Mặc Ái
Chương 34 : Ân ân ái ái
Ngày đăng: 23:03 20/04/20
Sáng sớm tỉnh lại, Mặc Viêm phát hiện mình bị Mặc Thanh ôm vào trong ngực, trên người đều là khí tức của hắn, chẳng qua chỉ là được hắn ôm mà thôi, trong lòng y liền trở nên mềm mại.
“Sao lại ngủ ít như vậy?” Mặc Thanh sờ sờ mặt của y, nhìn quầng thâm dưới mắt y nhịn không được đau lòng.
Mấy ngày nay thực sự đã miệt mài quá độ rồi, hắn thì không sao, nhưng Viêm nhi hiện tại có thể xem như người không có võ công, thể lực cũng không còn được như trước đây.
Hắn bắt y hoan ái cả một ngày một đêm, y chắc hẳn rất mệt mỏi rồi, đêm qua chỉ mới làm được một nửa y liền hôn mê bất tỉnh.
Mặc Viêm đương nhiên không biết tâm tư trong lòng Mặc Thanh, y khẽ nâng người lên, sau đó không hiểu hỏi.
“Thanh? Chúng ta đang ở trên xe ngựa sao?” Hiện tại bọn họ giống như đang ở bên trong thùng xe rộng rãi, lại còn cả thanh âm của móng ngựa.
Mặc Thanh không muốn y ly khai khỏi lồng ngực của mình, liền đem y ôm trở lại: “Ừ”.
Chỉ ừ một tiếng có thể xem là trả lời sao? Mặc Viêm có chút buồn bực, Thiên Tuyệt cung rất tốt, vì sao đột nhiên muốn xuất cung? Hơn nữa Thanh Lam và Tần Xuyên không phải đang chuẩn bị tấn công sao? Lúc này không ở trong cung nghĩ đối sách, lại còn muốn đi xa? Đây rốt cuộc là có chủ ý gì.
“Mặc Thanh!” Y tức giận đem bàn tay không có ý tốt của Mặc Thanh đẩy ra, một bộ dạng chuẩn bị chất vấn. Y không phải người ngu, trong chuyện này có gì mờ ám hay không, làm sao một điểm y cũng không phát hiện được chứ, cho dù đối phương có hai mươi vạn đại quân đi nữa, Mặc Thanh cũng sẽ không bỏ lại Thiên Tuyệt cung mà bỏ trốn.
Vì vậy chỉ có thể là Mặc Thanh đã bày sẵn thế cục, mà y lại bị bỏ ra ngoài, cảm giác khiến y rất khó chịu.
Ai biết Mặc Thanh lại nhíu mày, khuôn mặt tao nhã tuyệt đại bày ra bộ dạng đáng thương hề hề, cư nhiên dùng khuôn mặt đẹp đến kinh thiên động địa này làm cho Mặc Viêm có cảm giác việc mình vừa đẩy tay hắn ra là một tội lỗi tày đình.
“Thanh! Ta muốn người, chỉ cần người, cho ta…” Mặc Viêm bất lực cầu xin tha thứ.
Mặc Thanh biết nhược điểm của y, đương nhiên y cũng rõ nhược điểm của Mặc Thanh, Mặc Thanh không thể chịu được chính là y cầu xin tha thứ và tỏ ra yếu thế. Có lẽ là bởi vì trước đây y rất mạnh, chỉ muốn theo đuổi cảnh giới cao nhất. Vì vậy mỗi khi y tỏ ra yếu thế một chút, luôn luôn có thể kích khởi nhiệt tình của Mặc Thanh.
Đây cũng là nguyên nhân Mặc Thanh thích kéo y lên giường yêu thương. Bởi vì chỉ có ở trên giường, y mới bị hắn làm cho không chịu nổi mà khóc nấc lên.
Quả nhiên, Mặc Thanh vừa nghe y nói câu kia lập tức híp mắt lại: “Ngoan, phụ thân sẽ hảo hảo yêu ngươi. Phụ thân là của một mình Viêm nhi, tất cả đều là của Viêm nhi”.
Một vòng miệt mài lại bắt đầu, ở trên xe ngựa mà không thể an phận một chút a, bất quá người hầu của Thiên Tuyệt cung đi theo cũng rất ăn ý, đều lựa chọn giả vờ câm điếc, không để ý. Cung chủ và thiếu cung chủ muốn ở trong xe ngựa chơi trò hôn nhẹ, hạ nhân như bọn họ nào có lá gan chất vấn cái gì.
Cuối cùng Mặc Viêm cũng nhìn rõ sự gian ác của Mặc Thanh, ngày đó hắn ở trong xe muốn y đến lần thứ ba còn không muốn dừng, đã vậy mỗi lần trừu động đều vừa dài vừa kịch liệt, nếu là người không có thể lực, căn bản là không sống được lâu a.
Mỗi lần, y đều bị hắn làm cho trực tiếp ngất đi, thậm chí cho tới lúc xuống xe ngựa vào khách điếm, chân vẫn còn mềm nhũn không thể bước xuống giường được, Mặc Thanh ôn nhu ôm y, cẩn cẩn dực dực giúp y ăn uống.
Mặc dù như vậy vô cùng tốt, bởi vì y có thể độc hưởng sự ôn nhu của Mặc Thanh. Thế nhưng, hắn cũng không thể tùy tiện động dục bừa bãi như vậy nha! Mặc Viêm cũng không thể nhịn được nữa, mỗi lần Mặc Thanh cho y ăn cơm, đều như vô ý mà liếm hạt cơm bên môi y.
Nếu như nói lúc đầu là vô tình, thì càng về sau là hắn cố ý, lúc giúp y uống thuốc, còn cố ý làm cho thuốc theo môi y chảy ra, sau đó ác ý theo giọt thuốc chảy xuống, dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm mút. Cuối cùng còn để nước thuốc chảy xuống đầu nhũ nhạy cảm của y, mà Mặc Thanh thì nhanh tiến lên ngậm, liếm, lộng, duyện, chờ tới lúc hắn ngừng lại, Mặc Viêm phát hiện thân thể mình đã mềm nhũn lợi hại.
Kết quả? Kết quả chính là sau khi uy cơm xong, y lại một lần nữa bị đem lên giường, bắt đầu một vòng ân ân ái ái mới.