[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 41 :

Ngày đăng: 13:27 19/04/20


Tiếng bước chân lưỡng lự gần cửa sổ, nghe ra được người bên ngoài không chỉ một, hơn nữa có ý thả nhẹ động tác, thậm thà thậm thụt lén lén lút lút, tựa hồ đang điều tra động tĩnh trong phòng.



Tôi cảm giác được thân thể Đao Phong nằm trên người tôi đã căng thẳng, cả người tản mát ra hơi thở tàn nhẫn, bộ dáng vận sức chờ phát động, nếu lúc này có người xông tới muốn giết chúng tôi, cậu ta có thể nhảy lên tránh né hoặc dứt khoát vặn gãy cổ chúng ngay lập tức, hoàn toàn không cần lo lắng những người đó có thể tạo thành thương tổn gì đối với chúng tôi.



Song nghĩ đến Kỷ Tuyền và ông chú một mình ở phòng khác, tôi chợt bắt đầu lo lắng, vạn nhất những người này đều là dân miền núi lỗ mãng, nhìn thấy trong bốn chúng tôi có phụ nữ xinh đẹp, cho nên thừa dịp đêm tối muốn đến quấy rối, vậy chị Tuyền gặp nguy càng lớn.



Trước kia từng nghe nói rất nhiều chuyện cùng loại, tôi có chút sợ hãi những người bên ngoài kia sẽ dùng thủ đoạn hạ lưu gì đó, làm ra chuyện không tốt với chị Tuyền.



Ông chú kia rất khôn khéo, thân phận lại đặc thù, tôi cũng không lo ông ấy sẽ gặp nguy lắm.



Nghe thanh âm ngoài cửa sổ dần dần đi xa, tôi vội đẩy tay Đao Phong, thấp giọng nói: “Những người này tới đây làm gì? Không phải họ đi về phía phòng chị Tuyền rồi chứ? Chúng ta có nên ra ngoài xem sao không.”



Đao Phong nghe vậy cúi đầu cân nhắc, lập tức nhẹ nhàng xoay người xuống giường, không phát ra chút tiếng động dư thừa nào.



“Đi.” Cậu ấy liếc mắt nhìn tôi, thanh âm trầm thấp.



Tôi nhanh chóng lủi xuống giường, quần áo cũng không khoác thêm, liền đi theo Đao Phong lặng lẽ mở cửa ra ngoài.



Nửa đêm canh ba, trong trại an tĩnh dị thường, ban đêm gió núi rét lạnh khiến tay chân người ta tê dại, mới ra có hai phút, lỗ tai tôi đã không còn cảm giác nữa, tay chân cũng có chút cứng đờ.



Tôi cẩn thận đi theo phía sau Đao Phong, sợ làm ra tiếng động khiến bọn người kia phát hiện.




Tôi và Đao Phong hoàn hoàn chỉnh chỉnh xem xét chị Tuyền nhoáng cái biến sắc mặt, đối với nội dung cô ấy la hét càng nghe càng sửng sốt, thanh âm nũng nịu kia khiến tôi bỗng cảm thấy trăm vuốt cào tim, hận không thể đập đầu xỉu luôn cho rồi.



“Mẹ một cái kiếp, nói chị Tuyền không phải Quỳnh Dao nhập thân tôi cũng không tin!”



Lý lão đại nghe vậy sắc mặt khẽ biến, khoát tay một cái, phía sau những người đó lập tức tới bắt lấy đám đàn ông thậm thụt kia, tôi từ trên mặt đất đứng dậy, phủi đất trên người, xoa chỗ bị đánh đau, nhe răng nhếch miệng bước qua.



“Sao rồi, không bị thương chỗ nào chứ.” Ông chú nháy nháy mắt, giả vờ lo lắng hỏi.



“Làm sao có thể không bị thương được, họ ra tay hung ác, thiếu chút nữa đánh chết tôi.” Tôi nói rất lớn, nói xong dư quang khóe mắt liếc Lý lão đại, thấy ông ta thần sắc ngưng trọng, biết việc đêm nay cơ bản đã không sai biệt lắm.



“Các cậu về trước ngủ đi, chuyện đêm nay là tôi lo lắng không chu toàn, người tới là khách, tôi sẽ bồi thường cho các cậu.” Lý lão đại nhìn chúng tôi, có chút khó xử nói: “Mấy người này là đám vô lại trong thôn, suốt ngày ăn không ngồi rồi chỉ biết ở gần phụ nữ là loạn tinh thần, không ngờ họ lại không hiểu chuyện đến mức này, lại gây chuyện với bạn của lão Ô Lỗ, tôi sẽ dạy dỗ họ, các cậu yên tâm, sẽ không uổng phí các cậu bị ăn thiệt đâu.”



“Không sao cả không sao cả.” Ông chú thấy thế, giả vờ ra vẻ bất đắc dĩ, tỏ vẻ không muốn làm lớn chuyện: “Loại chuyện này chỗ nào chẳng có, chúng tôi cũng không phải người một mực bắt người không tha, anh đứng đầu trại, giao cho anh xử lý chúng tôi cũng yên tâm rồi, chỉ hy vọng sau này đừng phát sinh tình huống tương tự nữa.”



“Tuyệt đối sẽ không xảy ra loại chuyện này nữa.” Lý lão đại gật đầu, vẻ mặt uể oải phất tay: “Các cậu trở về ngủ đi thôi, tôi sẽ mang họ đi.”



Nhìn bóng lưng đám người kia dần dần đi xa, ông chú ra dấu, ý bảo chúng tôi vào nhà nói chuyện.



Đóng cửa thật kỹ, chúng tôi ngồi vây quanh trong phòng Kỷ Tuyền, trên mặt ông chú lộ ra nụ cười xảo trá, nói: “Vốn còn đang suy tính làm sao khiến Lý lão đại đồng ý chuyện vào núi, không ngờ tới ông trời có mắt, cơ hội tự dâng lên cửa, chuyện tối nay mặc dù phiền toái, nhưng vẫn có thể xem là một bước ngoặt tốt.”