Mị Công Khanh

Chương 67 : Ma đao

Ngày đăng: 14:51 19/04/20


Trần Dung nhíu mày, mất hứng quát: “Về sau ai cũng không được đề cập về chuyện này nữa.”



Chúng phó ngẩn ra.



Trần Dung trừng mắt nhìn xa phu kia, cả giận nói: “Về sau không được nói lung tung, nhớ kỹ, chuyện hôm nay chưa hề phát sinh!”



Xa phu trẻ có chút sợ nàng, nghe vậy vội vàng lúng ta lúng túng đáp vâng.

Nhưng Bình ẩu ở một bên vội vàng hỏi: “Vì sao? Chỉ có Nhiễm tướng quân

không giống các sĩ tộc khác coi trọng xuất thân, y có thể cưới người làm thê mà. Bỏ lỡ y thì người phải làm sao bây giờ?”



Trần Dung đỏ

mắt, quật cường nhếch miệng, hung hăng trả lời: “Ngay cả cả đời không

lấy chồng, ta cũng sẽ không gả cho người này.”



Dứt lời, nàng xoay người đi vào trong phòng.



Thượng tẩu ở phía sau nàng kêu lên: “Nữ lang, gia tộc cũng sẽ không để cho

người không lấy chồng đâu. Làm tiểu thiếp của người khác, đâu thể bằng

với làm thê tử của Nhiễm tướng quân chứ.”



Trả lời Thượng tẩu là tiếng cửa phòng bị đóng thật mạnh.



Trần Dung vẫn nhốt mình tại trong phòng, tới buổi chiều, nàng nghe thấy bên ngoài đường phố truyền đến từng đợt cười vui.



Nàng nghe ngóng một lúc, nhịn không được đứng ở phía sau cửa, gọi: “Ẩu.”



Qua một hồi lâu, giọng nói của Bình ẩu vội vàng truyền đến: “Ở đây ở đây, nữ lang, chuyện gì vậy?”



Trần Dung nghiêng đầu nhìn rèm cửa sổ bằng lụa mỏng, hỏi: “Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, sao náo nhiệt như vậy?”



Bình ẩu đã nhìn nàng lớn lên, biết lòng nàng dâng lên hiếu kỳ, lập tức bà dở khóc dở cười nói: “Nữ lang muốn biết, vì sao không ra nhìn thử.”



Bên trong Trần Dung không hé răng.



Bình ẩu đành phải nói: “Là như vậy, Nhiễm tướng quân mang theo hai trăm sĩ

tốt đi tới thành Nam Dương. Đoàn người đều thật cao hứng, cảm thấy y dẫn theo người tới đây là thật tình muốn bảo vệ thành Nam Dương.”



Trần Dung ‘Uhm’ một tiếng.



Bình ẩu thấy nàng lại im lặng, không khỏi tiến lên, hỏi với vẻ cẩn thận: “Nữ lang, người vẫn chưa ăn bữa sáng, hiện tại là buổi chiều rồi. Có đói

bụng không, muốn đi ra hay không?”



Trần Dung không trả lời.



Bình ẩu than thở: “Cũng không biết là dỗi với ai đây, ngay cả cơm cũng không ăn, thật là, nữ lang càng lớn lại càng trẻ con mà.”



Lúc này đây, cùng với giọng nói của Bình ẩu, cửa phòng bật mở ra, Trần Dung giống như một cơn gió lốc ùa ra, mà trong tay nàng hàn quang lóe sáng!




Lời Trần Vi vừa ra khỏi miệng thì nàng ta có chút hối hận, nhìn thấy vẻ mặt của Trần Dung lại vội vàng bồi cười nói: “Là tỷ tỷ không phải, tỷ tỷ

không nên nói lời này.”



Trần Dung cúi đầu, nhận tạ lỗi của nàng ta: “Ta biết tỷ tỷ không có ác ý, tỷ tỷ là khách quý, mời ngồi.”



Trần Vi ngồi xuống vị trí vừa rồi của Tôn Diễn.



Nàng ta vươn tay tiếp nhận chén rượu, ngón tay trắng nõn khẽ vuốt ve chén, không nói lời nào.



Trần Dung thấy thế, có chút kinh ngạc liếc nhìn nàng ta một cái, thấy biểu tình nàng ta có chút ngại ngùng nên cố ý không hỏi.



Một hồi lâu, Trần Vi mới khẽ gọi: “A Dung.”



“Uh.”



Ngữ khí Trần Dung có vẻ không thèm quan tâm.



Trần Vi cũng không để ý, hiển nhiên tâm nàng ta loạn như ma, càng không

ngừng vuốt ve chén rượu, nàng ta cắn môi dưới, rốt cục hỏi: “Uhm, lần

trước muội nói, Nhiễm tướng quân không thích nữ nhân hay khó chịu, lời

này là thật sao?”



Quả nhiên là vì y mà đến.



Trần Dung cười lạnh một tiếng, tùy ý đáp: “Thật.”



Trần Vi khẽ ngẩng đầu lên.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta ửng hồng, hai mắt sáng ngời, cả người lộ ra

một loại vui sướng cùng hưng phấn lại thấp thoáng ưu tư. Môi nàng ta

giật giật, vội vàng nói: “A Dung, muội có biết Nhiễm tướng quân đã trở

lại thành Nam Dương rồi không?”



Trần Dung gật đầu, trả lời: “Vừa nghe người ta nói.”



Lời của Trần Dung vừa thốt ra, nét mặt Trần Vi đã toả sáng, nàng ta vui vẻ

nói: “Đúng vậy đúng vậy, toàn bộ thành Nam Dương đang nói về chàng, ngay cả bọn người hầu đóng cửa không ra, cũng đều biết tên của chàng. Lúc

này, chàng chỉ mang theo hai trăm sĩ tốt quay trở lại. Trần Công Nhương

nói, điều này đủ để chứng minh, Nhiễm tướng quân thật tâm muốn che chở

người Hán chúng ta, thật tâm muốn bảo vệ thành Nam Dương.”



Nói

tới đây, nàng ta cắn môi dưới, cười ngượng ngùng, vò góc áo nói: “Phụ

thân nói sẽ mở tiệc chiêu đãi Nhiễm tướng quân. Người còn nói, ở trong

yến tiệc, sẽ đề cập bảo Nhiễm tướng quân chính thức cưới ta.”