Mèo Hoang

Chương 78 : Tình yêu bất diệt

Ngày đăng: 14:52 19/04/20


Vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng khóc ngằn ngặt của con trai, Tô Di vẫn

đang bị Hình Nghị ôm siết trong lòng, sắc mặt có chút sững sờ. Nghe thấy tiếng thằng bé khóc, cô mới hoàn hồn, liền vùng vẫy muốn chạy ngay vào. Nhưng Hình Nghị vẫn không hề buông tay, ôm cô đi lướt qua con trai,

tiến thẳng vào phòng ngủ.



“Rầm!” Hắn đá mạnh vào cánh cửa, ném Tô Di lên giường, nhìn cô với ánh mắt lạnh như băng.



Khi Tô Di nhìn thấy Mạnh Hi Tông, tâm tình cô suýt chút nữa đã vỡ òa. Cả

đường đi, cô chỉ biết cắn xé, gào khóc trong ngực hắn, bây giờ, hai mắt

đã sưng mọng, giọng khản đặc, ngơ ngác nhìn hắn trong nháy mắt đã đi tới bên giường, can đảm trong người cô tan biến hết thảy. Hình Nghị đứng

bên cạnh giường, sắc mặt hắn chưa bao giờ có vẻ đáng sợ như hôm nay.



“Cô làm nhục tôi!” Hắn nắm lấy cổ tay cô, siết mạnh, khiến cô vô cùng đau đớn.



“Anh giết tôi đi!” Tô Di hét lớn một tiếng, cầm lấy tay hắn, đặt lên cổ mình. “Giết tôi, sẽ kết thúc tất cả!”



Hình Nghị giằng tay ra, dễ dàng đẩy cô ngã xuống giường. “Có lẽ tôi sẽ giết

cô.” Hắn nhìn chằm chằm vào gương mặt tái nhợt của cô. “Sau khi tôi

không còn cảm thấy hứng thú nữa.”



“Ngài chỉ huy, Thiếu tướng Kỳ

Lân đến.” Ngoài cửa vang lên một tiếng nói, đột ngột cắt ngang bầu không khí căng thẳng giữa hai người.



Hình Nghị liếc mắt nhìn Tô Di lần nữa rồi buông tay cô ra, đứng dậy, bước xuống giường. Cửa phòng đóng

sập lại trước mặt, Tô Di nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn sang sảng vang lên trên hành lang: “Khóa lại, không cho cô ta rời khỏi phòng nửa

bước.”



Tô Di nằm bẹp trên giường, trong đầu không ngừng hiện lên

bóng dáng cao lớn của Mạnh Hi Tông, chỉ cảm thấy vô cùng tuyệt vọng,

sống không bằng chết.



Lúc Hình Nghị sa sầm nét mặt đi xuống dưới

tầng thì Hình Kỳ Lân đã hỏi thăm được sự việc đột ngột phát sinh ngày

hôm nay từ chỗ đám cảnh vệ. Vừa thấy sắc mặt của Hình Nghị, hắn liền

biết tình hình càng ngày càng trở nên tồi tệ. Hắn không khỏi nhớ tới lời nhắn ban nãy của một người lính đánh thuê.



Người lính đánh thuê

trẻ tuổi tỏ ra vô cùng hờ hững, giữ đúng chuẩn mực, nói với hắn: “Tướng

quân, Mạnh Hi Tông hỏi anh, nếu như anh ấy chấp nhận vứt bỏ hết tất cả

mọi thứ ở đây, lưu lạc xa xứ thì anh có thể giúp cứu vợ con anh ấy ra

không?”



Hắn lúc đó không phải là không bị lung lay.



Hắn

nắm rõ tính cách của Mạnh Hi Tông trong lòng bàn tay. Hắn biết, hiện tại chỉ duy trì được vẻ bên ngoài hòa bình, chừng nào Mạnh Hi Tông còn chưa chết thì ngọn lửa phản kháng của loài người sẽ vẫn còn tiếp tục được

nhen nhóm. Mặc dù không điều tra được từng hành động cụ thể nhưng hắn

biết, một ngày nào đó, Mạnh Hi Tông nhất định sẽ phản kích. Xét về công, nếu hoàn toàn suy nghĩ cho Đế quốc, hắn thực sự nên để Hình Nghị giết

chết Mạnh Hi Tông. Nhưng về tư, hắn lại không thể ra tay.



Nhưng

hôm nay, Mạnh Hi Tông lại nói, anh chấp nhận rời xa tinh hệ, chỉ cần hắn giúp anh cứu vợ con ra. Việc này không khác gì anh chấp nhận buông xuôi mười vạn quân Lính đánh thuê, buông xuôi cả quân Liên minh. Anh thực sự có thể vì Tô Di mà quyết định như vậy sao?



Hình Kỳ Lân hết sức

tán đồng đề nghị này. Nếu như Mạnh Hi Tông rời khỏi đây thì sự thống trị của Người máy ở tinh hệ Vĩnh Hằng sẽ vững như Thái Sơn, đồng thời cũng

bảo toàn được tình cảm giữa hắn và Mạnh Hi Tông. Hắn không cần phải cư

xử như người sống hai mặt nữa, lúc đó, tinh thần hắn cũng sẽ thư thái

phần nào. Nghĩ tới đây, hắn liền ngước mắt nhìn Hình Nghị đang ngồi

xuống sofa.


Kỳ Lân lại lần nữa truyền đến: “Lần trước, em nghe nói cơ thể của Tô Di

không được khỏe… Cô bé loài người này xinh đẹp nhất trong số những người được lựa chọn, anh không ngại thì thử một chút…”



Hình Nghị không hé răng nửa lời.



Tô Di vẫn tập trung nín thở lắng nghe, cảm giác về sự tiếp xúc Hình Nghị

để lại trên người cô ban nãy tựa như vết bỏng rất lâu chưa phai. Cô

nghĩ, thì ra là vậy! Nếu như là một người khác - không phải Mạnh Hi Tông - động chạm vào cô, cô thực sự có thể bất chấp tất cả mà tìm đến cái

chết. Nếu như Mạnh Hi Tông biết, hôm nay cô dùng cả tính mạng của mình

để đặt cược với số phận, liệu anh có đau lòng đến mức sa sầm nét mặt

không?



Nhưng cô không hối hận với lựa chọn của mình. Cô nghĩ, có

rất nhiều cách thức trong tình yêu, trước sự sống và cái chết, cô lại

chọn lựa phương thức thê thảm nhất. Dùng cách này để ở gần bên anh.



Ở phòng kế bên đột nhiên vang lên tiếng thân thể va chạm mạnh mẽ. Sau đó, có tiếng rên rỉ lúc lớn lúc nhỏ của phụ nữ, kèm theo tiếng động kéo dài là tiếng phụ nữ nghẹn ngào cầu xin. Mà người đàn ông vẫn im lặng, khiến Tô Di chỉ có thể nghe rõ tiếng người phụ nữ đó, mỗi một tiếng rên lại

mang theo cảm giác đau đớn lẫn sung sướng. Âm thanh này kéo dài cho tới

tận lúc bình minh. Tô Di mê man hết ngủ lại tỉnh, nhưng tiếng nài nỉ nức nở và tiếng cơ thể va chạm cứ quẩn quanh bên cô như bùa chú. Như thể đó là Hình Nghị cố tình để cho cô thấy trước tương lai của mình.



Mãi cho đến khi trời sáng hẳn, tiếng động kia mới kết thúc. Tô Di nơm nớp

lo sợ cả đêm, tay chân bị trói chặt giờ đã cứng ngắc, tê dại đến đau

đớn. Trong lúc hoảng hốt, bỗng nhiên có người cởi trói cho cô. Sau đó,

cô lập tức rơi vào một vòng ôm ấm áp và kiên cố. Cô cảm thấy sợ hãi và

kinh hoàng, mở choàng mắt ra liền thấy Hình Nghị đang cúi đầu nhìn mình

với ánh mắt sâu thăm thẳm.



Sau một đêm phóng túng, ánh mắt kia rõ ràng vẫn chưa hết dục vọng, lưng hắn cong cong như báo săn đang chuẩn

bị vồ mồi, có thể dễ dàng xé cô thành từng mảnh. Cô ôm hy vọng rằng sau

khi hắn chiếm hữu người phụ nữ khác sẽ mất hết hứng thú đối với mình.

Nhưng cô không ngờ, hắn lại mò đến đây khi trời còn sớm như vậy. Hắn yên lặng, nắm chặt lấy hông cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khắp người cô. Tô Di rõ ràng còn ngửi thấy mùi dục vọng trên người hắn, còn không dám cử

động. Mặc dù kiên quyết muốn chết nhưng sau một đêm mê man, dù thế nào

thì cô cũng không còn khí thế kiên định như tối qua nữa.



Cũng may là hắn không tiến thêm. Yên lặng hồi lâu, hắn bỗng nói: “Không giống.”



Tô Di không hiểu ý nghĩa câu nói đó, lại nghe hắn nói tiếp: “Nguyên lý

Người máy mô phỏng loài người là đưa những chương trình quan trọng và

năng lượng tinh thể đặt vào cơ thể con người. Cho dù cơ thể con người có chết đi thì bản thể của người máy vẫn tồn tại. Chỉ cần mang bản thể cốt lõi lần nữa phục chế lại cơ thể người máy thì đó chính là thân thể bất

tử. Cũng tương tự như vậy, nếu như lấy ra được linh hồn nguyên bản của

con người thì cũng có thể phục chế vào cơ thể người máy.”



Tô Di chẳng hiểu tại sao hắn lại nhắc đến điều này. Nhưng nói cách khác, hắn có thể thay đổi được thân thể ư?



Hắn lại tiếp tục nói: “Trước khi trở về hành tinh mẹ, tôi sẽ không chạm vào cô, cũng không để cô có cơ hội tự sát.”



Tô Di thầm thở phào. Mặc dù trước mặt hắn, cô không hề có sức kháng cự, nhưng cô biết, hắn đã nói là làm.



“Kỳ Lân đã làm rất đúng!” Hắn nhìn cô với ánh mắt sâu lắng. “Nếu như không

có người phụ nữ tối qua thì tôi đã làm tổn thương cơ thể của cô rồi.”



Lòng Tô Di trầm hẳn xuống, dường như tiếng kêu thảm thiết của cô bé kia lại như cơn sóng dữ dội đập thẳng vào tai cô.



“Muốn người phụ nữ kia xong, tôi lại càng muốn cô hơn.” Hình Nghị đột nhiên

bật cười, cúi đầu, ra sức cắn môi cô. “Cho nên, tôi đã quyết định để

thân thể cô trở nên bất tử. Tôi sẽ muốn cô thật lâu, Tô Di!”