Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)
Chương 95 : Rời đi
Ngày đăng: 13:26 30/04/20
Một đám người ùa chạy tới, Diễm Quân Ly liếc nhìn một cái thỉ biết bọn họ bên phe Chung Hư Lữ, liền không chút khách khí, trực tiếp dùng Thuật Con Rối giết vài tên. Những người đó thấy Chung Hư Lữ nằm trên đất không nhúc nhích, vốn định chạy tới cứu Chung Hư Lữ, nhưng gặp phải công kích của Diễm Quân Ly nên chẳng ai có thể tới gần, từ từ có kẻ lui về phía sau có kẻ quay lưng chạy trốn.
Chung Hư Lữ kéo dài hơi tàn được mấy chục giây sau đó không thể chèo chống nổi mà tắt thở. Trong lúc Thương Viêm đang khiếp sợ trước tin tức từ Hệ thống, thì những người đang chiến đấu bỗng khi Chung Hư Lữ chết ai nấy đều trưng ra vẻ mặt nghi hoặc ngơ ngác, không có ánh sáng nhân vật chính, bọn họ chẳng còn lý do gì để kiên trì chiến đấu.
“… Tiểu Viêm?” Diễm Quân Ly lo lắng khẽ kêu tên Thương Viêm, y nhìn theo ánh mắt chăm chú của Thương Viêm thì thấy miệng vết thương rạn nứt như thủy tinh kia đã không còn ánh sáng bạc, con ngươi y mãnh liệt co rút, tim như bị cái gì đó đâm mạnh vào rỉ máu.
Thương Viêm cau mày, cậu không dám động đậy, hiện tại miệng vết thương còn chưa có khỏi hẳn cho nên cậu mà nhúc nhích thì sẽ đau đớn không dứt. Thương Viêm chậm rãi thở dài một hơi, trái tim của cậu đã khôi phục lại như cũ, nhưng miệng vết thương thì vẫn còn nguyên.
Thương Viêm suy yếu mà cười khổ một chút, ngẩng đầu nhìn ánh mắt tràn đầy áy náy và không thể tin kia…
Hai tháng sau, cuộc chiến với Chung Hư Lữ đã kết thúc, căn cứ W dĩ nhiên bị Diễm Quân Ly bỏ vào trong túi, ngay cả căn cứ B cũng khôi phục lại náo nhiệt khi xưa.
Không có Chung Hư Lữ, Diễm Quân Ly chẳng còn bị ai uy hiếp, cấp bậc nhảy lên như gió, nháy mắt đã trở thành cường giả cấp 11. Thế nhưng trong khoảng thời gian này Diễm Quân Ly lại rất không hài lòng, thậm chí vô cùng đau đớn.
“Tôi chỉ muốn Tiểu Viêm khỏe trở lại” Tiếng Diễm Quân Ly cứng rắn vang lên, y trừng mắt nhìn cái tên tự xưng là Thần kia, dưới quang huy của Thần mà không hề khiếp đảm, khí thế kiên định so với Thần cũng chẳng ít hơn chút nào.
“Nếu ông đã có thể đưa em ấy đến đây, tại sao không có cách nào chữa khỏi vết thương của em ấy? !” Nhận được câu trả lời phủ định, Diễm Quân Ly khinh thường cười nhạo một tiếng, căn bản không tin lý do mà ông ta đưa ra, chẳng lẽ cái Trình tự chữa khỏi của Hệ thống tự nó phá hủy nó hay sao?
Thần chỉ lẳng lặng nhìn người được xem là Nhân vật phản diện kia, không tức giận cũng không có trách cứ, chỉ bất đắc dĩ mà thở dài, “Đi nhìn cậu ta đi.”
Thần vừa mới nói xong, ngoài cửa phòng liền vang lên tiếng gõ, mắt Diễm Quân Ly thấy bóng dáng Thần đang định rời khỏi, vốn định gọi lại, nhưng người ngoài cửa nói cho Diễm Quân Ly biết, Thương Viêm tỉnh.
“Cơ hội nằm trên tay cậu ta” Trên không trung phất qua một câu làm động tác Diễm Quân Ly ngẩn ra, đó là tiếng nói của Thần, nghe ra thì ngụ ý là Thương Viêm còn có cơ hội trở về?
Diễm Quân Ly ngơ ngác mà ngẩng đầu, thật sâu nhìn bộ dáng mỉm cười như ngủ say của Thương Viêm, y chôn mặt mình vào cổ Thương Viêm mà cọ xát, đem nước mắt ép ngược trở về.
Diễm Quân Ly hít sâu một hơi, nhẹ nhàng buông Thương Viêm xuống, điều chỉnh tâm tình của mình, khuôn mặt nhìn như bình tĩnh đến không lộ ra được chút tình cảm.
Diễm Quân Ly ôm Thương Viêm đặt vào quan tài băng mà bọn dị năng giả đã chế tác sẵn, và nó sẽ luôn đi theo bên người Diễm Quân Ly, cơ hồ sẽ không rời khỏi y.
Đối với việc Thương Viêm qua đời, tất cả mọi người đều ưu thương là không có khả năng, thậm chí có vài người còn rất cao hứng. Bởi vì những năm gần đây Diễm Quân Ly cũng chỉ có một mình Thương Viêm, hiện tại Thương Viêm chết, như vậy vị trí kia sẽ …
Người bên gối Diễm Quân Ly, không ít kẻ đều dòm ngó vị trí này, bởi khi nhìn thấy sự yêu thương cưng chiều mà Diễm Quân Ly dành cho Thương Viêm, thì bọn họ đều ghen tỵ và khát vọng.
Đối với đám có trai lẫn gái không biết sống chết kia, Diễm Quân Ly chỉ một biện pháp, trực tiếp quăng tới tầng chót nhất của căn cứ thưởng cho những kẻ xấu xí dơ dáy bẩn thỉu nhất, sau đó dùng Thuật Con Rối để bọn họ tự mình bán đứng mình.
Không phải muốn bị người ta chơi sao? Vậy thì như ý nguyện. Thậm chí, Diễm Quân Ly còn hạ mệnh lệnh không cho những người này tự sát. Đối với những kẻ muốn thay thế vị trí của Thương Viêm, Diễm Quân Ly tuyệt đối không để hắn ta/ cô ta sống yên ổn.
Mà ở Thương Viêm bên này, sau khi xem xong cuộc đời của mình qua đèn sự sống, dưới bóng đêm lặng lẽ thâm trầm, cậu bỗng nghe thấy tiếng nói quen thuộc, đó là âm thanh như bé gái của Hệ thống.
“Ký chủ sắp tử vong, khởi động tình tự khẩn cấp, dung hợp Chìa Khóa Thiên Hộ”