Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Nàng Dâu Xuyên Qua

Chương 4 : Nhàn đức hiếu nữ

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Cố Vãn Tình tựa hẳn

vào ghế dựa, thân mình mới không té xuống trên đất. Tuy nói thân thể này của nàng là nữ nhi của Cố lão gia, nhưng linh hồn nhỏ bé của nàng là

Hậu Uyển Tâm a! An Quốc Hầu, đó là cha ruột của nàng mà! Gả cho cha ruột của chính mình, nàng có nghĩ cũng không dám nghĩ một phen cảnh tượng

như thế nào.



May mắn nàng đã nhiều ngày bị bệnh, thân mình tiều

tụy, sắc mặt vẫn tái nhợt, lúc này cũng chỉ thảm hại trắng hơn chút. Cố

lão gia dừng một chút, nhìn sắc mặt nữ nhi, ông ta thấy sắc mặt nữ nhi

hoàn toàn trắng bệch, cũng không có nhảy dựng lên muốn chết muốn sống,

cũng liền tự cho là Cố Vãn Tình cam chịu an bài của mình.



Cố lão

gia buông sách trong tay, nói: “Tiểu thư An Quốc Hầu gia mấy ngày trước

đây đi, An Quốc Hầu cùng tiểu Hầu gia đều đã sắp trở về kinh. Chờ mấy

ngày nữa tang sự xong xuôi, phụ thân mời bà mối có uy tín danh dự đi nói hôn sự này cho con, sẽ đem hôn sự này nói thành. Đã nhiều ngày phu nhân đang chuẩn bị đồ cưới cho con. Con yên tâm, phụ thân sẽ không bạc đãi

con chắc chắn đem con gả ra ngoài rất có mặt mũi, sẽ không làm cho nhà

chồng xem thường nữ nhi Cố gia ta.”



Trong lúc này, Cố Vãn Tình

đâu còn nghe thấy lời nói của Cố lão gia, cúi đầu, đã muốn đem trăm ngàn chủ ý ở trong đầu lướt qua một lần.



Phụ thân An Quốc Hầu của

nàng, khi cưới mẫu thân của nàng, hai phu thê tình thâm, tuy rằng phụ

thân cũng giống như nhân gia hào môn bình thường khác nạp mấy phòng tiểu thiếp, nhưng địa vị của mẫu thân ở trong lòng phụ thân là không có

người nào có thể sánh bằng. Năm đó thời điểm mẫu thân bệnh sắp chết, phụ thân từng tại trước giường mẫu thân thề: nếu ngô thê (vợ lúc nghèo khó) mất, cả đời không tái giá!



Mẫu thân qua đời vài năm, phụ thân

vẫn tuân thủ hứa hẹn, đối với việc tái giá một chữ cũng không nói. Trong lúc cũng có người muốn nịnh bợ lấy lòng An Quốc Hầu, muốn gả nữ nhi nhà mình vào, đều bị An Quốc Hầu một ngụm từ chối. Liền ngay cả nữ nhi Hậu

Uyển Tâm, cũng từng thử qua phụ thân, có tái giá cho nàng một mẹ kế hay

không, phụ thân cũng đều xác minh rõ ràng, ái thê đã mất, cuộc đời này

sẽ không có thê tử thứ hai. Cho nên sau đó mẫu thân mất, cũng sẽ không

có kế mẫu gả tiến vào, Hậu Uyển Tâm mới thuận lý thành chương nắm đại

quyền quản gia.



Phụ thân thâm tình trọng lời hứa, ngay cả Hậu Uyển Tâm cũng rất là bội phục.



Cố Vãn Tình chân chính là nữ tử khuê các, kiến thức hạn hẹp, mỗi ngày chỉ

thấy được bàn tay là thiên địa, nghĩ đến phụ thân chính mình chính là

trời, phụ thân nói gả nàng cho quý nhân, nàng liền nhất định sẽ gả cho

quý nhân, đầu óc nóng lên cũng chỉ sẽ nhảy hồ tìm chết, không biết nhân

ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu nhân. Phụ thân chính mình ở nhà uy

phong, nhưng ra ngoài cửa, đầu còn phải phục thấp đầu nịnh bợ quý nhân.

Cố lão gia muốn gả nữ nhi, quý nhân không hẳn muốn kết hôn đâu.



An Quốc Hầu không cưới, Cố lão gia chính là muốn gả nữ nhi, cũng là không tốt!


cưỡng nằm ở trên tháp quý phi* trong sân cầm bản kinh Phật vừa xem vừa

phơi nắng.



*Tháp quý phi: ghế nằm có chỗ dựa.



Vương thị

mỗi ngày phái người đưa tới đồ ăn như trước, sợ Cố Vãn Tình không cẩn

thận một cái bị bệnh chết. Mỗi khi Cố Vãn Tình nhìn đến sắc mặt ân cần

của Vương thị, tâm lý thản nhiên nghĩ: tuy là di nương được Cố lão gia

sủng ái nhất, nhưng Cố lão gia lại ngay cả chuyện hôn sự hủy bỏ, đều

không có để lộ cho vị Vương thị này vài lời. Chỉ do Vương thị mỗi ngày

ân cần đưa chút đồ ăn, xem như mượn sức nữ nhi thứ xuất vẫn không được

sủng này. Cái gọi là sủng ái của Cố lão gia, cũng không gì hơn cái này,

liền ngay cả người bên gối đều tìm cách tính kế cùng phòng bị.



Vương thị đi gần, ngũ tiểu thư càng gần hơn.



Vốn trong phủ tuổi xấp xỉ với ngũ tiểu thư, cũng chỉ có tứ tiểu thư Cố Vãn

Tình. Còn có hai muội muội cùng một đệ đệ đều quá nhỏ, không thể cùng

chơi. Mỗi ngày ngũ tiểu thư đến líu ríu nói vài chuyện mới trong kinh

thành, Cố Vãn Tình nghe cũng cho như là giải buồn.



Hai ngày sau,

một sáng tinh mơ ngũ tiểu thư nhiệt tình bát quái chạy đến bát quái động trời —— Hoàng Thượng ngự bút thân thư bốn chữ “nhàn đức hiếu nữ”, ban

cho vị đệ nhất tài nữ Hậu Uyển Vân của An Quốc Hầu phủ. Bảng hiệu “nhàn

đức hiếu nữ” này được đặt tại phía trên chính sảnh An Quốc Hầu phủ!

Không chỉ có như thế, vị hiếu nữ này còn được Thái Hậu tự mình chỉ hôn

cho thế tử Bình Thân vương Khương Viêm Châu!



Bình Thân vương

Khương thái phó, chính là đứng đầu tam công, quan bái thái phó, là trọng thần nội các, tay cầm quyền cao. Trưởng tử Khương Viêm Châu này, năm

qua mới mười bốn, nhậm chức chính tứ phẩm trung thư xá nhân, tập tước

phong làm thế tử Bình Thân vương. Khương gia chính là danh môn vọng tộc

chân chính, kéo dài trăm năm, có hai vị vương công, bốn vị Thừa tướng,

vô số quan viên, sâu xa thâm hậu. Đây thật sự là hào môn trong hào môn,

hậu duệ quý tộc trong hậu duệ quý tộc, thật là cao quý không thể nói!



Tâm cơ thủ đoạn của tiện nhân đó, Cố Vãn Tình đã biết đến, ả ta nhất định

là lại xuất ra thủ đoạn gì đây, cho nên Cố Vãn Tình đối với chuyện ả ta

gả vào nhà cao cửa rộng cũng không giật mình. Nhưng sau đó ngũ tiểu thư

kể hành động của Hậu Uyển Vân sinh động như thật, Cố Vãn Tình tức giận,

phun ra một ngụm máu tươi!



Trong thiên hạ này tại sao có lại súc sinh không từ thủ đoạn, không biết liêm sỉ như vậy!