Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy
Chương 82 :
Ngày đăng: 00:59 19/04/20
Thu Địch Phỉ cảm thấy đã không còn đường lui thì trước mắt đột nhiên mờ mịt, người bị một cổ lực đạo nâng lên, chạy như bay, đến khi hai chân chạm đất, tập trung nhìn kỹ thì cảm giác vui sướng làm nàng mừng đến mức hai chân đứng không vững.
Trước mắt chính là đội hình cầu vồng.
Thu Địch Phỉ liếc mắt nhìn Cam cầu vồng, hắn đang đứng trong tám người, nhìn nàng cười cười như vẻ tươi cười cực kỳ vặn vẹo, thống khổ, là do hai mà sưng to như hai quả banh. Nàng vội nhìn mấy người còn lại, thấy bọn họ có vẻ mập hơn một chút, không ngờ bọn họ trong lúc chiến loạn lại có thể sống thoải mái như vậy. Thu Địch Phi kích động không thôi nhìn Cam cầu vồng kêu lên “ Cam sư huynh, gặp lại ngươi thật tốt quá, mặt của ngươi…không sao chứ?”
Cam cầu vồng vừa nuốt nước miếng vừa nói “ không có gì, không có gì, chỉ là bị cửu đệ đánh thôi. Cửu đệ muốn đánh dấu mặt chúng ta, sau này dù người khác có trà trộn vào cũng không thể dịch dung thành chúng ta”
Thu Địch Phỉ nghe vậy nhìn kỹ mới thấy bảy người kia không phải mập mà giống như Cam cầu vồng, mặt mũi sưng vều.
Trong lòng không khỏi ấm áp, thầm nghĩ nhất định là Mộ Thiên Sơn tức giận bọn họ làm mất nàng nên mới đưa ra lý do hoang đường như vậy, đánh bọn họ sưng hết mặt mũi để xả giận.
Đột nhiên Thu Địch Phỉ hét to, mặt trắng bệch vọt tới bên cạnh Vân Tố, kéo tay hắn, run giọng nói “ nguy rồi, hài tử, con ta vẫn còn trong Chí Tôn lâu, ta phải quay lại cứu hài tử” nói xong thì muốn khóc, lập tức quay người chạy về hướng Chí Tôn lâu.
Vừa lúc Lạc Y trong đám người đi ra chặn Thu Địch Phỉ nói “ ngươi đừng vội, hài tử ở chỗ ta” cánh tay giơ lên, tiểu bảo bối đang say ngủ.
Thu Địch Phỉ cẩn thận tiếp nhận hài tử, mắt nóng lên, lệ tuôn rơi, cảm giác sợ hãi, bất an và áy náy, nàng không đáng là mẫu thân, chút nữa là đã làm mất hài tử rồi.
Đội hình cầu vồng nhìn tiểu hài tử trong tay Thu Địch Phỉ thì nhao nhao xông tới, ánh mắt nóng bỏng nhìn thân ảnh nhỏ xói trắng nõn, hứng phấn không thôi “ Cửu đệ muội, đây là hài tử ngươi thừa dịp bọn ta không có mặt sinh ra sao? ahhhhhhhhhhhhhh, hắn thật là đẹp mắt. Ahhhhhhhh, nhanh cho ta ôm một cái đi. Ahhhhhhhhhh, mẹ nó, các ngươi không được tranh với ta, lão tử muốn ôm trước”
Hài tử bị âm thanh ồn ào làm cho tỉnh giấc, hai mắt còn ngái ngủ mơ hồ nhìn tám gương mặt râu ria trước mắt, cái miệng nhỏ nhắn hả ra, mọi người cứ tưởng hắn sẽ khóc toáng lên thì ngoài dự kiến, hắn lại mỉm cười
Tám cầu vồng mừng rỡ không thôi “ thật không? thật không? thật sự cho chúng ta chứ?” vừa hỏi vừa không kịp chờ trả lời mà xông lên bắt đầu chọn cho mình con vẹt ưng ý nhất.
Chọn xong, ai nấy đều vui mừng hớn hở, Thu Địch Phỉ nói với đám vẹt “ từ hôm nay trở đi các ngươi đi theo bọn họ, sau này…cứ bảy ngày lại đến gặp ta một lần” dừng lại một chút, thanh âm quỷ dị thâm trầm bồi thêm “ các ngươi nhất định phải nghĩ tới ta nha”
Tám con vẹt run rẩy thân hình.
Nói trắng ra chẳng phải nữ nhân này muốn bọn chúng đi làm gian tế, thu thập thông tin của tám tên cầu vồng kia sao.
Đáng tiếc là đội hình cầu vồng thiếu đầu óc sao có thể nghĩ ra được ẩn ý này, vẫn đang vui sướng vì có được thần thú trong tay.
Cam cầu vồng kích động nói “ bọn ta tám người, tám chim nên chọn tên gì cho tốt đây? Cửu đệ muội, ngươi mau giúp bọn ta tìm một cái tên vừa dễ nghe vừa vang dội đi”
Thu Địch Phỉ rất nghiêm túc suy nghĩ rồi nói “ các ngươi có tám người, lại thêm bọn chúng là tám con vẹt, vậy là hai lần tám, mà các ngươi cũng rất thích tám, như vậy cộng lại là ba lần tám. Các ngươi thích tám lại là tổ hợ tám người tám chim vậy kêu tổ hợp ba tám đi”
Đội hình cầu vồng vỗ tay rào rào “ hay lắm, hay lắm. Vậy gọi là tổ hợp Ba Tám đi”
Tám con vẹt không ngừng rơi lệ.
Mẹ nó, Ba Tám, không có ý gì tốt mà, khác nào nói chúng ta với bọn hắn đều là những kẻ đần chứ. Hừ.