Mị Công Khanh

Chương 242 :

Ngày đăng: 14:53 19/04/20


Vương Hoằng về tới sân viện.



Vừa vào tháp, chàng lạnh lùng nói: “Gọi hai thằng nhóc tới đây.”



“Vâng.”



Một người hầu cung kính lên tiếng, xoay người rời đi.



Hẳn trở về rất nhanh, thúc thủ đứng một bên, lặng lẽ đánh giá Vương Hoằng,

rồi lúng ta lúng túng nói: “Nhóm tiểu lang không chịu đến.”



“Vậy ư?” Vương Hoằng thản nhiên hỏi: “Vì sao?”



Hạ nhân thành thật nói: “Nhóm tiểu lang hỏi nô vì sao lang quân triệu hồi

bọn họ, dùng khẩu khí ra sao. Nô đã kể lại theo tình hình thực tế. Nhóm

tiểu lang nói bọn họ đường đường là nhi tử Lang Gia Vương Hoằng, làm sao có thể là thằng nhóc cho được? Việc này phải phân biệt cho rõ, bảo nô

trở về xác nhận một lần nữa.”



Vương Hoằng vươn tay xoa trán.



Một hồi lâu, chàng lạnh lùng nói: “Không sai, cũng biết phản pháo rồi đây.” Một câu ‘Đường đường là nhi tử của Lang Gia Vương Hoằng, làm sao có thể là thằng nhóc cho được’, rõ ràng chính là phản bác chàng, cũng đúng,

bọn nó mà là thằng nhóc, vậy Vương Hoằng mình sinh hạ bọn nó thì là gì?



Vương Hoằng lại ra lệnh: “Ngươi nói cho bọn nó biết, không chịu đến cũng được thôi.”



Chàng chỉ nói câu này rồi ngậm miệng.



Đợi nửa ngày mới thấy hạ nhân phản ứng lại, đáp: “Vâng.” Rồi hắn xoay người rời đi.



Lúc này, hắn rời đi không lâu, một loạt tiếng bước chân lộn xộn vang lên từ bên ngoài.



Người còn chưa tới gần, một giọng nói non nớt ủy khuất đã truyền đến: “Vì sao phụ thân lại buồn bực?”



Nó hỏi là hạ nhân kia.



Giọng của hạ nhân truyền đến: “Điều này thì nô cũng không biết.”



Một đồng tử khác thầm oán: “A Túc, đều là tại đệ, ta chỉ nói tới Vương Chức Nhi kia thôi, đệ lại nói, Tạ Ứng và mấy nữ lang khác đều giống nhau,

các nàng đều thích đám cung nữ tỷ tỷ, không nỡ để bọn họ rời đi.”



Lời này vừa thốt ra, giọng nói non nớt lúc trước lại vang lên: “Phụ thân

tức giận vì chuyện này sao?” Nó nói với giọng rất ủy khuất: “Rõ ràng là
Mà ở trước mặt nàng ta, năm cung nữ xinh đẹp quỳ thành một hàng, thật cẩn thận nhìn về phía nàng ta.



Các nàng nhìn thoáng qua Tạ Ứng, cảm thấy sợ hãi, nhịn không được lại

chuyển ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía phu quân của Tạ Ứng, không đúng,

nay hắn cũng là phu quân của các nàng.



Phu quân Tạ Ứng thấy các

mỹ nhân xin giúp đỡ, hắn nhìn thoáng qua Tạ Ứng, đối diện với vẻ mặt cáu giận của kiều thê thì lại có chút chột dạ.



Uống một ngụm rượu,

đột nhiên hắn đứng lên, tự lẩm bẩm: “A, sao lại quên mất chuyện đó chứ?” Vừa nói, hắn vừa vội vàng đi ra, có vẻ trốn chạy không kịp.



Khi hắn vừa mới bước ra bậc thang, thì nghe thấy tiếng sột soạt loảng

xoảng, chính là Tạ Ứng đột ngột đứng lên, vung mạnh ống tay áo, ném chén rượu rơi thẳng xuống đất!



Phu quân Tạ Ứng nào dám quay đầu lại? Hắn vội vàng cất bước, nhanh chóng đi ra bên ngoài.



Mới đi đến cửa viện, đột nhiên, trên mặt hắn lộ ra một tươi cười vừa lòng

khoái trá. Lại nói tiếp, từ sau khi Tạ Ứng gả tới đây, nàng ta quản lý

rất nghiêm, khi hắn ra ngoài xã giao cũng không dám ở lại qua đêm, về

phần nạp thiếp lại càng miễn bàn, trong phủ chỉ có hai thông phòng, mà

đó là do phụ thân đã sớm chuẩn bị trước.



Hiện tại thì tốt quá,

đột nhiên có thêm năm thiếp thất thiên kiều bá mị, hắn chỉ vừa nghĩ tới

mà tim đã đập loạn, hận không thể lập tức quay lại, ôm ấp nhóm thiếp

thất da thịt mềm mại, xinh đẹp đủ loại đủ kiểu mà thân thiết, cho bõ mấy năm buồn khổ.



Nhưng mà, việc này không thể vội, dù sao đã thu

nạp về phủ rồi, chẳng lẽ, ác phụ Tạ Ứng kia còn dám ngăn cản mình hưởng

lạc với các nàng hay sao?



Hừ, nói về thê tử của hắn, mắt cao hơn đỉnh, dựa vào tài năng của bản thân mà chưa từng coi phu chủ như hắn ra gì? Nàng ta còn có vẻ mặt tức giận nữa ư, nếu không phải do nàng ta tự

động can thiệp, Trần thị A Dung và tiểu tử Thất lang kia đâu có đưa mấy

mỹ nhân này lên tháp của mình chứ?



Hắn nghĩ tới Trần Dung và

Vương Hoằng, cảm thấy ít nhiều có cảm kích, đây là một khởi đầu rất tốt, không phải sao? Hắn chỉ cần ân sủng năm mỹ nhân này, nói không chừng có thể khiến Tạ Ứng tức giận đến mức chán nản mà buông tay, để cho hắn tự

do ôm trái ấp phải. Tới khi đó, hắn sẽ có thể thu nạp thêm bảy tám mĩ

thiếp, tha hồ hưởng thụ diễm phúc trên thế gian này.