[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 81 :

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Bánh bao kia rốt cuộc thế nào, tôi không nói nữa, dù sao tôi cũng cảm thấy chúng tôi đã bị lừa rồi.



Buổi tối đến quán bar Lâm Hương, khi vào cửa liếc nhìn bảng hiệu, chữ lòe loẹt phía trên căn bản đọc không hiểu là cái gì. Bên trong quầy rượu trang trí rất bình thường, hoàn toàn không chói mắt như tấm bảng hiệu.



Bốn người chúng tôi sau khi vào tìm một góc ngồi xuống, bên trong quầy rượu ánh đèn mờ tối, ngồi trong góc không dễ bị phát hiện.



Chị Tuyền để tránh bị Lâm Hương phát hiện, cố ý chải tóc đuôi ngựa, thay quần áo.



Khi khách trong quán bar dần đông lên, Lâm Hương rốt cuộc xuất hiện, chị Tuyền lén chỉ cho chúng tôi người phụ nữ ngồi uống rượu trước quầy bar kia chính là Lâm Hương, chú suy nghĩ một chút, quyết định một trong ba người đàn ông chúng tôi sẽ tiếp cận bà ta.



Chúng tôi muốn kỳ thực chính là địa chỉ nhà cụ thể, về phần làm thế nào vào trong chú tự nhiên sẽ nghĩ cách.



Cho nên, ba chúng tôi chơi một trò chơi nhỏ, người thua phải đi tiếp cận Lâm Hương.



Chú gọi phục vụ viên mở cho chúng tôi một chai rượu đỏ, tôi rót chai rượu đỏ kia vào ly, chị Tuyền lấy bút vẽ phía dưới ly một dấu màu đen, quy tắc của trò chơi này chính là ba người cùng uống ly rượu này, ai uống xuống dưới vạch đen, người đó thua.



Kết quả chơi đoán số chú uống trước, tôi thứ hai, Đao Phong cuối cùng, kết quả đã định Đao Phong phải xúi quẩy hơn rồi.



Lúc chú uống vô cùng không phúc hậu, ông ấy đầu tiên là đắc ý nhìn chúng tôi, sau đó một hơi uống mất phân nửa ly rượu kia, khi đến tôi cầm đã gần đến vạch đen rồi.



Tôi cầm ly rượu trong tay cân nhắc cả buổi, lại quan sát dung lượng đại khái của ly rượu kia, cẩn thận uống một ngụm.



Ly rượu kia cuối cùng khi rơi vào tay Đao Phong, rượu đỏ cơ bản đã song song với vạch đen.



Đao Phong biết tôi và chú cố tình chơi cậu ấy, mặt không đổi nhìn chúng tôi, ngắm nghía ly rượu trong đó, tiếp đó không chút hứng thú đặt ly trên bàn, dứt khoát đứng dậy xoay người đi.


Chú thấy tôi không nói lời nào, lại tiếp tục chỉ vào quyển sổ nói: “Còn có một vài thứ vô cùng kỳ lạ nữa, trong ghi chép của Cố Hải, nửa trước nói Ôn Văn tích cực tìm kiếm manh mối năm đó, nửa sau lại nói Ôn Văn đột nhiên thay đổi chủ ý, thậm chí tận lực cản trở họ đi thăm dò chân tướng rõ ràng, mà giữa hai phần này có một đoạn thời gian rất dài Cố Hải không liên lạc với Ôn Văn, ông ta không biết Ôn Văn đã xảy ra chuyện gì, chỉ nói về sau khi liên lạc Ôn Văn đã đi nước ngoài.”



“Chờ một chút.” Tôi cắt ngang chú, nghi ngờ nói: “Không phải nói hai lần hợp tác đó đều có Ôn Văn tham dự sao, cô ta sao lại tiến hành cản trở? Nhất là lần thứ hai, nếu như Ôn Văn không muốn, thì tại sao cô ta lại đi cùng?”



Chú khoát tay nói: “Nói Ôn Văn cố gắng cản trở họ điều tra rõ chân tướng, chẳng qua là suy đoán của Cố Hải thôi, chữ viết trong sổ không nhiều lắm, nhưng có thể thấy được Cố Hải hoài nghi động cơ của Ôn Văn, nhưng mà sau lần hợp tác thứ hai Cố Hãi đã không còn nghi ngờ việc này nữa, hoặc nói ông ta căn bản không có cơ hội suy đoán nữa, quyển sổ đến đây cũng không còn, e rằng sau đó đã xảy ra một chuyện, dẫn đến việc ông ta không cách nào trở về tìm Lâm Hương.”



“Nói vậy, nếu chúng ta dựa theo cách nghĩ của Cố Hải, tra một chút về Ôn Văn này, có khả năng sẽ phát hiện nhiều đầu mối hơn?” Tôi gãi đầu, suy tư nói: “Chú xem có khả năng Ôn Văn chính là kẻ phản bội mà họ nói không?”



“Chưa chắc.” Chú thở dài một tiếng, cất quyển sổ xong, vừa ra hiệu chúng tôi rời khỏi đây vừa nói: “Cố Hải, Ôn Văn, Sở Vấn Thiên, Đao Diên cộng thêm vị Ngô gia kia, năm người này ai cũng có thể là kẻ phản bội, đừng quên trí nhớ họ hỗn loạn cực kỳ, có khả năng căn bản đã quên mất những chuyện mình từng làm, cũng có thể là một số người trong đó đang cố ý che giấu, nếu họ nhớ rõ ràng lại giả vờ mất trí nhớ, ai có thể biết họ đang nghĩ gì?”



Tôi gật đầu, không thể không thừa nhận chú nói rất đúng.



Tìm được thứ hữu dụng, chúng tôi nhất định phải lập tức rời đi, tránh cho bị người khác phát hiện tưởng là kẻ trộm bắt lại.



Chị Tuyền khi chúng tôi thảo luận về quyển sổ đã chạy đến phòng ngủ, ý chị là loại chỗ như phòng ngủ dễ bôc lộ thói quen và việc riêng tư của người ta nhất, tôi lại kiên trì bởi vì chị ấy suy nghĩ xấu xa, cái này giống như đàn ông bình thường cứ thích rình coi phòng phụ nữ vậy, trong tò mò khó tránh khỏi xen lẫn chút tâm lý hạ lưu.



Đương nhiên, sau đó chị Tuyền hung hăng nhéo tay tôi mấy cái, tôi lập tức đổi giọng.



Chúng tôi đóng kín cửa nhà, ngụy trang thành kiểu chưa hề bị mở ra, tuy rằng cánh cửa bị chị Tuyền đạp hư kia khẽ đẩy đã mở tung.



Khi sắp đi tới một ngõ hẻm, thình lình một người phụ nữ đâm sầm tới, chúng tôi không muốn gây sự chú ý, sớm đã tắt đèn pin, người phụ nữ này vừa xuất hiện, chúng tôi thiếu chút nữa cho rằng đụng phải quỷ.



Thế nhưng rất nhanh người phụ nữ kia liền bỏ đi nghi ngờ của chúng tôi, bởi vì cô ta cách chúng tôi hơn hai mét, cắn răng nghiến lợi nói một câu:



“Hóa ra là các người là một phe!”