Mạt Thế Chi Phế Vật

Chương 136 : Tình thế khó xử

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


Edit: Diệp Thần



Beta: Yến Phi Ly



Khi người thứ năm được phái đi cũng mất liên lạc, Lý Mộ Nhiên mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn. Long Hạ không trở về, Tiêu Thắng cũng không trở về, mấy tin này cô biết được là từ những người còn lại trong đoàn xe lén lút bàn luận. Không khí trong đoàn xe ngày một nặng nề, có người thậm chí bắt đầu bất mãn với Lâm An. Lý Mộ Nhiên không phải không nghĩ vậy, nhưng cô không có hiểu biết gì về người này, hơn nữa cô phát hiện Lâm An cũng rất sốt ruột, miệng còn nổi nóng tức giận, ngay cả khi ở một mình cũng vô cùng sầu lo, thậm chí còn mất ngủ cả đêm. Biểu hiện như vậy, khiến chút hoài nghi mới nảy lên của cô sẽ cảm thấy áy náy, chỉ là cô vẫn thấy bất an.



“Một chút việc nhỏ, gì đến nỗi này. Để tôi bói một quẻ cho cô.” Cô vì chuyện của Tống Nghiễn mà trằn trọc cả đêm, Quỷ Bệnh rốt cuộc nhìn không nổi nữa, móc mấy viên nghe nói là vỏ sò đen từng khiến đám nhóc Trương Duệ Dường ngạc nhiên từ trên người ra, mở miệng nói.



Mấy ngày ở chung này, cho dù Lý Mộ Nhiên không cố tình quan sát cũng có thể cảm nhận được Quỷ Bệnh không phải người bình thường. Cái khác không nói tới, chỉ mấy ngày không ăn không uống thôi liền khiến cô từng nghi ngờ không biết gã có phải là zombie biến dị hay không. May mắn, gã cũng không ăn thịt người, mà càng khiến người ta không biết nói gì cho phải đó là gã dường như không thèm để ý người khác có phát hiện điểm này hay không.



“Bĩ?” Không chờ đáp lại, vỏ sò đen đã bị tung ra mặt đất, chia ra thành mấy viên, có lớn, có nhỏ, có ngửa, có sấp. Quỷ Bệnh không chút để ý nhìn lướt qua, nhạt nhẽo phán.



Chỉ vậy thôi sao? Lý Mộ Nhiên dâng lên cảm giác vớ vẩn, nghĩ thầm cho dù là thần côn đi nữa ít nhất cũng phải làm bộ làm tịch hỏi vài câu, bói lại mấy lần mới có thể cho ra đáp án chứ, trông gã cứ như đang chơi vậy, có hơi…



“Có nghĩa là gì?” Cô hỏi. Người này ngay cả giải thích cũng lười, hà tất phải lấy chuyện bói toán ra đùa cô, cho nên mặc kệ đúng hay không, chỉ với phần ý tốt của đối phương, cô liền nhận cái tình này.
Mặt Quỷ Bệnh không chút biểu tình nhìn đứa nhỏ một cái, lát sau mới chậm rì rì trả lời “Không được để lỡ.” Đương nhiên trước đó phải giải quyết xong chuyện vặt vãnh này mới khiến cô gái kia chú tâm giúp gã làm việc được, chút chuyện này gã vẫn chờ nổi.



Gì cơ? Trương Duệ Dương há hốc mồm, không rõ như thế là đồng ý hay không, nhưng sợ hỏi lại chú Bệnh sẽ tức giận, đang lúc rối rắm liền cảm thấy đỉnh đầu bị sờ sờ, bên tai vang lên tiếng của Lý Mộ Nhiên “Chú ấy đồng ý rồi.” Nhóc nhất thời mừng rỡ cười tươi, tay nhỏ hăng hái nắm lại cam đoan với Quỷ Bệnh “Chú ơi, cháu nhất định sẽ cố gắng cố gắng giúp chú tìm đồ.”



Đối với lời cam đoan của đứa trẻ năm tuổi, Quỷ Bệnh đương nhiên không có khả năng để trong lòng, huống hồ những người khác mà muốn giúp, không có năng lực dò xét bằng tinh thần của Lý Mộ Nhiên thì cũng uổng công.



Lần nói chuyện này hiển nhiên không giúp được gì cho phán đoán của Lý Mộ Nhiên, cô cũng tự hiểu được, một khi dính tới chuyện hơi phức tạp lục đục với nhau thì cô liền luống cuống, cho nên cuối cùng vẫn quyết định thành thật dùng biện pháp liều chết để xử lý. Đưa ra ba lựa chọn có thể nghĩ ra đặt trước mặt, sau đó đắn đo cân nhắc, cuối cùng chọn ra biện pháp có thể nói là tương đối an toàn nhất trong đó.



Biện pháp thứ nhất, hoàn toàn mặc kệ Quỷ Bệnh có để ý hay không, giấu bọn nhỏ đến một nơi không kẻ nào biết được, cho đến khi cô cứu được người ra thì tìm chúng, nhưng nếu như cô không về hoặc là đột nhiên có sinh vật biến dị tấn công, bọn nhỏ phải làm sao bây giờ? Biện pháp thứ hai, để đám nhóc ở cùng Quỷ Bệnh, phương diện này cần yêu cầu suy xét đến vấn đề chính là lai lịch của Quỷ Bệnh đến tột cùng là gì, lời gã nói có thật hay không, gã có tâm tư gì khác hay không. Còn cách thứ ba là giao bọn nhỏ cho Lâm An, nhờ anh ta chăm sóc hộ, nhưng mà so với Lâm An, cô dường như càng nguyện ý tin tưởng Quỷ Bệnh hơn một ít. Trên thực tế, vô luận chọn cách nào cô cũng không yên tâm, thế nhưng cô thật sự không nghĩ ra biện pháp nào khác cả, mà việc cứu người thì vẫn cần phải làm.



Nếu đổi thành một người đàn ông, nhất định sẽ cảm thấy cô nghĩ quá nhiều, lo nghĩ vẩn vơ, không nói đến cái khác, cho dù Lâm An thật sự là kẻ phản diện, chỉ cần Lý Mộ Nhiên chuẩn bị tốt đầy đủ đồ ăn thức uống rồi bảo mấy đứa nhỏ thành thật ở trong phòng thì Lâm An cũng sẽ không rảnh đi chú ý bọn nó, càng miễn bàn tới Quỷ Bệnh có thể trực tiếp một phát đập chết cô.



Nhưng mà quan tâm quá sẽ bị loạn, Lý Mộ Nhiên lại từng bị thua thiệt rồi, cho nên hận không thể tìm một biện pháp an toàn chắc chắn nhất cho bọn nhỏ. Chỉ là trên thế giới nào có chuyện gì là chắc chắn chứ. Bởi vậy trong lòng cô tuy rối rắm, nhưng vẫn mau chóng đưa ra quyết định, chọn biện pháp thứ hai, giao bọn nhỏ cho Quỷ Bệnh. Có lẽ… có lẽ cô có thể thử tin tưởng Quỷ Bệnh xem sao.