Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Nàng Dâu Xuyên Qua

Chương 20 : Gậy ông đập lưng ông

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


“Nhị phu nhân, nhị

phu nhân, không tốt! Phòng thu chi bị đại phu nhân đánh rồi!” Tiểu nha

đầu trong phòng Tiền thị hoang mang rối loạn chạy tới báo tin.



Lông mi Tiền thị nhăn lại, phòng thu chi là tâm phúc của bà ta, trong ngày

thường làm chưởng quầy đại phòng thì gây ra sai lầm gì chứ, cư nhiên nhớ tới đến đánh phòng thu chi?



“Đi, theo ta đi nhìn một cái!” Tiền thị dẫn tiểu nha đầu vội vàng chạy tới viện của đại phòng.



Tiến vào viện đại phòng, liền nhìn thấy phòng thu chi bị trói nằm trên ghế

dài, đặt ở giữa sân đang bị đánh bằng roi. Phòng thu chi nhìn lên thấy

Tiền thị đến đây, khóc lóc nỉ non nói: “Nhị phu nhân cứu ta, lão nô oan

uổng a!”



Tiền thị cau chân mày lại, quát với gia đinh: “Mau dừng tay, không được đánh!”



“A, là đệ muội đến đây.” Cố Vãn Tình cười tủm tỉm từ trong phòng đi ra :

“Mau vào ngồi, bên ngoài nắng gắt, mắc công phơi nắng bị bệnh.”



Trong lòng Tiền thị cười lạnh : sắp bắt đầu mùa đông, mặt trời làm gì chói chang!



Trên mặt Tiền thị cười nói: “Phòng thu chi này là phạm vào sai lầm gì vậy? Như thế nào bị đánh bản tử?”



Cố Vãn Tình nói: “Gần đây trong phủ thu vào một đám Hải Nam châu, ta thấy

rất hiếm lạ, muốn chọn thứ tốt hơn đưa đi cho muội. Vừa vặn đưa hạt châu đến là nô tài này, ta liền gọi hỏi hắn vài chuyện, ai biết hắn ấp úng

đáp không được, ta nghĩ nhất định là điêu nô từ giữa cắt xén, liền đánh

bản tử hắn.”



Tiền thị cười nói: “Đại tẩu có điều không biết, tiền bạc trong phủ này, cũng không phải là nói mấy câu có thể nói được rõ

ràng, chắc là trong đó có hiểu lầm rồi phải không? Phòng thu chi này làm vài thập niên tại Khương gia, muội thấy hắn rất tốt, không đến mức từ

giữa cắt xén tiền bạc, không bằng để lại hắn đi.”



“Hiểu lầm? Cũng là hiểu lầm, không bằng đem sổ sách đều lấy ra nhìn một lần nữa, so

sánh liền biết.” Giọng nói Khương Hằng từ trong phòng vang lên, trong

lòng Tiền thị lộp bộp một tiếng: đại bá cư nhiên đã ở đây?



“Thỉnh an đại bá.” Tiền thị chào hỏi Khương Hằng đi ra khỏi phòng, cười nói:

“Sổ sách này, sẽ không cần phải tra xét, nhất định là không sai được.”



Khương Hằng nói: “Gia nghiệp này là của ta làm ra, nhưng thật ra nhiều năm

chưa từng hỏi đến, vừa vặn thừa dịp hôm nay coi một chút.”



Khương Hằng muốn xem xét gia nghiệp của mình, Tiền thị tự nhiên không thể ngăn đón cái gì. Tiền thị quản gia nhiều năm, biến ảo bên trong sổ sách bà

ta tự nhiên là biết đến, vốn mấy năm trước bà ta còn làm minh trướng, ám trướng, phòng ngừa có người kiểm toán. Minh trướng đều là sổ sách bề

nổi, làm rất xinh đẹp. Ám trướng mới là sổ sách chân chính, bên trong

miêu ngấy không ít. Nhưng vài năm nay bà ta thấy cũng không có người

tiếp nhận quản gia, hơn nữa Cố Vãn Tình cho tới nay biểu hiện đối với

quản gia không hề hứng thú, Tiền thị cũng liền lơi lỏng, mọi người trong phòng thu chi lười đem một lần làm hai sổ sách, đều chỉ làm sổ sách

chân chính.



Bà ta hướng thủ hạ tiểu nha hoàn nháy mắt, nha hoàn

đó hiểu ý, vụng trộm đi ra ngoài viện. Thúy Liên mắt sắc, nhanh chóng đi qua cầm tay tiểu nha hoàn đó, nói: “Vị muội muội này ta thấy rất thích, không vội đi, đến nói chuyện cùng tỷ tỷ.” Sau đó cứng rắn lôi kéo tiểu

nha hoàn vào phòng của mình.



Tiền thị vừa thấy nha hoàn mật báo

bị chế trụ, trong lòng biết lần này cũng không phải là kiểm toán bình

thường đơn giản như vậy, bà ta cũng đoán được vài phần: chín phần là đại phòng muốn mượn chuyện kiểm toán, đoạt quyền quản gia của bà ta.



Đại phòng có chuẩn bị mà đến, Tiền thị không hề chuẩn bị, trên đầu Tiền thị bắt đầu đổ mồ hôi lạnh: mấy năm nay bà ta tham bạc không phải số lượng

nhỏ, nếu bị điều tra ra, trên gương mặt rất khó coi.



“Thanh Mai, phòng thu chi muốn đối trướng, phái người đi lấy sổ sách đến.” Cố Vãn Tình phân phó nói.



Thanh Mai lên tiếng, chạy ra viện. Tiền thị vừa nghe, mồ hôi lạnh đầm đìa, Cố Vãn Tình đi lấy sổ sách phòng thu chi, nếu phòng thu chi đem ám trướng
phủ còn chưa có tôn bối.”, toàn tâm toàn ý nghĩ nhanh chóng sinh nhi tử

cho đại công tử.



Sắc Vi không bị cản trở như vậy, ngày đầu tiên

đi trong phòng đại công tử, liền chủ động ngủ lại, rồi sau đó phá thân

mình. Quả nhiên liền hoài thai, làm cho bốn cô nương Cầm Kỳ Thư Họa rất

ghen tị.



Lại qua mười tháng, Sắc Vi sinh ra một bé gái. Khương

Hằng được trưởng tôn nữ, thập phần vui mừng, hứa hẹn đợi sau khi đại

công tử thành thân, liền lập tức nâng Sắc Vi làm di nương.



Lảo

đảo lại qua một năm, ngày đại công tử thú thê càng ngày càng gần. Cố Vãn Tình bắt đầu vội vàng thu xếp chuyện cưới vợ, Khương phủ từ trên xuống

dưới đều vui sướng.



Hai năm này, Cố Vãn Tình đem Khương phủ từ

trên xuống dưới thu vén rất có thứ tự, tâm phúc của Tiền thị chậm rãi

đều bị đưa đi ra ngoài, lưu lại đều là tâm phúc của Cố Vãn Tình. Quan hệ của nàng cùng ba kế tử, hai kế nữ cũng rất hòa hợp, đặc biệt đại công

tử Khương Viêm Châu, đối với kế mẫu này cực kì cung kính hiếu thuận, cơ

hồ là nói gì nghe nấy. Mà hai phòng tiểu thiếp còn lại của Khương Hằng,

cũng đều đối với vị đại phu nhân này phi thường cung kính.



Thời

gian hai năm, cũng làm cho cảm tình của vợ chồng Khương thị càng hòa hợp ngọt ngào, Khương Hằng với tiểu thê tử thập phần sủng ái, từ sau khi Cố Vãn Tình vào cửa, hắn liền chưa bao giờ đi qua phòng thiếp thất đó ngủ

lại, vợ chồng hai người ân ân ái ái, nhưng lại giống như vợ chồng tiểu

dân chúng tầm thường.



Bởi vì thái độ Khương Hằng, ngay cả hai đại nha hoàn Bích La Bích Viện cũng đối Cố Vãn Tình dị thường cung kính.



Mà vị Cẩm Yên cô nương kia, Cố Vãn Tình vẫn là mò không rõ thân phận của

nàng ta, nếu nói nàng ta là hầu gái, nhưng Bích La Bích Viện đối với

nàng ta cung kính giống như đối với chủ tử; nếu nói nàng ta là thiếp

thất, nhưng Khương Hằng chưa bao giờ ngủ lại trong phòng nàng ta, thậm

chí khi hai người ở chung cũng không có hành động thân mật quá đáng;

nhưng nhìn thần thái bóng dáng của Cẩm Yên, như là phá thân mình rồi,

đều không phải là thiếu nữ khuê các. Cố Vãn Tình mò không rõ thân phận

của Cẩm Yên, Khương Hằng cũng chưa bao giờ đề cập qua lai lịch Cẩm Yên,

thậm chí Khương phủ cao thấp không người nào biết lai lịch Cẩm Yên. Cố

Vãn Tình là người thông minh, nàng biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, cho nên cũng cũng không đi cố ý tìm tòi nghiên cứu, đối với Cẩm

Yên thật là hữu hảo. Vì thái độ của Cố Vãn Tình, Cẩm Yên cô nương đối

với vị đại phu nhân này cũng thập phần có hảo cảm.



Hai năm này,

Cố Vãn Tình vẫn không có hoài thai, Khương Hằng thỉnh ngự y nổi tiếng

nhất đến xem qua, đều nói thân mình Cố Vãn Tình bình an, cũng không vấn

đề. Khương Hằng cũng để lại xuống, chỉ cần thân thể thê tử không việc gì là tốt rồi. Còn chuyện con cái, đều là thiên mệnh, cưỡng cầu không

được.



Còn nửa năm nữa Khương Viêm Châu thú thê, trong bốn cô

nương Cầm Kỳ Thư Họa Cầm nhi cùng Họa nhi, lại truyền ra tin tức tốt,

nói là đều hoài thai.



Lại qua ba tháng, Khương phủ đổi mới hoàn

toàn, giăng đèn kết hoa, nơi nơi lộ ra màu đỏ vui vẻ, toàn phủ đều vì

đại công tử thú thê mà vui mừng.



Cố Vãn Tình đứng tại hành lang,

dựa vào trong lòng Khương Hằng ở sau người, nhìn cả viện này ùn ùn kéo

đến thiên la địa võng, à không, là tơ lụa đỏ thẫm, cười như gió xuân.



Vừa sáng, đại công tử Khương Viêm Châu liền đi An Quốc Hầu phủ đón tam tiểu thư Hậu Uyển Vân qua cửa, trong phủ, liền náo nhiệt…