[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 96 :

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Giữa hang đá nơi đáy vực này, làm sao có thể đột ngột xuất hiện một bóng người, nơi này ngoại trừ chúng tôi, căn bản không có khả năng có người sống khác tồn tại.



Lòng tôi chìm xuống, nghĩ chẳng lẽ là thứ ngoài cửa đá kia đã tới? Hay thật sự có những người khác ở đây, hơn nữa đã phát hiện chúng tôi?



Chú ra hiệu, ý bảo chúng tôi đừng bứt dây động rừng, đồng thời bảo chị Tuyền chuẩn bị tốt, hơi chút không đúng lập tức nổ súng.



“Thật là một người...” Chị Tuyền từ ống ngắm nhìn thoáng qua, vẻ mặt khó coi thấp giọng nói: “Nơi này sao lại có người, hắn rốt cuộc muốn làm gì?”



Chú lắc đầu, nhìn chằm chằm động tác của Rio, lúc này chỉ có thể xem phản ứng của đối phương như thế nào, chúng tôi cách quá xa, căn bản không thể chú ý được, nếu người đó muốn hại chết Rio, chị Tuyền sẽ nổ sung bức lui hắn, nếu Rio tới nơi an toàn, vậy không tới lượt chúng tôi hỗ trợ, dựa vào thân thủ của gã nước ngoài to con này, ứng phó một hai người dễ như trở bàn tay.



Hiện giờ lên tiếng nhắc nhở gã, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến người ẩn náu trong động, làm không tốt dưới tình thế cấp bách sẽ làm ra chuyện vô pháp vãn hồi.



Chị Tuyền hiểu ý của chú, cũng dần dần bình tĩnh lại, chỉ là tay cầm súng vẫn đang âm thầm dùng sức.



Ánh sáng bên trong động quá mức tối, rất nhiều chỗ không nhìn rõ được, nham thạch này góc cạnh gồ ghề rất dễ khiế người ta sản sinh ngã rẽ khác, tôi nhìn Rio dùng cả tay lẫn chân bò lên, càng ngày càng gần đến bóng người cổ quái kia, trong lòng lại lo cho Đao Phong, không biết bên cậu ấy có thể cũng xuất hiện một người kỳ quái vậy không.



Đao Phong giờ phút này đã bò vào hang động trên tay tượng phật, tốc độ của cậu ấy nhanh gấp đôi Rio, hơn nữa tiến lên cũng không ra ngay, chứng tỏ nơi đó có chút sâu, ít nhất không phải một động lõm trang trí không.



Ngay khi tôi đoán hướng đi đại khái của Đao Phong, Hạng Văn nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên “A” một tiếng, nói: “Mọi người nhìn xem, người đó có phải đã đi rồi không.”



Chú vẫn luôn chú ý nơi đó, nghe vậy hơi vuốt cằm nói: “Quả thực đã đi rồi, song vẫn chưa thể xác định hắn thật sự rời đi hay nấp bên trong tùy thời mai phục, tốt nhất nghĩ biện pháp nhắc nhở Rio, để gã cẩn thận chút.”




Cửa sắt đã bị ăn mòn nhìn không ra diện mạo ban đầu nữa, hoa văn phía trên cũng mờ nhạt không chịu nổi, chỉ có hai cái rãnh lõm trái phải khá rõ ràng.



Chính giữa cửa sắt lộ ra một khe hở chỉ chứa được một người lách mình đi qua, nói vậy trước khi chúng tôi đến, sớm đã có người mở nó, hơn nữa người này rất có thể chính là thằng cha trốn trong bóng tối trước đó.



Song việc đã đến nước này mà lại lùi bước thì không còn là đàn ông nữa, tôi nhìn những người còn lại, phất tay ra hiệu cho Tiểu Hải đi trước, sau đó theo sát chui ra ngoài.



Phía sau cánh cửa sắt này là một đường cầu thang thật dài, hơn nữa vẫn không có bất kỳ cơ quan bẫy rập nào, tạm phỏng đoán, lần này chúng tôi đi ít nhất nửa giờ.



Cầu thang không ngừng nghiêng về phía trước, chỗ cuối có cửa đá đóng lại, Đao Phong mang găng tay, thoáng dùng lực đẩy cửa đá kia ra.



Chúng tôi giơ đèn pin và súng, cẩn thận bước ra khỏi cầu thang dài dằng dặc này.



Dưới chân giẫm lên lớp đất cát xốp, chúng tôi nghi hoặc dùng đèn pin bắn quét chung quanh, lát sau kinh ngạc phát hiện, nơi này không ngờ là phế tích của một tòa cổ thành.



“Đây...” Hạng Văn nhìn kiến trúc di tích sụp thành một mảnh, bị gió cát mài mòn nhìn không ra nguyên dạng, không dám tin thấp giọng nói: “Nơi này không phải là Vu Điền cổ thành đó chứ?”



Chị Tuyền ngửa đầu nhìn trời, lại nhìn di tích đen nghịt bốn phía, bán tín bán nghi gật đầu nói: “Không chừng bị cậu nói trúng rồi...Không ngờ có thể tìm được Vu Điền cổ thành đơn giản như vậy, một chút cảm giác chân thật cũng không có, nhưng mà, chúng ta bây giờ rốt cuộc đang ở vị trí nào, hang đá không thể đi nữa, chúng ta làm sao trở về? Làm sao liên lạc với Đường Ninh.



Chú dường như đã tìm thấy thứ gì đó như đồ đằng ở bên cạnh, ông ngồi xổm xuống lấy tay phủi lớp đất cát trên đồ đằng ra, sau đó xác định nói: “Nơi này quả thực chính là Vu Điền cổ thành, chúng ta có thể tìm tới đây cũng không phải đơn giản vì may mắn, ta nghĩ kẻ trước đó cố ý đưa chúng ta đến đây, nếu ta đoán không lầm, trong hang đá phía dưới e rằng không chỉ có một thông đạo, hoặc nói, không chỉ có một cánh cửa sắt loại này...Nhưng vấn đề chúng ta cần lo lắng bây giờ chỉ có một, là đi thẳng vào cổ thành làm cho xong những việc cần làm, hay trở về đáy vực tìm những người khác nói rõ ràng tình huống.”