nếu không rời khỏi đây, chắc chắn sẽ bị Zombie bao vây.



Ngồi vào xe, anh khởi động máy rồi lái đi.



Còn Nam Ca nằm phía sau bị hù muốn chết luôn rồi!



Bị đám Zombie kia đuổi giết còn không nói, nhưng cô có cảm giác mình gặp phải phiền phức lớn hơn rồi.



Vì lúc cô giấu mình trong cái thùng, cô nghĩ người đàn ông kia sẽ cảm nhận được, làm cô sợ muốn nín thở luôn!



Thế nên Nam Ca mới bịt mũi mình lại lâu thật lâu, rồi cuối cùng cô mới nhận ra được là:



Mình chết mất tiêu rồi! Không còn thở thì ngừng lại kiểu gì!



Chiếc xe chạy nhanh trên đường, ánh sáng trong đêm sẽ thu hút Zombie lại gần, nên người đàn ông kia đã chỉnh đèn xe xuống mức thấp nhất, đường đi cũng không có chướng ngại vật, vì thế anh cũng không dùng đèn xe.



Động cơ xe rất tân tiến, khi lái xe cũng không có tiếng máy quá lớn.



Nam Ca giấu mình ở cửa sau, quyết định chờ sau khi anh đỗ xe lại thì sẽ lén chuồn ra ngoài.



Không biết người đàn ông này muốn đi đâu, nhưng nếu đến phía Bắc thì tốt rồi, có thể đi nhờ anh ta một đoạn.



Xe chạy một lúc lâu cuối cùng cũng ngừng lại.



Đây là đoạn đường vắng, Nam Ca nghe kỹ giống như có tiếng nước chảy.



Phải rồi, đầu thành phố có một con sông bảo vệ, trên sông có cây cầu lớn được xây mấy năm trước. Trước khi mạt thế diễn ra, đây còn là thánh địa của các cặp tình nhân.



Đương nhiên, Nam Ca hôm nay không hề muốn hẹn hò, cô chỉ muốn nhảy xuống sông chết quách đi cho rồi.




Tuy nhắm hai mắt lại nhưng cô vẫn không ngủ được. Sau khi biến thành Zombie, quả nhiên đến ngủ cũng tiết kiệm thời gian.



Gần sáng, cô nghe thấy một giọng nói nhỏ.



“Nữ Zombie kia đã ở đây lâu lắm rồi, chúng ta có nên ra tay chặt đầu xuống không?” Nghe giọng nói là của con gái.



Đồng bọn của cô là một người đàn ông: “Đừng kiếm chuyện nữa, chúng ta đi tìm thức ăn, nhanh lên.”



Cô gái có vẻ không đồng ý với ý kiến của người kia.



Hai người họ là tình nhân của nhau, lúc mạt thế xảy ra là lúc họ đang ở cạnh nhau.



Người kia là quản lý cấp cao của công ty, năng lực rất khá, sau khi gặp chuyện không may, cô nghĩ mình có thể dựa vào anh ta. Nhưng qua một số chuyện xảy ra, cô ta phát hiện anh ta chính là một tên nhát gan sợ phiền phức, căn bản là không có can đảm giết Zombie.



Bây giờ Zombie trong thành phố đã tập hợp thành đoàn, vất vả lắm mới đụng phải một con lạc đàn, sao anh ta còn không ra tay?



Nhưng thấy người đàn ông đã bỏ xa mình, không còn cách nào khác, cô ta đành phải rời đi.



Sau khi cô gái đi rồi, Nam Ca mới chậm chạm mở mắt.



Hai người kia đi siêu thị à, hôm nay ở đó chật kín Zombie, cô cũng không muốn nhắc họ làm gì.



Cô muốn yên lặng chờ, quả nhiên không lâu sau, trong siêu thị phát ra tiếng gào của Zombie.



Chắc hai người họ đã bị bao vây bên trong rồi!



Hiện tại Nam Ca đã hồi phục được kha khá sức, cô rất mong sau khi cuộc chiến kết thúc, mình có thể thu nhặt được chút gì đó.



Chậm chạp đi đến siêu thị, đám Zombie này không hiếu chiến như đám ở trung tâm thành phố, bọn chúng không đến công kích cô.



Lúc cô đến cửa siêu thị thì thấy một nam một nữ đang liều mạng đánh nhau với Zombie.



Điều ngạc nhiên là người ra tay chính là cô gái kia, còn tên đàn ông nọ chỉ biết trốn sau lưng cô gái mà run rẩy.



Tuy Nam Ca đã không còn là con người, nhưng cô vẫn cảm thấy gã ta thật hèn mọn. Phải nhờ con gái bảo vệ thì là loại đàn ông gì.



Còn tên đàn ông kia không biết xấu hổ, lúc Zombie nhào về phía mình, gã không chống lại được thì níu cô gái lại, đẩy cô ấy về phía Zombie! Còn gã ta thì tự mình chạy về phía cửa siêu thị!



Cũng may phản ứng của cô gái nhanh nhẹn, né tránh tấn công của Zombie.