Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 256 : Đóa Đóa, sau này cách xa hắn chút
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Edit: tranthayday/ Beta: PaduC, RED, Bánh Bao Không Nhân
"Đại, đại nhân... Ta..." Nam Tầm tức khắc thay đổi thành dáng ngồi của một nàng dâu nhỏ quy quy củ củ.
Cung Mặc Nhiễm không nhanh không chậm buông chén trà trong tay, nói nhàn nhạt: "Không sao, từ trước đến nay bổn tọa thu đệ tử chỉ cần hợp duyên, không hỏi chuyện quá khứ. Người đó dù đã giết người hay phóng hỏa, sau khi bước vào Mặc Nhiễm Đường đều có thể bắt đầu lại từ đầu."
Hai mắt Nam Tầm sáng bừng lên: "Đại nhân, suy nghĩ của ngài thật giống ta. Anh hùng cần chi hỏi xuất thân, cũng chẳng nên phân biệt phú quý sang hèn. Đừng cho rằng nhiều kẻ giết người phóng hỏa, cướp bóc là tồi tệ, có khi bản tính của họ không xấu xa như họ thể hiện. Giết chết còn không bằng độ hóa."
Cung Mặc Nhiễm nhìn nàng không nói lời nào.
Nam Tầm cúi thấp đầu xuống, hai tay ngoan ngoãn đan vào nhau đặt trên đầu gối: "Khụ, đại nhân, thật không dám giấu giếm. Ta đúng là có duyên từng gặp người này vài lần, nhưng khi đó ta không hề biết hắn là Thất hoàng tử Đông Lâm Quốc, cũng chỉ cùng hắn ta uống vài chén rượu, nói vài câu khách sáo mà thôi."
Thấy Cung Mặc Nhiễm vẫn không nói lời nào, Nam Tầm cười ha hả rót một ly trà đưa cho hắn: "Đại nhân, mời ngài."
Cung Mặc Nhiễm ưu nhã nhận lấy ly trà uống một ngụm.
"Đóa Đóa, người này không đơn giản, về sau cách hắn xa một chút." Cung Mặc Nhiễm đột nhiên buông một câu.
"Đại nhân sao lại nói lời này? Đệ tử đã bao giờ thân cận hắn ta đâu?"
"Bổn tọa nói là về sau."
"Đệ tử đã là người của đại nhân, chẳng lẽ hắn còn muốn có ý đồ xấu với ta?"
Ánh mắt Cung Mặc Nhiễm hơi trầm xuống, nhàn nhạt nói: "Hắn đã có ý đồ với ngươi rồi."
Nam Tầm lập tức ưỡn ngực: "Đại nhân yên tâm. Ta sống là người của ngài, chết cũng là quỷ của ngài, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng có ý đồ với ta."
Thời điểm nữ nhân nói đến hai chữ "nhà mình", ánh mắt nam tử bên người nhìn nàng vẫn nhàn nhạt như cũ, chỉ là bên trong có chút gợn sóng nhẹ nhàng lăn tăn, mềm mại mà nhu hòa.
Thấy nàng ăn ngon miệng, Cung Mặc Nhiễm liền đẩy phần thức ăn của mình đến trước mặt nàng.
Nam Tầm cũng không khách khí, ăn luôn phần của hắn.
Song, dù sao đây cũng là yến tiệc trong cung, nếu để toàn bộ đĩa thức ăn trên bàn sạch bong sáng bóng thì không tốt lắm, cho nên Nam Tầm không dám không biết xấu hổ xử lý tất cả đồ ăn trên bàn, chỉ chọn vài món mình thích rồi ăn sạch.
Vừa rồi uống quá nhiều trà, Nam Tầm lén thì thầm với Boss một câu "Ta đi nhà xí", nói xong liền một mình rời chỗ ngồi.
Khi có khách dự tiệc muốn đi nhà xí thì sẽ có cung nữ chuyên phụ trách dẫn đường, tránh cho bọn họ khỏi bị lạc, Nam Tầm cũng thế.
Chẳng qua hiện tại, Nam Tầm nhìn tiểu nha đầu đang dẫn đường phía trước, theo nàng ta rẽ trái rẽ phải, nàng đột nhiên nheo mắt lại.
Có kẻ đang tính kế nàng.
Nhà xí không có khả năng xa như thế được.
Nam Tầm quay đầu lại chuẩn bị rời đi, không ngờ đúng lúc này, bên cạnh bỗng dưng nhảy ra bốn cung nữ cao to khỏe mạnh chặn đường nàng.
Nam Tầm cười lạnh: "Này, chủ tử nhà các ngươi không dại dột đến mức đấy chứ. Quốc sư đại nhân biết ta đi nhà xí, nếu hồi lâu không thấy ta quay lại nhất định sẽ sinh nghi."
Bốn cung nữ vẻ mặt vô cảm: "Nếu cô nương thức thời thì mời đi cùng với bọn nô tỳ một chuyến."
Nam Tầm chắp tay sau lưng, vui vẻ nói: "Nếu ta không muốn đi cùng các ngươi thì sao?"