Mị Cốt Chi Tư

Chương 34 : Hoàn béo yến gầy

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Túi thơm trong tay Sử Bình Tá lớn hơn bình thường, mặt trên thêu hình quả

lê, người quen của Tả Lê chỉ cần nhìn một cái là nhận ra ngay túi thơm

của Tả Lê



So với chuyện Tô Trọng Tinh có Tị hãn châu từ đâu, mọi

người quan tâm chuyện tại sao túi thơm của cô béo Tả Lê lại ở trong tay

Sử Bình Tá hơn nhiều. Bởi vậy anh trai Tả Lê là Tả Sâm vừa dứt lời, ai

nấy đều dồn mắt nhìn Sử Bình Tá, muốn nghe hắn giải thích.



Nhậm Hiểu Ngọc và Nhị Công chúa thấy đám đông lao xao, cũng nhanh chóng chạy đến, kết quả tức muốn xịt khói.



Nhậm Hiểu Ngọc: Tại sao túi thơm của Lâm Mị lại đổi thành túi thơm của Tả

Lê? Còn nữa, tại sao Liễu Vĩnh lại tránh né nhanh như vậy? Chẳng lẽ cử

chỉ của Đào Tâm khiến hắn sinh lòng hoài nghi? Nhưng nói thế nào thì

nói, đáng ghê tởm nhất là Tô Trọng Tinh, đang yên đang lành, ngươi chạy

tới đây làm gì? Sợ đời quá bình yên ah?



Nhị Công chúa: Sử Bình Tá ơi là Sử Bình Tá, chưa từng thấy ai đần như ngươi. Bảo ngươi tráo có

một cái túi thơm, thế mà giờ cái túi thơm lại quay về tay ngươi rồi. Nếu ngươi giải thích không xong, thì yên phận mà cưới Tả Lê đi.



Đào

Tâm thấy Tị hãn châu rơi vào tay Tô Trọng Tinh, kế hoạch của Nhậm Hiểu

Ngọc bị phá sản không nói làm gì, đáng lo nhất là, có thể khiến bàn dân

thiên hạ hiểu lầm rằng Nhậm Hiểu Ngọc và Tô Trọng Tinh hẹn thề trao

nhận, sợ Nhậm Hiểu Ngọc quở trách, Đào Tâm liều lĩnh chen vào đám người

nói: “Tô thiếu gia, thì ra cậu nhặt được Tị hãn châu! Tiểu thư nhà ta

bảo ta cầm, ta tuột tay để rơi, tìm mãi chưa thấy!”



Khi Tô Trọng

Tinh bị Liễu Vĩnh đẩy ngã, trong một tích tắc, vẫn kịp thấy có một viên

ngọc bắn thẳng đến, rõ ràng là có kẻ cố ý ném, sao có thể nói là không

cẩn thận tuột tay bị rơi? Hắn đang muốn tìm chủ nhân của viên ngọc để lý luận một phen, lại thấy Đào Tâm ra mặt, mà lại chỉ là một con hầu, hắn

nổi cơn thịnh nộ: “Viên ngọc quý giá thế này, sao có thể để một con hầu

như ngươi cầm rồi còn tuột tay rơi mất?”



“Là nô tì không làm tròn bổn phận.” Đào Tâm nóng lòng muốn lấy Tị hãn châu lại, thẽ thọt thưa

gửi: “Xin Tô thiếu gia cho xin lại Tị hãn châu!”



Nhậm Hiểu Ngọc

thấy Đào Tâm thất bại, liền giận lây sang Tô Trọng Tinh, lại thấy Tô

Trọng Tinh trách mắng Đào Tâm, cô ta cũng nổi giận, tiến lên phía trước

nói: “Ta đưa đồ của ta cho người hầu của ta cầm, nó cất giữ thế nào

không cần người ngoài bình luận.”


tối nay cảnh đẹp ngày lành, được sự chứng kiến của mọi người, không bằng hứa hôn đi?” Nhị Công chúa nhanh chóng phụ hoạ, vẫy tay gọi Hoa Quận

vương, hưng phấn nói: “Nhậm tiểu thư và Tả tiểu thư cùng ái mộ Liễu

Trạng nguyên, đó là chuyện tốt, chúng ta sẽ làm chủ cho hai cô, định ra

hôn sự này. Ngày mai ta sẽ bẩm với Phụ hoàng, chính thức hạ thánh chỉ tứ hôn xuống.”



“Hảo ý của Nhị Công chúa ta xin lĩnh.” Nhậm Hiểu

Ngọc hít sâu một hơi, cười nói: “Tị hãn châu thật sự là do con hầu bất

cẩn làm rơi, không liên quan gì tới Liễu Trạng nguyên.” Liễu Vĩnh vừa

mới cự tuyệt ta, nếu lúc này ta không nói rõ ràng, quá là để Liễu Vĩnh

hiểu lầm ta vẫn muốn níu kéo hắn, không màng thể diện đòi gả cho hắn?



“Ý cô là, thật ra Liễu Trạng nguyên chỉ tâm đầu ý hợp với Tả tiểu thư? Tả

thiếu gia, ta và đường ca sẽ làm chủ cho lệnh muội.” Nhị Công chúa thấy

mặt Liễu Vĩnh đổi sắc, thầm lấy làm vui vẻ, lớn tiếng nói: “Mau mời lệnh muội tới đây!”



“Ta đây!” Tả Lê đẩy đám người túm tụm tiến vào,

thản nhiên nói: “Dám hỏi Nhị Công chúa, vì sao cảm thấy ta và Liễu Trạng nguyên tâm đầu ý hợp? Người nào có mắt cũng đều nhận ra, Liễu Trạng

nguyên là bị vu oan giá họa. Còn ta, là tai bay vạ gió. Đúng, ta béo

phì, nhưng cô béo cũng có tự trọng của riêng mình. Thỉnh Nhị Công chúa

tra rõ một chút, xem rốt cục là ai hãm hại ta và Liễu Trạng nguyên? Làm

thế nhằm mục đích gì?”



Ơ, Tả Phì Phì có cơ hội làm phu nhân trạng nguyên mà lại không muốn? Nhị Công chúa kinh ngạc.



Túi thơm trong người Liễu Vĩnh, rõ ràng là của Lâm Mị, sao giờ lại thành

túi thơm của Tả Lê? Nhậm Hiểu Ngọc nhanh chóng xâu chuỗi mọi chuyện lại

một lượt, ah, Sử Bình Tá đổi túi thơm Liễu Vĩnh? Cũng hay, đơn giản chỉ

cần vạch trần chuyện Liễu Vĩnh cất giấu túi thơm của Lâm Mị, vừa có thể

khiến Chu Mẫn Mẫn sinh lòng ác cảm với Liễu Vĩnh, vừa có thể khiến tính

toán của Liễu Vĩnh tan thành mây khói.



Nhậm Hiểu Ngọc ngập ngừng

ấp úng mở miệng, “Kỳ thật ta nhìn qua ống nhòm, có thấy Sử thiếu gia

ngồi xuống cạnh Liễu Trạng nguyên.”



* * *



Hoàn béo Yến

gầy: Hoàn là Dương Ngọc Hoàn – đại mỹ nhân tu hoa (hoa nhường) – Quý Phi của Đường Minh Hoàng Lý Long Cơ, nổi tiếng là đầy đặn gợi cảm. Yến là

Triệu Phi Yến – Hoàng hậu thứ 2 và cuối cùng của Hán Thành Đế Lưu Ngao,

nổi tiếng mảnh mai yếu ớt. Có lẽ tiêu đề này muốn nói có rất nhiều kiểu

đẹp, trí tuệ như Tả Lê cũng là một vẻ đẹp.